Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9znbJAP146

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1: Nuôi Nhầm Ông Chủ

1

Tôi đã âm thầm để chàng nhân điển trai ở đối diện suốt thời gian dài.

Anh ấy mới đây được tuần.

Tên là .

Những nhân lớn tuổi dường nhận thấy anh còn trẻ nên thường bắt nạt, phớt lờ, buồn bắt chuyện, chẳng giao việc cho anh kiếm tiền, đủ trò làm khó dễ.

Ngày nào sắc mấy dễ coi.

Tôi kiên nhẫn chịu đựng, nhưng cuối cùng kìm lòng được nữa.

ngày thứ tám kể từ khi anh , tôi lấy hết can đảm khỏi .

Giữa tiếng máy móc ầm ầm, bụi đất mù mịt và tò mò của đám nhân, tôi bên chỗ đang tựa lưng vào góc, trông anh đang đăm chiêu suy nghĩ điều gì đó.

Anh vóc dáng cao lớn, gương sắc nét, khí chất đàn ông tỏa mãnh liệt.

tôi đỏ lên, môi mấp máy nhưng chẳng thốt nổi lời.

Anh bừng tỉnh, thấy tôi thì hơi sửng sốt, sau đó cau mày :

, đội mũ bảo hộ mà vào , muốn sống nữa hả?”

Anh ngậm điếu thuốc trong miệng, giọng hơi ngà ngà.

xong, anh tháo chiếc mũ bảo hộ trên , đội lên tôi.

Tôi luống cuống chỉnh lại nó.

“Chào anh, tôi… tôi muốn tìm anh chuyện.”

“Tìm tôi?”

Tôi gật .

Dưới lạnh lùng của anh, tôi cẩn trọng mở lời:

“Xin hỏi, tôi thể bao dưỡng anh ?”

ngẩn người.

“Em gì cơ?”

Tôi căng mức liên tục nuốt nước bọt, lảng tránh, dám nhìn .

“Tôi, tôi muốn bao dưỡng anh.”

“Tôi là Thư Nhiên, mở ngay đối diện , phải người xấu.”

“Anh yên tâm, tôi đối xử tốt với anh, tuyệt đối xúc phạm anh.”

“Đồng thời, mỗi tháng tôi trả anh hai mươi nghìn, vậy anh phải vất vả ở nữa, bị đàn anh bắt nạt.”

“Anh đồng chứ?”

[ – .]

………

trả lời, chỉ hơi thở làn khói thuốc chậm rãi.

Trong làn khói mờ ảo, tôi tinh nhận anh lướt qua người tôi.

nhìn thắn quét khắp khuôn tôi rồi trượt xuống cổ.

Khi tôi nghĩ anh từ chối, anh khẽ nhướn mày.

“Được thôi.”

đóng cửa, tan ca.

Anh đứng sau lưng tôi, nhìn tôi khóa cửa, rồi theo tôi khách sạn gần đó.

Tôi mắc chứng sợ xã giao.

Cơn sợ lại rất nghiêm trọng.

lát dài tôi chẳng biết gì với chú chim hoàng yến cao to, vạm vỡ , chỉ biết cúi .

cảm thấy lúng túng.

lo lắng, tôi lại loạng choạng.

Rơi vào vòng luẩn quẩn tồi tệ.

dường để dáng đi vụng về của tôi.

Khi đi ngang qua cửa hàng tiện lợi, anh bỗng dưng lười biếng hỏi:

mua chút đồ… phạm tội à, bà chủ?”

tôi đỏ bừng tận mang tai.

“Chuyện đó… khách sạn chắc sẵn, nằm giường rồi.”

“Tôi sợ kích cỡ chuẩn.”

“…Vậy phiền anh đi mua, tôi chuyển khoản.”

Giọng tôi nhỏ mức gần chỉ nghe được tiếng muỗi kêu.

nhúc nhích, xấu xa lướt qua tôi.

“Đồ phải cùng nhau chọn mới thú vị chứ.”

“!”

tôi lửa đốt.

Vội vã khoát tay.

, cần đâu, tôi đợi anh ở ngoài.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương