Cô ấy thần bí nói:
“Sáng nay lúc , tổng đốc Tần cứ thất thần mãi, làm bọn mình sợ muốn ch/ết! Công ty có phải sắp ph/á s/ản không? Uyển Uyển, nếu cậu nội tình thì phải báo mình trước đấy nhé!”
Nhớ lại mặt giận đến không nhẹ của Tần Cận Bạch lúc nãy, tôi cười gượng gạo. Sao tôi lại chỉ lo bản thân mà quên mất Tần Cận Bạch là người ăn uống thanh đạm nhất chứ.
“Chắc là tối qua tăng ca cả đêm rồi. Cậu không quầng thâm dưới mắt anh ta à?”
“Với một kẻ cuồng công việc như tổng đốc Tần, cậu nên lo lắng mình có đ/ột t/ử ở chỗ làm không thì thực tế hơn.”
editor: bemeobosua
Đuổi cô nghiệp đi, tôi chột dạ liếc nhìn Tần Cận Bạch vừa bước ra khỏi phòng . Anh ta cau mày, mặt rối bời, trùm bởi cảm xúc mơ hồ và bất lực.
Đã nhiều năm rồi tôi không mặt đó ở anh ta. Lăn lộn trong thương trường nhiều năm, anh ta đã sớm rèn luyện phong thái tĩnh của một nhà quản lý.
Kể cả khi ảnh chụp Tần Cận Bạch tập gym không mặc áo mà một nghiệp lỡ tay đăng nhầm nhóm chung của công ty, anh ta vẫn không biến sắc hỏi ý kiến của tôi.
Tôi có nói chứ? Chỉ có ra sức anh ta có vóc dáng đẹp. Mặc tôi nói đều là lời thật lòng, và ngợi rất tự nhiên.
Từ hôm đó, nhiều nghiệp nữ, gồm cả tôi, đã lén lút thêm một dãy số phần ghi chú tên của anh ta trên danh bạ. Haizz! Không cách nào khác.
Phụ nữ phải nhìn những thứ này mới có sức lực mà kiếm sống chứ!
4.
Tôi và cô thân đã hẹn nhau đi ăn cuối tuần. tôi nói có chuyện rất quan trọng cần phải dặn dò.
Mặc không hiểu tại sao chỉ ăn một bữa thôi mà cô ấy lại coi trọng hơn cả tôi, nhưng tôi vẫn ngoan ngoãn bắt một xe đạp công cộng rồi hí hửng đạp xe đi.
thường đi làm bận rộn nên không có thời gian tập dục, đạp xe vừa để giảm cân. Tin nhắn của Tần Cận Bạch đến đúng lúc này. Tôi lấy điện thoại ra.
Máy ép trái (103 72 95): 【 tây và sô cô la, em thích hương vị nào?】
Anh ta đã đặt món tráng miệng rồi à? Hí hí! Sắp ăn ngon rồi. Một tay tôi giữ tay lái, run rẩy gõ tin nhắn trả lời: 【Nhất! định! là! ! tây!】
kịp ấn gửi, một vệt màu nhiên lướt qua trước mắt. Một con mèo nhỏ nhắn ngột lao ra từ bụi ven đường, tôi hoàn toàn không kịp chuẩn .
Theo phản xạ tôi liền né tránh, trong lúc hoảng loạn, xe đạp vốn đã không vững lại càng mất thăng bằng, tôi kịp phản ứng đã ngã xuống đất.