Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4foAuX92ez

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Phát hiện tôi đã thấy mình, người đó giơ tay lên chào tôi.
Chu Yến Minh.
Lúc này, anh ta mặc sơ mi đen, từng cử chỉ đều toát ra một loại mị lực gọi là “trai hư”.
suốt mấy năm Lê Thanh Nghi Từ Thiệu Đình yêu , tôi đã nghe tên Chu Yến Minh không ít lần.
tưởng anh ta cũng giống Từ Thiệu Đình, giờ xem ra, hoàn toàn là hai kiểu người khác .
“Chị Nguyên, nãy em đã để ý anh đẹp trai này rồi, lúc chị nhảy anh ta nhìn suốt, hóa ra hai người quen à,” nghiệp hì hì, “Em tưởng anh ta trúng tiếng sét ái chị.”
?
Tôi có cảm giác xấu hổ nhẹ.
Chỗ ngồi cách hơi xa, tôi không cố qua đó tìm Chu Yến Minh, anh ta cũng không qua đây.
mối quan hệ mới gặp một lần của chúng tôi, ra ngoài gặp mặt chào hỏi một tiếng đã là tốt lắm rồi.
Tôi dời tầm đi.
Tuy nhiên, không lâu sau, đám đông bỗng vang lên tiếng hò reo.
Tôi nhìn phía âm thanh.
Thấy bóng đen kia cầm lấy cây guitar, đi phía ca sĩ hát live, sau vài câu trao đổi, ca sĩ đã nhường lại vị trí của mình.
Tiếng guitar vang lên trước.
Ngay sau đó, một giọng nam trầm ấm vang lên, mang theo chút lười biếng.
Khá là tai.
Đó là một bài rock tiếng Anh quen thuộc, qua giọng ca của Chu Yến Minh, nó lại mang một hương vị quyến rũ.
Tôi ngước nhìn người ông đằng đó, chỉ cần nhìn phản ứng của những người xung quanh là biết anh ta thu hút đến mức nào.
Ánh đèn vàng mờ ảo càng làm tăng thêm vẻ “đầy tâm sự” của anh ta.
nghiệp bên cạnh miêu tả chính xác cảm giác đó: “Anh này hát hò đóm như bỏ thuốc kích dục vậy, cho người ta cảm giác ‘rất sung sức’ trên giường.”
Tôi bịt miệng cô lại: “Nói nhỏ thôi, hát hò thôi mà liên quan gì đến chuyện giường chiếu?”
nghiệp hì hì: “Đẹp trai quá.”
“…”
Câu này thì .
Rất nhiều cô gái ở hiện trường đã mê hoặc, bài hát kết thúc, không ít người đã rục rịch muốn lên chuyện.
6
Tối muộn, lúc sắp tàn cuộc, tôi đã uống khá nhiều.
Đứng ở cửa nhìn hai cô bé nhóm mình lên xe an toàn, tôi mới cúi nhìn điện thoại báo chờ xe.
Giờ này tàu điện ngầm đã nghỉ, người gọi tài xế, người gọi taxi.
Nghĩ hôm nay sẽ uống nên tôi không lái xe đi làm.
Điện thoại hiển thị vẫn vài hành khách chờ phía trước.
“Ôn Nguyên.”
Cách đó vài bước có tiếng ông gọi.
Tôi quay lại, gặp ánh của Chu Yến Minh.
Gần như theo phản xạ, tôi anh ta: “Trùng hợp vậy.”
Chu Yến Minh bước tới gần, cúi nhìn tôi: “Khá trùng hợp, ty cô liên hoan à?”
Tôi gật .
Ánh anh ta rơi xuống màn hình điện thoại của tôi, một lát sau nói: “Hủy đi, giờ này kẹt xe, có được xe cũng kẹt cứng. Tôi đưa cô .”
Tôi cũng không khách sáo, chỉ nghi ngờ nhìn anh ta từ trên xuống dưới: “Anh uống rượu rồi không?”
Dù gì cũng là bạn của chồng bạn , tôi suy nghĩ có nên phổ cập luật giao thông cho anh ta không.
Chu Yến Minh chỉ vào chiếc xe sáng đèn bên đường: “Tôi có tài xế.”
“…”
Tôi liều mạng cái bọn nhà giàu các người.
Có xe đưa đón, tôi nhanh chóng hủy chuyến.
Trên xe, tôi Chu Yến Minh ngồi song song ở hàng ghế sau, anh ta hỏi địa chỉ nhà tôi.
“Quan hệ nghiệp của các cô tốt ,” Chu Yến Minh đột nhiên lên tiếng, “Lúc cô lên xe tôi, có phải có cậu nghiệp sợ tôi là người xấu không?”
Tôi khựng lại.
Giây tiếp theo, Chu Yến Minh khẽ: “Cậu ta hình như thích cô.”
“…”
Không phải là “hình như”.
Ngữ khí của Chu Yến Minh không phải thăm dò, mà là khẳng định.
Lòng tôi tĩnh lặng như nước, ngước nhìn trần xe, thở dài khe khẽ, không nói gì.
Chu Yến Minh: “Sao thế? Cô không thích cậu ta, cậu ta làm phiền cô à?”
Tôi Chu Yến Minh mới gặp hai lần, không phải đối tượng thích hợp để tâm sự.
tôi vẫn mở : “Đó là thực tập sinh tôi hướng dẫn năm ngoái, năm nay chính thức vào làm. Lúc thực tập cậu ta mắc rất nhiều lỗi vặt, tôi ngày nào cũng lỗi, báo cáo cậu ta nộp lên đều tôi trả . mấy đứa thực tập, tôi phê bình cậu ta nhiều nhất. Nếu tôi là cậu ta, tôi chẳng thèm vào ty này làm.”
“Rốt cuộc cậu ta nghĩ gì vậy?”
Ai ngờ cậu ta không chỉ quay lại sau khi tốt nghiệp, mà tỏ tôi.
ty không cấm yêu đương sở.
tôi không thích.
Chu Yến Minh nghe xong, một tiếng: “Cô trước đây có mắng cậu ta không? Mắng thế nào?”
?
7
vài giây tôi đăm chiêu.
Chu Yến Minh đã nói tiếp: “Củ cải rau xanh, mỗi người mỗi sở thích. Cô không thích cậu ta thì giữ khoảng cách là được rồi, chuyện này rất bình .”
Bình ?
Là thích mắng là bình , hay thích tôi là bình ?
Hay là trên đời này người không bình nhiều quá, nên chuyện này cũng trở nên bình ?
Chúng tôi im lặng một lúc lâu.
Điện thoại của Chu Yến Minh bên cạnh liên tục rung lên vì có tin nhắn, gần như không ngớt.
Tôi nhớ lại cảnh anh ta hát xong đi xuyên qua đám đông, rất nhiều cô gái trẻ đẹp xin phương thức liên lạc.
Cái này coi như…
“Sao anh không xem điện thoại?” Tôi hỏi.
Chu Yến Minh quay sang nhìn tôi một cái, rồi mở điện thoại, hai giây sau đưa điện thoại đến trước mặt tôi, lạnh: “Đây, chồng của bạn cô đấy.”
Tôi nhìn rõ nội dung trên màn hình.
Từ Thiệu Đình:
【Vợ tao hôm nay mua cho tao đồ ngủ mới này.】
【[Ảnh].jpg】
【[Ảnh].jpg】
【Cái bọn không có vợ ôm ngủ là đáng thương , mày nói không Chu Yến Minh?】
【…】
Tin nhắn mới đột ngột nhảy ra, mí tôi giật một cái.
【Thấy mày độc đến 26 tuổi vẫn chưa có người yêu, anh em đây cũng thấy thương hại mày.】
Tôi ngước lên khỏi màn hình, nhìn người ông khiến bao cô gái rung rinh kia.
Chu Yến Minh dường như nhận ra có gì đó không ổn ánh của tôi, anh ta quay điện thoại lại, nhìn thấy tin nhắn của Từ Thiệu Đình, mặt lập tức sầm lại.
“Đừng tin, nó bốc phét đấy.”
Tôi “Ồ” một tiếng: “Vậy chắc sử của anh phong phú lắm.”
Mặt Chu Yến Minh càng đen hơn.
“Không có.”
“Không có á? nãy rất nhiều mỹ nữ muốn add anh,”
Tôi dừng lại, bổ sung: “Cả mấy anh đẹp trai nữa.”
Chu Yến Minh: “…Chưa add, cô cũng đừng có bốc phét tôi.”
Xe dừng dưới lầu nhà tôi, điện thoại Chu Yến Minh vẫn rung, có vẻ như anh ta không trả thì bên kia vẫn nhắn.
Nghĩ lại, Chu Yến Minh có thể làm bạn Từ Thiệu Đình nhiều năm như vậy, là rất nghĩa khí.
Duyên phận là thứ kỳ diệu.
Sau đêm đó, số lần tôi Chu Yến Minh gặp mặt nhiều lên hẳn.
Vì cùng có trải nghiệm cặp đôi bạn “hợp-tan-hợp-tan” hành hạ, tôi anh ta có chút “ bệnh tương liên”.
Lê Thanh Nghi Từ Thiệu Đình tuần trăng mật, hiện tại chưa có mâu thuẫn, rất hạnh phúc mỹ mãn.
Vào một cuối tuần, Chu Yến Minh thực hiện hứa mời tôi ăn cơm.
Anh ta mời.
8
Địa điểm là một nhà hàng Tây.
Hôm đó tôi mặc một chiếc váy liền màu trắng, trang điểm nhẹ nhàng rồi mới đến điểm hẹn.
Lúc tôi đến, Chu Yến Minh đã ở đó.
Anh ta ăn mặc khác hẳn ngày , có vẻ thoải mái hơn, không biết là do người hay do đồ, trông vẫn rất “sành điệu”.
Chu Yến Minh thấy tôi, vẫy tay.
Bữa ăn này ban rất bình , ăn được một nửa, chủ đề bất giác lại lệch phía hai người bạn “không có tiền đồ” của chúng tôi.
Thời gian ăn cỗ ở đám cưới sao đủ để kể hết “chiến tích vĩ đại” khuyên chia tay suốt mấy năm qua?
“Vậy, cái lần Từ Thiệu Đình đi tác, nghiệp nữ nghe điện thoại lúc tắm , anh khuyên thế nào?”
Tôi sự rất tò mò, “Tôi tưởng lần đó họ chia tay rồi.”
Chuyện của năm ngoái, Từ Thiệu Đình đi tác chung phòng nghiệp nam, có cô nghiệp nữ thích anh ta sang phòng chơi, lúc Lê Thanh Nghi gọi đến, cô ta liền máy, nói một câu mập mờ “Anh tắm”.
Lê Thanh Nghi lập tức block
Kết quả là sau đó vẫn làm hòa, giải thích đó là hay giả, đến giờ tôi vẫn không biết.
Chu Yến Minh im lặng, rồi nói: “Tôi nói nếu nó ngay cả điện thoại của mình cũng không giữ nổi, thì thà tự thiến đi cho rồi, đằng nào sớm muộn cũng không giữ được.”
“…”
sắc bén, độc địa.
“Sau đó Từ Thiệu Đình không biết hiểu lệch đi đâu, tự đi đặt làm một cái quần trinh tiết nam, rồi đưa chìa khóa cho bạn cô.”
?
Anh ta nói nhanh quá, đến lúc tôi nhận ra mình nghe cái gì thì đã muộn.
Chẳng trách lúc đó tôi đau đớn hỏi Lê Thanh Nghi tại sao lại làm hòa, nó ấp a ấp úng không nói nên .
“Nhân tiện, cái lần mối cấp ba của bạn cô nước, sau đó cô dỗ Từ Thiệu Đình thế nào?”
Lê Thanh Nghi có một mối hồi cấp ba, lúc đó rất sáng, nhiều nhất cũng chỉ nắm tay, chẳng mật bằng tôi nó.
yêu tuổi học trò đâu cần những thứ đó.
Lê Thanh Nghi rất thích mối , anh ta tốt nghiệp cấp ba là ra nước ngoài, lúc nước lại nói vẫn yêu nó, Từ Thiệu Đình phát hiện.
Trớ trêu là, hai người ông này có nét giống , đều là học bá giỏi tự nhiên, cận thị đeo kính gọng bạc.
Từ Thiệu Đình làm ầm lên, nói Lê Thanh Nghi coi anh ta là thế .
Vụ này Lê Thanh Nghi cũng oan, cô đơn thuần chỉ là “yêu trí tuệ”.
Chỉ có vậy mà hai đứa dằn vặt không dứt, dằn vặt yêu.
Tôi nhớ lại lần đó, trả : “Lê Thanh Nghi không dỗ.”
Chu Yến Minh: “?”
“Bởi vì anh bạn tốt của anh không tin sự chân thành giải thích của cô , cô thất vọng quá nên quay ngược lại đòi chia tay, thế là anh bạn của anh lại quay sang cầu hòa.”