Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2g10Zf0g6q
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
4.
Dù tôi trăm ngàn lần không , cũng không thể cãi lại Tần Hướng Uyên cái tên liều lĩnh .
Đến nơi, tôi đang đỗ xe thì sư phụ đột nhiên sờ cằm, không hề báo trước mở miệng: “Từ nói đến đại sư phong thủy, biểu cảm của con kỳ lạ, nguyên nhân là gì?”
tôi trượt một cái, suýt nữa lái xe lên vỉa hè, vội vàng đỗ xe xong, tôi cạn nói: “Lão Tần, làm người đi, có tâm tư thì nên tập trung phá án đi!”
Nói xong, tôi vội vàng xuống xe chuồn mất, để lại sư phụ chậm rãi đi bộ, miệng lẩm bẩm “không lớn không nhỏ”.
Vạn vạn không ngờ, đại sư cũng không phải dễ gặp như .
Một người trông như trợ lý hống hách: “Dư đại sư bận trăm công nghìn việc, bận, ai gặp đều phải hẹn trước!”
Ngay khi tôi đang giằng co kịch liệt, một giọng nói có quen thuộc vang lên: “Đồng Đồng? Tôi không nhận lầm chứ, con của Đồng đại sư?”
Liếc ánh đầy hứng thú của sư phụ, tôi gượng gạo nở một nụ cười khó coi hơn khóc: “Khéo ? Bác Dư.”
đối phương vui mừng khôn xiết hàn huyên, tôi khóc không ra nước . Nhà tôi đời đời đều là thế gia phong thủy trừ tà bắt quỷ, đến đời tôi, lại có một mình tôi là con một, ai ngờ tôi lại nổi loạn, nhất quyết chạy đi thi trường cảnh , chọc giận ba tôi ba tháng không nói chuyện với tôi.
, tôi hùng hồn nói: “Mấy thứ thần thần quỷ quỷ , không lành mạnh, bản nương phải đi bảo vệ chính nghĩa nhân gian!”
Ba tôi thở dài một tiếng, một nói: “Quỷ quái có thể độ, lòng người lại khó lường…”
Dư đại sư đông kéo tây xỏ khuyên tôi về nhà “kế thừa y bát”, đừng chọc ba tôi giận, tôi cuối cùng cũng không thể giữ được nụ cười nữa, vừa phản bác, Tần Hướng Uyên lại lương tâm phát hiện chuyển chủ đề.
“Dư đại sư, lần tôi đến, là có vụ án cần ngài phối hợp…”
Nghe xong ý đồ của tôi, Dư đại sư hơi nhớ lại một , nói: “Ồ, anh nói cái tên điên kia à.”
Tôi và Tần Hướng Uyên nhìn nhau, thăm dò hỏi: “Vì nói anh ta là tên điên?”
Dư đại sư nhớ lại, Vương Dĩ Dân tìm đến ông, cả người gần như suy sụp, sắc mặt xanh mét, đỏ ngầu, nói chuyện cũng lộn xộn, nhưng ra lại hào phóng.
Dư đại sư không cưỡng lại được sự cám dỗ, đi theo anh ta một chuyến, ròng rã đi cùng anh ta một tuần, kết quả phát hiện sự việc căn bản không phải như anh ta nói, bạn của Vương Dĩ Dân từ đầu đến cuối có một mình, ít nhất ông ta, là một người đi làm bình thường, đi làm tan ca, ăn cơm ngủ nghỉ, những người giao dịch công việc cũng đều là những ngôi lớn thường trên TV.
Hơn nữa đối mặt với Vương Dĩ Dân hung hăng dọa người, ấy tỏ ra vô cùng nhẫn nhịn, nói đều là nhờ Dư đại sư thông cảm. Thậm chí đưa thêm cho ông ta một khoản tiền, nói là làm phiền ông ta chạy một chuyến.
Cuối cùng Dư đại sư lại bổ sung: “ xinh đẹp lắm! Cũng có bản lĩnh nữa!”
“Nghe nói không ít minh tinh đang nổi, nhận ấy làm chuyên viên trang điểm.”
“Có nhan sắc cũng có bản lĩnh, hơn nữa si tình, tên kia vô lý như , vẫn không rời không bỏ.”
Tần Hướng Uyên trầm ngâm: “ ý của ngài là, chuyện không liên quan đến huyền học?”
Dư đại sư do dự một , trả : “Dù tôi chắc là không có, nên làm gì tôi đều đã làm rồi, mọi thứ đều bình thường.”
khi cáo từ Dư đại sư, trời cũng đã tối, tôi quyết định về nhà trước, ngày mai sẽ tra tiếp.
Tần Hướng Uyên đưa tôi về nhà trước, chia , anh ấy đột nhiên hỏi tôi: “ cảm của Dư đại sư đáng tin không?”
Tôi cân nhắc một : “Tôi không tính là tinh thông về phương diện , nhưng nếu Dư đại sư nói mọi thứ đều là vọng tưởng của Vương Dĩ Dân, thì tám chín phần là như , phần khả năng duy nhất lại, chính là thứ anh ta trêu chọc phải đạo hạnh quá cao…”
5
Ngày hôm , tôi và Tần Hướng Uyên cầm vé do Vương Dĩ Dân tặng đi xem buổi biểu diễn rối của anh ta, có khá nhiều khán giả, xem ra Vương Dĩ Dân là một nghệ sĩ rối khá nổi tiếng.
Tôi không hứng thú với cái trò lắm, xem ngáp lên ngáp xuống, Tần Hướng Uyên thì xem say sưa. khi buổi biểu diễn kết thúc, tôi đến hậu trường tìm Vương Dĩ Dân, không ngờ lại vô tình chứng kiến một màn kịch hay.
phòng nghỉ ở hậu trường, giọng nói của Vương Dĩ Dân vọng ra: “ quấy rầy tôi đến khi nào? “
“Tôi cũng không phải dạng vừa đâu! Coi chừng cá c.h.ế.t lưới rách! “
Một giọng nói quyến rũ vang lên, tỏ ra hết sức nhẫn nhịn, dùng giọng điệu an ủi nói: “ Dân, hôm nay anh quên uống thuốc rồi phải không? Là em đây , Vấn yêu quý của anh. “
Một tiếng vỡ vụn vang lên, tiếng kinh hô của Vấn vang lên, tôi và Tần Hướng Uyên vội vàng xông Vương Dĩ Dân đè chặt Vấn góc tường, bóp cổ , trợn trừng, miệng không ngừng lẩm bẩm:
“Gi3t c.h.ế.t mày! Gi3t c.h.ế.t mày! Gi3t hết mày! “
Tần Hướng Uyên quát: “Cảnh ! Bỏ ra! “
Vừa nói, vừa tiến lên một bước kéo người ra, vật Vương Dĩ Dân úp mặt tường, tôi tiến lên đỡ Văn:
“ không … chứ…”
Khi nhìn rõ mặt đối phương, cả người tôi đều cứng đờ.
Văn dường như dồn hết tâm trí Vương Dĩ Dân, nhanh chóng tiến lên cầu xin: “Cảnh , tôi không , đừng làm hại anh ấy, anh ấy là hôm nay quên uống thuốc thôi. “
Tần Hướng Uyên nghe , đành phải buông . Vấn nhìn Vương Dĩ Dân, ánh tràn đầy đau thương.
“ Dân, anh… nghỉ ngơi cho khỏe, em sẽ đến thăm anh . “
Nói xong, quay người rời đi, dáng vẻ có lảo đảo.
khi ta rời đi, Vương Dĩ Dân dường như cũng hồi phục lý trí, cố gắng trấn định nói:
“Cảnh Tần, không biết hôm nay anh tìm tôi có việc gì? “
Tần Hướng Uyên quay người lại, dò xét nhìn Vương Dĩ Dân: “Có một chuyện nghĩ mãi không ra, thỉnh giáo anh. “
“Tại khi phát hiện bạn mình ngày nào cũng đổi người, phản ứng đầu tiên của anh không phải là báo cảnh , là đi tìm thầy phong thủy? , khi đối phương không giải quyết được, anh bất đắc dĩ chọn cách báo cảnh , có thể trả tôi được không? “