Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/709zjps85C
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
1
Sau Tống Hạ Hạ tốt nghiệp và ty khởi nghiệp của Bùi Thư Thần, tôi chưa từng lại nhau.
Cùng một thành phố, là bạn trai bạn gái, nơi ở của anh cách nhà tôi chưa đến mười cây số – năm đó tôi mua căn hộ đang ở hiện tại, vị trí và môi đều không phải là lựa chọn ưng ý nhất của tôi. Mục đích tôi mua chỉ vì nó đủ gần Bùi Thư Thần.
Vậy mà, tôi hơn tháng không nhau.
À, cũng có một lần, hơn một tháng , trên vòng bạn bè của Tống Hạ Hạ, có một bức ảnh chụp chung của ty khởi nghiệp của họ, bốn năm người, mấy người còn lại đều là bạn học đại học của Bùi Thư Thần, tôi quen biết, chỉ không biết lúc nào lại có thêm một Tống Hạ Hạ.
Cô ấy đứng Bùi Thư Thần, nghiêng người tinh nghịch giơ tay V bên Bùi Thư Thần, kèm theo dòng : Theo bước đàn anh, bất khả chiến bại.
Tôi sững người một , vì không nhớ ra kết bạn với Tống Hạ Hạ lúc nào, sau đó lật lại lịch sử mới nhớ ra đó là Bùi Thư Thần học năm đại học, cô em khóa dưới xinh đẹp mới này bám riết lấy anh không buông, chuyện này đến tai tôi.
Lúc đó tôi không mấy để tâm đến chuyện này, ngoài tính cách vốn dĩ khá lùng, còn vì tôi luôn tin rằng những chuyện vậy phải dựa tự giác của đàn ông.
Huống hồ nếu mỗi cô gái có ý với Bùi Thư Thần tôi đều phải đi cảnh cáo một phen, thì tôi cũng chẳng còn thời gian làm chuyện của mình nữa.
Bùi Thư Thần tự biết chừng mực.
Sau đó không biết mấy ngày, một tài khoản có ảnh đại diện là một cô gái hoạt hình dễ thương xin kết bạn với tôi, nội dung tin nhắn xin kết bạn khiến tôi khẽ nhướng mày, cô ấy nói: Cô trở thành bạn gái của Bùi Thư Thần chẳng qua là dựa có tiền để ép đạo đức anh ấy.
Lúc đó tôi bật , chối lời mời kết bạn và trả lời một câu: Nếu cô có tiền thì cô cũng có thể đi ép anh ấy.
Tôi coi đây là trò trẻ con của cô nhóc, một tháng sau, tôi và Bùi Thư Thần bàn bạc về một hoạt động của hội sinh viên, Tống Hạ Hạ là thành viên trong bộ phận của Bùi Thư Thần, có một số cần trao đổi, nên tôi đồng ý lời mời kết bạn của cô ấy.
Trong suốt hoạt động, cô ấy đều rất ngoan ngoãn, tôi cũng không đến mức gây khó dễ cô ấy, sau đó trong bữa tiệc kết thúc hoạt động, lúc tan tiệc, cô ấy mượn men say đi đến mặt tôi, rất chân thành nói: “Chị Nhan, nếu chị thật thích Bùi Thư Thần, thì không nên dựa ơn nghĩa với anh ấy để ép anh ấy trở thành bạn trai của chị.”
Bùi Thư Thần bên tôi phản ứng cả tôi, sắc mặt anh xuống, không biểu cảm nói từng với Tống Hạ Hạ: “Chuyện của tôi, liên quan gì đến cô?”
Tống Hạ Hạ có khó xử, mắt đỏ hoe lại, nước mắt lưng tròng, dáng vẻ đáng thương khiến đàn ông nào cũng phải động lòng: “Em chỉ là không quen thôi, Bùi Thư Thần, anh có thể không thích em, thậm chí anh thích cũng được, em chỉ không muốn anh vì ơn nghĩa mà trói bên người anh không thích.”
Tôi không biết Tống Hạ Hạ làm sao biết được chuyện của tôi và Bùi Thư Thần, chuyện này ở cấp ba của tôi không phải là bí mật.
Tôi đơn phương yêu Bùi Thư Thần hồi cấp .
Tôi rất xinh đẹp, gia thế cũng không tệ, hồi cấp kinh doanh của bố tôi chuyển trọng tâm, tôi và mẹ chuyển đến thành phố A, trở thành hàng xóm của nhà họ Bùi.
Mẹ tôi dẫn tôi đến nhà họ Bùi chào hỏi, lần mặt mẹ của Bùi Thư Thần rất thích tôi, bảo người giúp gọi cậu chủ xuống lầu khách.
Lần tiên tôi Bùi Thư Thần chính là trong hoàn cảnh vậy, anh tuấn tú, dáng người cao ráo, chỉ đứng ở cầu thang tầng lộ mặt lùng gật chào tôi một cái rồi đi lên.
Mẹ anh trách mắng anh, khách sáo với tôi một câu rồi lập tức chuyển chủ đề — ấy không nói Bùi Thư Thần thất lễ. Tuy anh đúng là có hơi thất lễ, với thân phận con trai độc nhất của nhà họ Bùi, anh không muốn qua loa đối phó với người hay thì chẳng có thể ép .
Tôi đối với Bùi Thư Thần coi là nhất kiến chung tình.
Tình cảm thời niên thiếu rất kỳ lạ, chính là thiên thời, địa lợi, nhân hòa cùng với ánh mắt thờ ơ của Bùi Thư Thần anh đứng trên cầu thang xoắn ốc xuống.
đó về sau, tôi bắt con đường dài đằng đẵng theo đuổi “chồng”.
cũng nói tôi là kim đồng ngọc nữ, vô cùng xứng đôi, ngay cả phụ huynh bên cũng vui mừng tác thành – mặc dù lúc đó tôi vẫn còn ở độ tuổi cấm yêu sớm.
Thái độ của Bùi Thư Thần đối với tôi không quá thân thiết cũng không quá nhạt – với tư cách là người được kỳ vọng sẽ là trụ cột tương lai của nhà họ Bùi, nhỏ anh được dạy dỗ phải khiêm tốn và kín đáo, nên dù không thích tôi, anh cũng đối xử với tôi khá lịch .
Lúc đó trong phòng tôi treo đầy những câu “chờ ngày mây tan thấy trăng sáng”, “có mài sắt có ngày nên kim”, “kiên trì bền bỉ đá vàng cũng tan”, “chỉ cần phu sâu, sắt cũng mài thành kim”…
Có lần tôi tổ chức tiệc ở nhà, mời những bạn học chơi thân trong lớp đến chơi, Bùi Thư Thần thỉnh thoảng cũng đến – có lẽ là dì Bùi bảo anh nể mặt tôi, kết quả là anh vô tình thấy những dòng thư pháp to đùng này trong phòng tôi, chính giữa còn có ba “Bùi Thư Thần” thật lớn.
Lúc đó tôi vẫn giữ nguyên tư thế đẩy cửa đứng ở cửa phòng, tuy tình cảm của tôi dành Bùi Thư Thần cũng biết, lúc đó tôi còn nhỏ, da mặt còn mỏng, tôi xấu hổ đến mức muốn tìm một cái lỗ chui xuống, lập tức phản xạ đóng cửa lại.
muộn, Bùi Thư Thần đứng sau lưng tôi, khóe môi hiếm nở một nụ nhạt, anh cúi tôi, trêu chọc: “Nhan An Thanh, nếu em dùng kiên trì này học, dì sẽ không suốt ngày cau mày bắt anh phụ đạo em nữa đâu.”
Tôi méo mặt.
Mẹ tôi hoàn toàn không quan tâm đến thành tích của tôi, thi đỗ đại học tốt tìm tốt, điều này chưa bao giờ nằm trong kế hoạch cuộc đời tôi, bà ấy phàn nàn về thành tích của tôi mặt Bùi Thư Thần, chẳng qua chỉ là một hình thức trợ giúp mà thôi.
tôi chợt hiểu ra, ánh mắt lập tức nóng rực Bùi Thư Thần, hỏi: “Thành tích tốt anh sẽ thích em sao?”
Anh , không tỏ ý kiến.
Tôi lại thấy hy vọng, tôi không thích đọc sách, may mắn là óc thông minh, nhà có tiền mời được gia sư danh tiếng, kỳ thi cuối năm đó tôi tiến bộ hơn 200 hạng, khiến thầy trò toàn phải kinh ngạc đôi .
Sau đó tôi cầm bảng điểm đi tìm Bùi Thư Thần.
Nhà họ Bùi xảy ra chuyện.
Nhà họ Bùi là gia tộc giàu có lâu đời, gia tộc vậy thường sẽ không sụp đổ, năm lớp 11, chỗ dựa lớn của nhà họ Bùi thanh trừng, nhổ củ cải lôi cả bùn, nhà anh xảy ra biến cố, bố ngồi tù, mẹ bệnh nặng nhập viện, tài sản thanh lý, ngay cả căn nhà nhà tôi cũng bán đấu giá.
Những người bạn đây ở vì sợ liên lụy mà xa lánh anh, thậm chí còn có ý trên nỗi đau của người khác, con cưng của trời một sớm rơi xuống trần gian, có thể đạp thêm vài cái đều muốn thử.
Lúc đó, cũng không ít người suy đoán thái độ của tôi, rằng tôi có lẽ sẽ nhân cơ hội này mà đạp Bùi Thư Thần một cú — người đến nay vẫn nhạt theo đuổi của tôi.
Chỉ là tôi vẫn xưa lẽo đẽo theo sau anh.
Thái độ của tôi đối với Bùi Thư Thần khiến anh ở không phải chịu quá nhiều khác biệt giữa trời và đất, sau này viện phí của mẹ anh cũng là tôi trả.