Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Bức mà Tô Nam đăng chính là Phó Dạ Xuyên và Kiều Uyển Như nằm ngủ bên nhau, sự thân mật lộ rõ không thể chối cãi.
Thứ từng được dùng làm tổn thương Tô Nam, lại trở thành vũ khí bảo vệ .
[Kính gửi tổng giám đốc Phó, việc trang sức bị mất, tôi vô cùng tiếc nuối. thuê thám tử tư trong đêm tra.
Hiện đồ đang nằm trong tay Phó Oánh Oánh, tiểu thư nhà họ Phó tại quốc gia J bên kia Đại Tây Dương.
Theo tra, ấy đang vung tiền như nước, cá cược ở khắp các sòng bạc lớn toàn cầu.
Trân trọng thông .]
Kèm theo là bản cáo tra từ một văn phòng thám tử tư nổi tiếng và thần bí trong nước, có hình trang sức tại sòng bạc ở nước J, cùng với Phó Oánh Oánh đang sử dụng .
Ngay lập tức, chủ đề nóng vốn bùng nổ lại càng bị đẩy lên đỉnh điểm.
Không chỉ là sự xuất hiện thám tử tư thần thánh, mà còn là lời phản bác chính xác, hợp lý, không thừa một chữ nào từ Tô Nam – vợ cũ từng bị chèn ép nhưng chưa bao than vãn.
Còn bức Phó Dạ Xuyên và Kiều Uyển Như càng dư luận ngầm hiểu rõ: nguyên nhân ly hôn chính là ngoại .
Vậy rốt cuộc ai mới là kẻ đạo đức bại hoại?
Dư luận lập tức đảo chiều. Không cần giải thích thêm, ai thấy rõ sự trong sạch và oan ức Tô Nam.
Các tài khoản truyền thông lần lượt chia sẻ lại , nhà họ Phó trở thành trung tâm scandal, có rửa không sạch.
—
Phó Dạ Xuyên vốn hẹn vài bạn đi uống rượu giải sầu, nhưng chẳng ngờ chỉ sau một đêm, sự việc lại diễn biến thành ra thế , đến giá cổ phiếu tụt dốc không phanh.
Sáng sớm hôm sau, hắn ngồi trong văn phòng, mặt âm u đến đáng sợ, không khí xung quanh lạnh lẽo khác không dám thở mạnh.
Trợ lý Trần Miễn đứng trước mặt hắn run rẩy như tim sắp ngừng đập.
“Là ai cho phép dùng tài khoản ty đăng loại như vậy hả?” Phó Dạ Xuyên nghiến răng ken két, mắt lạnh đến cực điểm.
“Là… là phu nhân căn dặn, nói rằng… với ngài rồi ạ…”
“Ầm!”
Tất đồ vật trên bàn bị hất xuống đất, không sót một thứ.
Khuôn mặt đàn ông sảo, lạnh lùng:
“Từ bao ty do bà ấy định đoạt? Đuổi hết đám phòng PR cho tôi!”
“Vâng!” Trần Miễn cúi đầu đáp run rẩy.
“Gỡ hết những trên mạng xuống cho tôi!” Giọng hắn trầm xuống, mắt như giông tố chuẩn bị cuốn tới.
Trần Miễn khó xử, hết can đảm nói:
“Giám đốc Đỗ bên giải trí Hoa Ưng tuyên bố: tức treo đủ 24 tiếng, ai không được gỡ xuống.”
Hoa Ưng là ty giải trí hàng đầu, ai dám không nể mặt?
mặt Phó Dạ Xuyên u ám đến cực điểm. Hóa ra hắn không hề biết, Tô Nam lại có bản lĩnh lớn đến vậy!
“Kính gửi tổng giám đốc Phó”?
Tô Nam tưởng tất là do hắn giật dây sao?
Lẽ nào có gì không đúng?
Gương mặt Phó Dạ Xuyên căng chặt, mắt lạnh lẽo như băng. Điện thoại reo vang, là Khúc gọi tới, hắn không nghĩ nhiều liền cúp máy ngay.
Hắn nói không cảnh sát, vậy mà bà lại làm to đến thế!
Nếu Tô Nam không tra được tung tích trang sức, chẳng sẽ bị vu oan trắng trợn sao?
Chỉ nghĩ đến thôi, mặt hắn càng thêm khó coi.
Chuông điện thoại vẫn reo không ngừng. Nhìn thấy gọi là ba mình, mắt hắn tối lại.
“Mau bảo Tô Nam xóa hết mấy thứ trên mạng đi, còn muốn mất mặt đến bao nữa?” Giọng Phó Thanh Thành trầm đục, đầy phẫn nộ.
“Dạ Xuyên! Mau mang tiện nhân về đây! dám làm thì dạy cho một bài học!” Khúc giật điện thoại, gào lên giận dữ.
Phó Dạ Xuyên nhắm mắt lại, giọng nói lạnh lùng:
“ ấy sai sao? Rõ ràng là Oánh Oánh trang sức , sao lại vu oan cho Tô Nam?”
Hắn tức giận vì Tô Nam đáp trả hắn một cách lạnh lùng trên mạng, như thể giữa họ không còn chút gì níu kéo.
Nếu Tô Nam không phản ứng, chẳng lẽ hắn lại bị chà đạp?
không còn một chút niềm nào với hắn nữa sao?
Nhưng hắn giận nhất là Khúc sao có thể tuỳ tiện đổ lỗi cho Tô Nam như cơm bữa?
Bị phản bác, Khúc vẫn không cam lòng phản bác lại:
“Mẹ làm sao biết là do Oánh Oánh ? Không vẫn luôn ở trong két sắt các à? Ngoài ra, ai còn có thể chứ?”
“Bây xin lỗi vẫn còn kịp!” mắt Phó Dạ Xuyên sâu thẳm, bởi trong xử lý khủng hoảng chúng, 6 tiếng đầu là thời gian vàng.
“Cái gì? Bảo mẹ xin lỗi? là tiện nhân xin lỗi mới đúng! Một ả vô danh tiểu tốt, không tiền không thế, lại dám nhà họ Phó rơi vào khủng hoảng! mau đưa về đây, xem mẹ dạy dỗ thế nào!”
“Bọn ly hôn rồi…”