Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9UrKiE18CY
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
2
Cuối cùng tôi vẫn không xông trước mặt để chất vấn anh. Nhưng có cảm xúc giống một hạt giống, một gieo vào lòng, cuối cùng cũng có ngày nảy mầm bùng nổ.
Vẫn mọi , 9 rưỡi tối anh nhà.
Trước đây bạn bè anh từng trêu anh là đồ sợ .
Trước cưới, anh có tụ tập với bạn bè một hai giờ sáng.
Nhưng cưới, đúng chín giờ là anh .
lại mân mê tay tôi, không ngượng ngùng nói với bạn: “Tôi không thì tôi tối ngủ không ngon được, nói với mấy người chưa cậu cũng không hiểu đâu!”
Tôi nhắm , quay người sang phía bên kia giường. Tôi nghe thấy tiếng tiến lại gần. Hơi thở anh ngày một gần.
Ngay anh chuẩn bị đặt một nụ hôn tôi. Tôi khẽ lật người. Nụ hôn anh rơi vào khoảng không.
bNhưng ngay giây , anh vòng tay ra ôm lấy eo tôi, giọng có tủi thân: “ ơi, giận à? hôm nay không cho anh hôn? Có phải anh muộn quá, không sớm với em nên em giận không? Nếu vậy lần họ rủ anh anh chối hết.”
Tôi quay đầu lại đối diện với anh, khuôn mặt tuấn tú không một sơ hở, chỉ có tình yêu ngập tràn ánh dành cho tôi. Cứ lời chê tôi bẩn thỉu hôm nay không phải do anh nói ra.
dòng bình luận lại xuất hiện trước tôi.
[Nữ đúng là có phúc mà không biết hưởng, có ông chồng tốt thế không biết dỗi dằn cái !]
[Chỉ là một câu nói thật lòng để giải tỏa thôi mà, nữ có cần phải làm quá rồi sưng mặt với nam không? Đúng là được voi đòi tiên! Phải là tôi thì tát cho một cái rồi, haizz, thương nam quá.]
[Thật không hiểu, trên đời có biết bao cô gái trắng, chưa từng yêu đương, tại cứ phải để một món hàng second-hand qua một đời chồng làm nữ . Nam hoàn toàn xứng đáng với một cô gái sạch, thuần khiết và quan trọng nhất là trinh.]
Tôi nhìn thẳng vào , nghiêm túc nói với anh: “Anh không cần phải làm mức vì em đâu, bất cứ chuyện anh đều có làm theo ý mình, kể cả là… anh không thích em cũng có nói với em…”
Tôi chưa nói xong, lời tiếp theo bị chặn lại bằng . Anh trừng phạt mà day nghiến trên tôi, cướp hơi thở tôi, cho tôi thở hổn hển anh mới cắn nhẹ tôi một cái, hơi thở có gấp gáp, giọng điệu quyến luyến: “, không được nói lời vậy!”
anh không nhìn ra được cảm xúc . Tôi đưa ngón tay vuốt ve anh: “Hôn em không thấy buồn nôn ?”
Đồng tử anh đột nhiên co lại, chỉ một thoáng rồi lại trở lại thường: “ lại đùa thế, nhưng dù , đều là lỗi anh, là anh không cho em đủ cảm giác an toàn, mới khiến em mất tự tin vậy.”
“Em nghe thấy lời thật lòng anh nói hôm nay rồi.” Câu nói nghẹn lại cổ họng tôi, cuối cùng vẫn không thốt ra.
đó, anh càng đối xử tốt với tôi hơn. Mỗi sáng đều làm bữa sáng cho tôi. Trưa đài phát thanh ăn cơm cùng tôi. Tối chối mọi cuộc xã giao, dính lấy tôi không rời nửa bước.
Vào ngày hôm đó, tôi đang làm việc ở đài phát thanh. Mẹ , cũng là mẹ chồng tôi, gọi điện . Lòng tôi thắt lại.
tôi nhấn nút nghe. Giọng nói không khách khí mẹ vang điện thoại: “Mẹ đang mua sắm ở quảng trường Đức Vũ, lát phải mua nhiều đồ không xách nổi, con qua đây xách giúp mẹ.”
Tôi nhìn đồng hồ, hơn một tiếng mới tan làm, có khó xử: “Con bây giờ vẫn đang làm…”
Đối phương lập tức gắt gỏng: “Con nói vậy là ý ! Công việc quan trọng hơn bà mẹ chồng ! Trời hè gần bốn mươi độ mà bắt một bà già xách bao nhiêu thứ, con có phải là mong mẹ nóng chết mệt chết không!”
“Con không có….”
“Mau cút qua đây cho mẹ, nếu con muốn mẹ say nắng giữa trời nóng thì tùy con! , không được nói với con trai mẹ!”