Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2g10Zf0g6q
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Đây là lần đầu tiên ta gặp Chu sau khi trùng sinh.
tràn đầy tình ý phức tạp, bước nhanh đến bên ta, sửa lại áo choàng ta.
Rồi lại nặng nhẹ trách mắng Đào: “Sao lại hầu hạ phu nhân… thư nhà thế , áo choàng cũng buộc kỹ, nhỡ bị cảm lạnh thì sao!”
Đào nhìn gặp ma.
Vội vàng bước lên một bước chắn trước mặt ta.
Vừa vội vừa tức giận thấp nói: “Chu tử chú ý chừng mực!”
Chu vừa bừng tỉnh, ngây người một lúc.
khoảnh khắc đó, tim ta nặng trĩu.
Hóa người sống lại một , có mình ta.
Thái độ , ta lại thấy thật nực cười.
“Dao nhi, ta nghĩ rằng chúng ta sắp thành thân, nên có thất lễ.”
có ngượng ngùng: “Hai ngày nữa là tiết Thượng Tị, đã gửi thiệp mời tổ chức hội, lúc đó còn có bắn cung, có một miếng ngọc bội thượng hạng phần thưởng, ta nhất sẽ được để hồi môn .”
Ánh sáng rực, thể lòng toàn là ta.
Nhắc đến , ta có hiểu .
Kiếp trước Lộc Minh , cũng có ý muốn chiêu phò mã.
là ta và Chu là thanh mai trúc mã, lại sớm có hôn ước miệng.
Tổ phụ ta là lão thần triều, phụ thân sớm qua .
Ta là huyết mạch duy nhất Ninh gia, hoàng đế chắc chắn sẽ vì chuyện hủy hoại hôn nhân ta.
vì thế thôi.
Nhưng nếu Chu vì một nữ nhi thủ lĩnh bộ tộc thảo nguyên từ chối .
Thì đó chính là tát thẳng vào mặt hoàng gia.
Chẳng trách.
Chẳng trách sống lại một , Chu vẫn muốn ta bia đỡ đạn.
Ta nắm chặt khăn tay, đang lên tiếng vạch trần , thì lại thấy một chiếc túi thơm.
“Dao nhi, có thảo dược an thần, nhất phải đeo hàng ngày, có lợi giấc ngủ.”
Từng chữ từng câu, nói kiên .
Ánh một né tránh, có sự lo lắng dành ta.
thể bên thật sự là thảo dược an thần.
Chứ phải là chiếc túi thơm đã vô cớ mất đi sau khi ta phát hiện mình khó có thai kiếp trước.
5
Máu người ta đông cứng lại.
Tất cả mọi chuyện kiếp trước, Chu dường diễn lại một lần nữa.
Nhưng dựa vào đâu? Dựa vào đâu ta đã sống lại một , vẫn phải đem cả cuộc mình để thành toàn tình yêu bọn họ?
“ Đào, nhận đi.”
ta khàn đặc.
Thấy ta đeo ngay, Chu còn khuyên thêm—
“ chính là Ninh Dao?”
Cùng với tiếng vó ngựa dồn dập, một nói ngang ngược vang lên bên tai.
Là Đồ Nhã.
ta nhìn ta từ trên xuống dưới một lượt, khinh bỉ nói: “Cũng thường thôi.”
ta liếc nhìn chiếc túi thơm Đào vừa cất đi:
“Tuyết hạ thảo kia vốn mọc trên đỉnh núi băng giá, Chu tử phải nghìn cay vạn đắng mới tìm được . Vậy lại thản nhiên nhận , tiện tay ném một thị nữ, thật là biết điều.”