Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9znbJAP146

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1

Khi dòng , tôi hề bất ngờ.

Nhưng tôi không quay lại.

Cũng tâm trạng dò xét xem trong rốt cuộc tôi hay không.

[Sao nữ không quay lại? Xin cậu đấy! Quay lại đi .]

[ anh đỏ hoe , anh sắp khóc kìa.]

Tôi vẫn dửng dưng.

Thậm chí còn may mắn, may anh ta chưa đồng .

May mới tỏ tình thứ chín.

Nhưng tôi không ngờ, người kiêu ngạo như lại chủ động tìm tôi.

Anh đứng cổng biệt thự nhà tôi.

Bóng lưng gầy gò se lạnh , dưới cái nắng hè chói chang, khiến người ta không sao rời .

tôi, đưa chiếc hộp trên tay qua.

“Đây là những thứ kia cậu tặng tôi, tôi nghĩ nên trả lại cậu.”

Tiết trời tháng Sáu nóng nực vô cùng, dù mặc áo hai dây cũng toàn thân bỏng rát.

Tôi không tâm trạng chuyện, tùy liếc nhận .

Môi anh mấp máy, dường như còn muốn đó.

Dòng lúc này lại sôi trào.

[Nữ cố không, đúng là tiểu xảo, biết mặc áo hai dây ra ngoài.]

Đâu , ai ở nhà lại ăn mặc kín cổng cao tường chứ.

[Nam đã hết can đảm mới dám đến tìm cô , cô nên biết đủ chứ.]

[Bây giờ qua là chút chênh lệch thân phận thôi sao? Đợi vài năm nữa, anh sẽ trở thành nhân vật mới nổi ở Hải Thành.]

[Đến lúc đó, ngay cả nhà nữ cũng dựa dẫm vào anh đấy, hiểu không?]

[……]

, những đều đúng.

Nhưng tiền đề là, vốn khởi nghiệp của là của tôi.

Hướng tư cũng là do ba tôi gợi .

2

Dĩ nhiên, tôi không ngốc đến mức đi tranh cãi với đám .

nghi hoặc : “Còn chuyện sao?”

Anh nhíu mày, vầng trán trắng nõn lấm tấm mồ hôi.

Ánh trĩu nặng, chút không vui.

không nghi ngờ người ưa .

Thậm chí là cực kỳ ưa .

Nếu không thì tôi cũng bám riết anh ta làm .

Tỏ tình chín , cuối cùng là sau khi thi đại xong.

Tôi : “Bây giờ sẽ không ảnh hưởng đến việc nữa, anh cũng nên cho em cơ hội chứ.”

Tôi cười cong cả mày, lòng tràn đầy mong đợi.

Anh lại kiên quyết lắc : “Chúng ta không hợp.”

Tám đều cớ không được làm ảnh hưởng việc , cuối cùng lại đổi lý do khác.

Kiếp , tôi cũng định từ bỏ .

Nhưng bỗng hiện lên loạt .

Tôi nghe lời họ, quay lại.

Quả nhiên trong đôi lạnh lùng của anh chứa chan cảm xúc.

Họ nam tự ái, cảm mình không xứng với tôi.

Thế nên, tôi đã theo anh đến thành phố anh đại , sống cuộc sống thanh đạm như anh.

Mãi đến tỏ tình thứ mười, anh mới đồng với tôi.

“Tôi định đến Hải Thành .”

Tùy chỉnh
Danh sách chương