Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2g10Zf0g6q

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

ta nắm lấy tay Trần , hết khen ngợi cô ta lên tận trời trước mặt cậu mợ tôi, chẳng chốc, hôn sự được quyết định.

Lúc ra , cô của Cố Dân vui vẻ vỗ vỗ tay Trần :

“Sau năm giao cháu nhé!”

Trần kích động trả ngay: “Cháu nhất định sẽ coi như con ruột của !”

Sau bọn họ , cậu mợ tôi mới sực tỉnh, hóa ra con gái của sắp làm mẹ , bọn họ kiên quyết không đồng ý.

Nhưng bọn họ không chịu nổi Trần hứa hẹn đủ điều, cam đoan sẽ giúp trai có được một công việc chính thức, cuối , cả mới vui vẻ quên cả trời đất ra .

Mẹ tôi thở dài: “Làm mẹ cũng không dễ dàng đâu, sau sẽ phải nếm mùi đau khổ thôi.”

Tôi không bình luận gì thêm, dù sao thì trước, tôi nếm đủ khổ sở rồi.

trước, Trần kéo tôi lên thị trấn mua quần áo, ai ngờ cô ta không mang theo một xu nào, lại chỉ tay vào người tôi bắt tôi bỏ tiền mua cô ta.

Mặc dù tôi có khá giả hơn một chút nhưng bình thường cũng tiết kiệm từng đồng, ra ngoài không mang theo nhiều tiền.

Không mua được bộ đồ ưng ý, trên đường cô ta liền làm ầm ĩ, trong cơn tức giận đẩy tôi xuống ao nước bên đường rồi quay người bỏ .

Trời đông, nước lạnh buốt, khoảnh khắc tôi vừa rơi xuống, một người đàn ông lao đến, kéo lấy tôi lên bờ.

tôi mơ màng đến , anh ta cũng dẫn theo một đám người tìm đến, nói vô tình mạo phạm tôi, nên muốn chịu trách nhiệm với tôi.

mối thao thao bất tuyệt, bảo rằng tôi gặp may mắn lớn, có thể gả vào phố, sau không cần cả đời cày ruộng kiếm ăn nữa.

Lúc đó óc tôi rối rắm, làm mẹ năm , mà có thể gọi chuyện tốt sao?

Nhưng vào thời điểm đó, tôi và anh ta có tiếp xúc thân mật, lại có ơn mạng, tôi chỉ có thể cúi chấp nhận, dưới ánh mắt soi mói của người đời, gả ân nhân mạng lớn hơn mười tuổi.

anh ta, tôi bị mẹ chồng cay nghiệt và năm xấu xa tra tấn hành hạ, tôi không chỉ bị nhốt trong một đám cháy, khuôn mặt bị hủy hoại mà thậm chí bị hại đến mất khả năng sinh con.

Tôi vẫn cố gắng báo đáp ơn mạng, nuôi dưỡng năm trưởng , lại giúp đỡ Cố Dân gây dựng sự nghiệp công, tích lũy một khối tài sản khổng lồ.

Vậy mà đến cuối , tôi lại bị nói mẹ độc ác, sắp bị đuổi khỏi .

tôi vất vả làm lại cuộc đời, lại bị họ hại chết.

Có thể nói, trước của tôi thật sự thê thảm.

Bây giờ cuối cũng có người thế chỗ rồi, tôi chúc hai người bọn họ sống bên nhau đến bạc răng long!

3

Để làm rõ tại sao hôm đó Cố Dân lại khăng khăng người anh ta tôi, tôi tốn không ít công sức.

Tôi và Cố Dân làm vợ chồng chục năm, ít nhiều cũng hiểu rõ con người anh ta phần.

Mỗi trong xảy ra chuyện lớn, anh ta thường đến quán rượu nhỏ uống say, rồi lại ra mộ của vợ trước để tưởng niệm.

trước, lần nào tôi cũng thông cảm tình cảm hoài niệm của anh ta, đối với người cũ, mỗi anh ta cả người nồng nặc mùi rượu trở , tôi đều nhẫn nhịn chăm sóc mà không một oán trách.

Chỉ tiếc, tấm chân tình ấy lại trao nhầm người.

Tôi lặng lẽ ngồi chờ ở nghĩa địa ngày, cuối cũng nghe được thật lòng trong cơn say rượu của anh ta.

Hóa ra, sau vợ trước của Cố Dân qua đời, năm con đều do mẹ anh ta chăm sóc, điều ảnh hưởng nghiêm trọng đến thời gian đánh bài giải trí của cụ, khiến ta không chịu nổi mà lên tiếng phản đối.

Bất đắc dĩ, Cố Dân mới bắt xem mắt.

Nhưng người trước đó không phải ngại anh ta có năm con thì lại đến lượt anh ta tự cao tự đại, chê bai điều kiện của đối phương, cứ như thế mà chậm chạp một khoảng thời gian dài.

Mãi đến gần đây, anh ta mới nảy ra ý định nhắm đến các cô gái ở nông thôn.

Mà tôi, một học sinh xuất sắc của trường học thị trấn, dung mạo không tệ, lại xuất thân từ gia đình đơn thân, dễ dàng khống chế, liền trở lựa chọn hàng trong hoạch của bọn họ.

Vì để khiến tôi cam tâm tình nguyện làm mẹ , bọn họ dày công sắp đặt một màn anh hùng mỹ nhân.

Chỉ chưa kịp dùng tới thì tôi bị họ đẩy xuống nước trước.

Gặp cơ hội tốt như vậy, Cố Dân lập tức nhảy theo xuống, dù nước không sâu nhưng vẫn vớt được danh xưng “ân nhân mạng”.

“Quyên Tử à, lúc đó anh rõ ràng nhìn thấy người rơi xuống nước chính Triệu Vinh Vinh, không biết tại sao lại biến họ của cô ấy nữa.”

“Quyên Tử, đừng buồn, anh hoàn toàn không thích bọn họ, cưới vợ cũng chỉ vì con cái ta mà thôi.”

“Ôi, chỉ mong họ cô ấy cũng học giỏi giống như cô ấy, có thể dạy dỗ tốt năm con của ta.”

tâm sự thâm tình của Cố Dân khiến tôi tức giận đến bốc hoả.

Chẳng trách trước bọn kia luôn nói rằng tôi chỉ bảo mẫu mà bố bọn cưới để chăm sóc bọn thôi.

Tùy chỉnh
Danh sách chương