Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4foAuX92ez

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
3
“Thật hết cách nàng. Nguyệt Nhi của ta mở , ta nỡ từ chối ? Vậy nàng chọn đi, muốn nàng được phong là di nương, hay cùng nàng bình thê?”
Kiếp , dù con cho chàng, ta vẫn là thông phòng thấp hèn.
Tô Nguyệt Nhi từng hứa, cần ta trưởng cho phủ Tướng quân, nàng ta sẽ xin cho ta di nương.
Bây giờ nghĩ lại, nàng ta vẽ bánh cho ta cũng thật vội vàng. Ta m.a.n.g t.h.a.i hài cho Tướng quân, chàng còn chưa nói gì, nàng ta vội vàng dùng địa vị để dụ dỗ ta. Có lẽ nàng ta muốn ta càng thêm yêu thương hài bụng, dốc sức dưỡng thai, sớm ngày cho nàng ta một đứa trẻ khỏe mạnh mà thôi.
“Vậy Tướng quân cho phép cùng thiếp quản lí phủ Tướng quân được không? Thiếp và ấy tuy hai mà một, này đều sẽ là phu của phủ Tướng quân!” Hai Tô Nguyệt Nhi sáng rực lóe ánh .
Theo mưu kế của nàng, hạ hài chắc chắn ta sẽ phải c.h.ế.t, nên bây giờ cần ép Tướng quân đến bên ta khiến ta mang thai, có hứa nào mà nàng ta không dám nói chứ?
“Được được, tất cả đều nghe nàng.” yêu chiều nhéo mũi Tô Nguyệt Nhi một cái, đó quay sang nhìn ta, thanh âm có chút châm chọc, “Tô Khanh Nhi, còn ngồi đờ đấy gì? Còn không mau khấu tạ hiền lương tốt bụng của ngươi?!”
Từ ta sống lại, là đầu tiên nói ta.
Ta ngẩn , đến Thúy Nhi nhẹ nhàng đẩy ta một cái ta mới hoàn hồn, vội vàng quỳ xuống tạ ơn Tô Nguyệt Nhi.
Tô Nguyệt Nhi vội vàng đỡ ta lên, vẻ đắc ý lại không che giấu được, “ ta đâu cần quan trọng cấp bậc lễ nghĩa vậy chứ?! Hơn nữa này chúng ta đều là phu Tướng quân, đâu thể hành lễ thế được!”
Nếu không trải chế//t một lần, có lẽ ta sớm rưng rưng xúc động vì “ tình thâm” này, sẵn sàng trâu ngựa cho nàng ta rồi.
lúc này không còn giống nữa, ta sớm biết được chân tướng.
Nỗi nhục kiếp , ta sẽ trả lại gấp bội.
Tô Nguyệt Nhi mượn cớ “chuẩn bị lại lễ động phòng”, thành công đẩy đến phòng ta.
Nhìn nam vừa quen thuộc vừa xa lạ mặt, lòng ta ngũ vị tạp trần.
Ta vẫn nhớ in từng hơi thở từng ánh của chàng kiếp , chàng thì ?
Có lẽ bây giờ đối chàng, ta là một xa lạ, thậm chí là một nữ bị ái thê của mình cứng rắn đưa tới mà thôi.
Nghĩ tới , lòng ta không khỏi xẹt qua một tia đau đớn.
“Mời Tướng quân và phu uống giao bôi.” Hỉ bà tươi cười, những nếp nhăn nơi khóe xếp thành hoa.
Ta và ngượng ngùng nâng chén.
uống xong, chàng nói: “Ngươi lui xuống lĩnh thưởng đi, ở không cần hầu hạ nữa.”
Hỉ bà vừa nghe có thưởng, lập tức vui vẻ rời đi ngay.
Bà ta vừa khuất bóng, bỗng bóp mạnh cằm ta, khiến ta đau đến mức nước trào .
Chàng không nói nào, thô bạo đưa ngón tay chai sạn vào miệng ta. Dạ dày ta cuộn lên, “Ọe!” một tiếng, nôn toàn bộ vừa uống ngoài.
Thấy ta nôn xong, chàng cũng lập tức tự móc họng mình, nôn không sót một giọt nào.
4
“ của ngươi quả là thiện tâm, vì xúc tiến quan hệ của chúng ta mà không tiếc công sai bỏ tình d.ư.ợ.c vào .” Chàng vừa lau tay vừa nói, giọng điệu hờ hững lạnh nhạt.
Ta không nhìn rõ vẻ mặt chàng, chẳng qua từ thanh âm có thể nghe được sự chế giễu của chàng.
“Vậy Tướng quân nôn hết rồi, chẳng phải cô phụ ý tốt của Nguyệt Nhi ? Hay là tướng quân sợ không kiềm được d.ụ.c vọng, nên muốn giữ thân ngọc vì ấy?” Nhớ lại những ân ái kiếp giữa ta và chàng, lại thấy nay chàng nghe Tô Nguyệt Nhi răm rắp, ta không kìm được mà châm chọc.
“Tình d.ư.ợ.c có lợi mà cũng có hại, tuy khiến ta say mê tận hứng, lại tổn thương căn khí. Ham vui thì được, song không nên quá độ.” nói những này, thanh âm của chàng vô cùng dịu dàng, không quá mức ngọt ngào lúc đối diện Tô Nguyệt Nhi, có thể nói là ôn nhu vô hạn.
Nhìn xem, nam này đúng là không vừa đâu.
Vẻ xa cách mặt Tô Nguyệt Nhi cùng sự nhu tình lưng nàng ta, chính là hai thái độ hoàn toàn đối lập.
“Ngươi sai Tiểu Thúy mang Tị d.ư.ợ.c vào phủ, bị Vương ma ma phát hiện bẩm báo ta rồi. Việc này hiện giờ mình ta biết, này việc phải cẩn thận hơn một chút, đừng để tự chuốc họa vào thân.”
Trời đất, trọng rồi mà ta vẫn phải chấp nhận số phận cá nằm trên thớt, mặc xẻ thịt ?