Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9UrKiE18CY
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
cười nói: “Bây giờ hiểu vẫn còn kịp.”
“Hôm nay ơn anh, anh không khách mời, tôi sợ không giữ được công việc này.”
“ người mình cũng lịch sự à?”
“Hả?”
“ người không nói ơn, cũng đừng nói ơn tôi.”
Tôi không nói nên lời.
tiếp tục nói: “Đừng chối những gì tôi cho , xem, chẳng phải tôi đủ năng lực để bạn trai thay anh ta ?”
Tôi có xấu hổ: “ anh muốn thông qua tôi để kích Kỷ Diệu, thực ra…………”
“ Kỷ Diệu không có liên quan gì.”
“Hả?”
“Tôi muốn ở bên chính là là .”
không nhiều.
“Dù lúc trước trả lời tôi , bây giờ hối hận cũng quá muộn.”
Càng thân thiết , tôi càng thấy và Kỷ Diệu cũng không giống nhau.
Kỷ Diệu độc đoán, mạnh mẽ.
ở bên cạnh anh ta tôi luôn là người lắng .
Nhưng lại ân cần, tinh tế.
Tôi thậm chí còn không biết nào anh biết tôi là người kén ăn.
tôi anh nói phục vụ: “Không cho hành lá.” tôi dùng tay chống cằm nhìn anh .
“Trước quen biết tôi, anh có phải là cao thủ tình trường không?”
“ tôi nói tôi chưa từng đương, tin không?”
Tôi nhướng mày, trên mặt viết “không tin”.
Anh cười khúc khích: “Nhưng đó là sự thật.”
“Nhưng tôi có người mình .”
đến lời này tôi đột nhiên có xúc khó tả trong lòng.
Kìm nén xúc khó này: “ tại hai người không ở bên nhau?”
“ cũng có người mình .”
Rất lâu, anh nhìn tôi: “Thực ra hai người trông khá giống nhau.”
“ ý anh là anh cũng coi tôi …….người thay ?”
nói , mọi thứ dường được .
Chả trách nói đùa về việc muốn tôi bạn gái anh vào lần gặp đầu tiên.
Chả trách anh nguyện ý trở thành người thay Kỷ Diệu.
Ngực tôi đột nhiên có nghẹn lại, nhưng sau đó là giác nhẹ nhõm.
“Tôi nguyện ý.”
“Hả?”
“Có lẽ, hai kẻ thất bại trong tình chúng ta, có thể có tình …. tình thay cho nhau.”
Tôi cười mình nói điều này: “ dường cũng có thú vị.”
Ăn tối xong cũng muộn .
đến , tôi thấy chiếc ô tô màu đen đang đậu trước cửa.
Kỷ Diệu đẩy cửa xe bước ra.
“Tôi chờ em rất lâu , em không trả lời điện thoại.”
“Tại tôi nhất định phải điện thoại anh?”
Kỷ Diệu không ngờ giọng điệu tôi lại cứng rắn .
Giễu cợt: “ là em bỏ tôi kẻ giả mạo à?”
“Người bỏ cuộc đầu tiên không phải tôi.”
Kỷ Diệu châm điếu thuốc: “ là buổi phỏng vấn, thì tôi có thể .”
“ góc độ nền tảng, đài truyền hình tài chính có sức cạnh tranh hơn so trực tiếp trên mạng em. Ngoài ra, ba Mạc Thư Nghiên và họ Kỷ sẽ có hợp tác trong tương lai, nên dù xúc hay lý trí tôi cũng không thể chối được. Em có thể hiểu không?”
“Đương nhiên.”
Tôi xoay người rời đi, Kỷ Diệu cau mày.
“Em còn ầm ĩ cái gì nữa, tôi đều em đáp ứng truy cập vào trang web em , em còm muốn nào nữa?”
“Điều đó là sự thiệt thòi Kỷ tổng, lúc đầu tôi không cầu anh truy cập vào trang web tôi.”
Tôi hít hơi: “ phiền Kỷ tổng nhường đường, tôi cần về .”
“Tôi đồng ý tham gia buổi phỏng vấn tiếp theo được chứ.”
“Không cần đâu.”