Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6KuIwclBmD
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi học ngày học đêm không ngừng nghỉ.
Lâm Tâm nhìn vậy, càng cảm nực cười: “Haizz, có đứa mọt sách chị mới học theo kiểu ngu ngốc nhất thế!”
“ thế nào là vừa học vừa chơi không? thì cũng có tác dụng , chị cũng có nước cố gắng thôi.”
“Thử xem có giành học bổng không, thế thì chị đi học cũng đỡ vất vả.”
Tôi nghi ngờ nhìn nó: “Sao em lại quan tâm đến tình hình của chị?”
Lâm Tâm không hiểu ý tôi.
Tôi bèn : “Thần linh không quan tâm đến sự sống c.h.ế.t của loài kiến. Kẻ không xứng đối thủ thì mình thèm liếc mắt nhìn lấy lần. Lâm Tâm, chị khiến em cảm bị đe dọa rồi à? Rất vui vì em coi chị là mối nguy hiểm.”
Lâm Tâm nắm chặt cốc nước: “Chị đừng có mơ! Tôi thèm quan tâm đến chị. Chị còn tại sao ba mẹ không chịu bỏ tôi. Vì chi phí chìm đấy, chị có đi chăng nữa, họ cũng không nhìn chị đâu.”
Tôi cười: “Chị không cần ai phải nhìn chị. Chị vốn dĩ tồn tại. Không ai có xóa bỏ chị!”
—————-
đêm trăng sáng nữa lại đến, tôi vươn vai đi rửa mặt, gặp ba đang hút thuốc đợi tôi.
“Ba có chuyện muốn à?”
Ba bảo tôi khoác áo , rồi đưa tôi ra ngoài ăn khuya.
Chúng tôi ngồi bên bờ sông, ngắm nhìn ánh đèn bờ bên kia.
Tiếng chuông xa vọng lại.
Trong lòng tôi có thêm xấp tiền.
Toàn tiền lẻ, nhàu nát, nhìn là tích cóp lâu.
Ba tôi chắp tay, lo lắng bất an: “Đây là tất cả tiền riêng của ba, ba có cho chừng này thôi. Xin lỗi , Hạ Hạ.”
“Ba là người đàn ông bình thường. Tâm Tâm giỏi , nó có nhiều cơ hội ở lại nước ngoài . Có nhiều cơ hội để nổi tiếng . Khi người khác nhắc đến nó, cũng nó là gái của ba. Ba không có năng lực , không muốn bỏ lỡ tia sáng duy nhất này.”
Gió thổi rất mạnh, át đi tiếng cười khẽ của tôi.
Ba đi , lưng còng xuống, không còn cường tráng .
“Ba…”
Ba không quay đầu lại, dưới ánh đèn, tóc mai bạc nhiều tóc đen, đó là dấu vết của thời gian.
“Ba chưa từng nghĩ đến, có nó không mang lại vinh quang cho ba sao?”
“ nó là niềm hy vọng duy nhất của ba. Nếu đánh cược thua, thì cũng là ba sai.”
Mặc dù đoán câu trả lời, mắt tôi vẫn nhòe đi.
Đáng lẽ ra tôi có không quan tâm, lại không nào .
“Ba việc đừng quá sức, nhớ nghỉ ngơi nhiều , lúc mệt thì đừng lái xe.”
hết những lời này, tôi bước qua ba, đi .
Hai bóng người dưới đất hoàn toàn tách rời.
Bà nội không nghe chuyện vô lý ba mẹ đâu, cứ mắng mãi “ngớ ngẩn”.
tôi đón tôi về ở , bỏ tiền cho tôi đi học thêm, để tôi yên tâm học hành.
cần tôi thi đậu, nhất định lo cho tôi ăn học đến nơi đến chốn.
Tôi ôm bà nội, cố gắng kìm nén cảm xúc trong mười giây rồi lại tiếp tục học bài.
Tôi không có thời gian để đau buồn.
Thời gian trôi qua vùn vụt trong guồng quay học tập.
Chớp mắt cái, kỳ thi đại học kết thúc.
Tôi tự ước tính điểm, chắc chắn là mình bài tốt kiếp .
Không dám mơ đến Thanh Hoa Bắc Đại chắc chắn đỗ trường đại học top 985 thì không thành vấn đề.
Phòng thi của tôi đứa bạn bàn ở trường, nó rủ tôi về nhà.
“Hạ Hạ, cậu có em gái cậu hình bị người ta đánh không?”
“Bị đánh á?”
Lúc đó tôi chăm chăm việc học, còn tâm trí đâu để ý đến chuyện khác.
“Ừ, lần nó vu oan cho cậu đấy thôi? Sau khi nhà trường điều tra rõ ràng thì cũng không xử lý nó gì cả. người ta nhìn là ngay nó là loại người rồi.”
“ ai dám chơi nó nữa, gần là bị lập luôn. đứa theo đuổi hotboy trong trường cũng ghét nó, lén lút cho nó trận. Nghe ầm ĩ lắm…”
Bắt nạt học đường thì thời nào có, đứa bắt nạt Lâm Tâm cũng ra tay ác lắm, ngày nào tan học cũng chặn đường nó, toàn chọn chỗ khuất người để đánh.
Nó nghỉ thi lần cũng là do đứa đó giở trò.
Lâm Tâm ầm lên đấy, nó có bằng chứng đâu, lại nhà tên hotboy kia có điều kiện, ba mẹ cậu ta chống lưng cho cậu ta nên cuối cũng chìm xuồng.
“Nghe ba của tên hotboy đó còn bảo Lâm Tâm là ‘Không lo học hành tử tế, cứ thích chơi trò tâm cơ thì ông đây cho người chơi mày tới bến’. Lâm Tâm đúng là đáng đời.”
Đáng đời thì đáng đời thôi, đó là cái giá nó phải trả.