Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

, anh và là bạn bè. Hồi nhỏ, chắc lúc khoảng ba bốn tuổi , anh bảo anh là con trai bảo vệ em , là anh có một câu. Vạn lần không ngờ, có bệnh thật.”

3

Tôi nhớ lúc mình lên tiếng bênh vực Trần Uyển:

“Từ từ đã, chửi một như vậy có quá đáng không.”

Bây giờ nghĩ , tôi chỉ muốn quay về tát mình một cái. đáng bị chửi như !

Cuối tuần, tôi nhà Giang Trì ăn cơm. Kết quả là vừa bước vào cửa đã nghe tiếng bàn tán bên trong:

“Chẳng tôi xấu nhà các đâu, con tốt mà coi như báu vật ?”

Giọng không trẻ, vừa nghe là biết đang tôi. Tôi ngượng ngùng đứng sững .

Ngay sau là giọng của Giang Trì cất lên:

“Ấy, tôi con chỗ nào tốt. Tốt nghiệp trường danh tiếng . À , con Tiểu Uyển nhà lần trước thi thông lên đại học có đỗ không? Haizz, con nhà tôi vừa ra trường đã tìm được công việc thuộc hàng tốt nhất . , Tiểu Uyển nhà bây giờ vẫn ở nhà mỗi ngày à? Theo tôi , con nên có sự nghiệp riêng để phấn đấu chứ.”

Giang Trì ho khẽ một tiếng, anh cúi xuống thay dép tôi mới bước tới.

Trần, là bạn của con. Chưa việc ấy ưu tú nào, dù ấy có khuyết điểm không lượt ngoài bình phẩm!”

anh cầm lấy chiếc túi xách Trần Uyển để bên cạnh, đưa thẳng :

Trần, trời không sớm nữa. không có nhà à? Mau về đi ạ.”

thôi chưa đủ, anh trực tiếp kéo Trần Uyển đứng dậy.

Hành động khiến nụ cười trên mặt Trần Uyển cứng đờ:

, cái thằng , có chút lễ phép nào không ? Dù là bậc trên của con.”

à, chẳng cùng họ, cùng lắm chỉ là hàng xóm vài năm, sao thành bậc trên được? , con biết lớn tuổi , muốn chiếm hời của đám trẻ con. ơi, mối quan hệ tám đời chẳng quan của không dễ chiếm hời vậy đâu?”

Lúc Trần Uyển rời đi, sắc mặt bà hết xanh trắng.

Giang Trì kéo tôi ngồi xuống sofa trò chuyện. Sau vài câu, bà ngại ngùng :

“Nhà và nhà Trần Uyển từng là hàng xóm mấy năm. Khi công ty của bố Giang Trì mới khởi nghiệp, từng chịu ơn của bố Trần Uyển. nên những năm nay, dù Giang Trì không lạc với họ nữa, nhà thỉnh thoảng vẫn giữ lạc.”

cứ yên tâm, đều là biết điều. Chuyện báo ơn cứ để và bố Giang Trì lo là được, quan Giang Trì chứ.”

Lúc ăn cơm, tôi cúi xuống lướt Weibo phát hiện có một theo dõi mới tên là “Thịnh Hạ Uyển Tình Thiên”. Tôi nhấn vào xem một bài đăng được ghim trên đầu —

“Không sao cả, không sao hết. Em có thể coi những lời anh bây giờ là ‘bản tính của tuổi trẻ, có những lời rất biết làm khác tổn thương.’”

Bên dưới là chín bức ảnh chụp chung của một trai và một . Cậu trong ảnh mang máng có nét của Giang Trì.

Tôi đẩy điện thoại Giang Trì xem. Anh nhìn lướt qua gọi một cuộc điện thoại:

“Alo, có bệnh viện tâm thần thành phố A không ạ? Có một thần kinh không ổn định lắm, tôi gửi địa chỉ các anh, mau xem thử đi. Tôi nghiêm trọng lắm , đã bắt đầu sinh ra ảo giác.”

4

Giang Trì không thân của Trần Uyển nên cuộc gọi của anh chẳng có tác dụng lớn.

bệnh viện tâm thần nể mặt nhà họ Giang, vẫn gọi một cuộc điện thoại để hỏi thăm tình trạng tinh thần của Trần Uyển.

Cơm vừa ăn xong, tôi đã Trần Uyển cập nhật Weibo. là một bài sớ dài lê thê mấy trăm chữ, toàn bộ bài viết kể lể chuyện thanh mai trúc mã không bằng kẻ sau. Nhìn kỹ , ồ, biến tôi thành một con trà xanh bất chấp thủ đoạn, chỉ chăm chăm vào gia nhà Giang Trì.

Tùy chỉnh
Danh sách chương