Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5AiLYGdHb2

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 6

Tôi phản hỏi: “ , ba năm nay chúng ta cùng làm việc, ngày ngày sớm tối bên nhau, cô không rõ thực lực của tôi sao?”

Trần bĩu môi, cuối cùng vẫn chọn cách xin lỗi.

“Xin lỗi, tôi không nên hẹp hòi suy bụng ta ra bụng người, tôi thực sự không thích cảm giác bị thua.”

Tôi nghiêm túc nói: “Cô thua chỗ nào? Dù chúng ta là đối thủ cạnh tranh, hôm nay cô vẫn không để bụng cũ, giúp tôi đuổi Cố Trầm Phong . Điều đó chứng tỏ nhân phẩm cô cao thượng. Suốt thời gian qua, cô là số ít người từng ra tay giúp đỡ tôi. với điều này thôi, tôi cũng sẵn sàng nhường lại tất cả phần thưởng cô.”

Trần cảm đến rơi nước .

“Ai cô nhường chứ? Cạnh tranh bằng !”

“Một lời định!”

Kiếp trước, tôi lấy chồng mới đến Yến Kinh.

Kiếp này, tôi đổi cách sống.

Tôi muốn dựa vào thực lực của mình để được đề bạt đến Yến Kinh!

13

Trần là một cô gái rất tốt.

buổi trao giải đánh giá quý trước của ban.

Khi tôi lại giành vị trí đứng đầu, nhiều cô gái vỗ tay thưa thớt, ánh đầy khó hiểu.

Chính Trần là người đầu tiên vỗ tay, kéo theo những người hưởng ứng theo.

khi trở lại chỗ làm, mọi người đều sững sờ.

Vị trí làm việc của tôi bị đập phá tan tành, dụng cụ cũng bị hủy hoại.

Ngay tại hiện trường còn dán một tấm vải đỏ, trên đó viết: [Giả tạo!]

Ha!

Chẳng tự ký tên sao?

Thời đại này không có camera giám sát, lúc xảy ra mọi người đều không có .

Loại trừ hết những người có , người duy nhất có hiềm khích với tôi gần đây, còn có thể là ai?

Ngô Ưu giở trò thừa thãi này, thật ra lại giúp củng cố thêm bằng chứng đơn tố của tôi.

Lần này, không mình tôi tố , cả các cô gái ban, thậm chí một số nhân thấy bất bình cũng cùng ký tên chung.

Cố Trầm Phong vốn không thuộc biên chế xưởng, cũng bị giáng chức.

Xưởng hủy bỏ biên chế tạm thời của Ngô Ưu, còn “dạy dỗ” cô ta một trận.

Ngô Ưu chẳng hề bận tâm.

Ngày hôm sau, cô ta lập tức dọn thẳng từ ký túc xá nữ nhân vào nhà tân , ngang nhiên sống chung.

Cô ta tuyên bố đơn đăng ký kết đang chờ xét duyệt, đến Quốc Khánh sẽ tổ chức lễ.

Bây cô ta không còn là nhân xưởng , nên cũng chẳng thuộc quyền quản lý của xưởng.

“Sau khi kết , tôi sẽ đến Yến Kinh, nhân viên tạm thời xưởng, tôi còn chẳng thèm.”

Câu nói này khiến không ít người tức nổ đom đóm .

Người thân từng giới thiệu cô ta vào xưởng, thì mất hết thể diện, bị chửi rủa khắp nơi.

Mắng Ngô Ưu là tai họa, khiến cả nhà họ bị liên lụy chịu bao nhiêu lời chửi bới!

Đúng lúc đó, xưởng gọi tôi đến văn .

Tôi còn tưởng là vì tố , tôi sẽ bị truy cứu.

không ngờ, xưởng trưởng lại đưa tôi một tờ quyết định điều tác.

Kiếp trước, tôi có được tờ điều sang Yến Kinh này là vì cưới Cố Trầm Phong, với tư cách người nhà.

Bây tôi tố Cố Trầm Phong , sao tờ điều này vẫn đến tay tôi?

“Xưởng trưởng, có nhầm lẫn gì không?”

Xưởng trưởng mỉm cười giải thích: “Không nhầm, đây là ý của cụ Cố.”

Dù là bác Cố muốn bù đắp tôi, hay là muốn dẹp yên này, tóm lại cũng là để bảo vệ Cố Trầm Phong.

“Xưởng trưởng, vô bất thụ lộc, tôi không muốn nhận.”

“Trịnh , hãy suy nghĩ lại , cô… Đừng chạy!”

14

Xuống khỏi tòa nhà văn , lòng tôi rối như tơ vò.

Không biết từ đâu, Ngô Ưu nhảy ra, đột ngột đẩy mạnh tôi một cái.

Tôi không ngã, loạng choạng đôi chút.

“Tiện nhân, có mày cũng trùng sinh không?!”

Ngô Ưu khoanh tay, ánh độc ác như thể muốn lột da tôi.

hẳn dáng vẻ ngụy trang rộng lượng, mềm mại đầy d.a.o găm của kiếp trước.

“Tôi không hiểu cô đang nói gì?”

Mặc kệ cô ta có trùng sinh hay không, tôi không Cố Trầm Phong , thì cũng chẳng hơi đâu lãng phí lời với cô ta.

Ngô Ưu hừ lạnh một tiếng.

“Trịnh , mày đúng là biết diễn thật đấy!”

“Kiếp trước giả vờ làm vợ hiền dâu thảo, người phụ nữ khổ mệnh, khiến Cố Trầm Phong nhận ra điểm tốt của mày sau khi mày chết.”

“Bây vẫn diễn!”

“Nếu không mày cũng trùng sinh, làm sao có thể dẫn người đến bắt tại trận ngay nhà tân ? Làm sao có thể dạy dỗ Cố Trầm Phong thảm hại đến thế trước bao nhiêu người?”

Tôi liếc nhìn mấy ô cửa sổ trên tòa nhà cách đó không xa.

“Chúng mày có thể bỉ ổi, tao lại không thể tình cờ bắt gặp à?”

Ngô Ưu tức đến phát điên.

“Mày còn giả bộ! Kiếp này, đừng hòng lấy lui làm tiến cướp lại Cố Trầm Phong!”

“Tao quay về từ tháng trước, từ thân thể đến trái tim của Cố Trầm Phong đều bị tao nắm chắc!”

“Danh phận Cố phu nhân, địa vị, cuộc sống dư dả, kiếp này tất cả đều là của tao!”

“Trịnh , đời mày đều thua tao, thật đáng thương!”

Hèn gì, lần trước nhà tân , cô ta có thể bình tĩnh đến thế, vài câu đơn giản khiến Cố Trầm Phong d.a.o quay lưng.

“… là kẻ thua cuộc , vậy thì tặng thêm quà .”

Cô ta móc ra một lưỡi d.a.o mỏng, nhanh chóng rạch một đường lên tay mình.

Sau đó như phát điên lao về phía tôi.

Tôi nhanh chóng lùi lại, đến khi rẽ qua góc đường thì đụng một người.

Là Trần cùng một thanh niên cao ráo, anh tuấn .

Ngô Ưu lập tức vứt lưỡi d.a.o xuống đất, tay đầy máu, gào khóc thảm thiết.

 “Cứu mạng! Trịnh muốn hại tôi!”

15

Đúng lúc này, từ phía xa, Cố Trầm Phong chạy vội đến.

“Ngô Ưu, gì vậy?”

Ngô Ưu nước lưng tròng, yếu ớt nép vào lòng Cố Trầm Phong.

“Trầm Phong, anh bảo vệ em! Trịnh dùng d.a.o lam, nói em quyến rũ anh, muốn rạch nát em!”

Cố Trầm Phong tức giận nhìn tôi.

“Là cô làm?”

Tôi nhướng mày.

“Tôi muốn đánh anh thì cứ thẳng tay đánh, anh nghĩ tôi lén lút rạch cô ta à?

người các người, còn mũi sao?”

Cố Trầm Phong nhìn tôi một lúc, nói: “Ngô Ưu, có lẽ là hiểu lầm chăng? Trịnh … không dám làm vậy đâu.”

Ngô Ưu thoáng sững sờ.

Tôi đ.â.m thêm một nhát dao: “ , đơn tố người là tôi viết đấy.”

Cố Trầm Phong bật cười.

“Lần này không diễn , thật sự muốn trả thù ?”

Sắc Ngô Ưu càng thêm khó coi.

Cố Trầm Phong vốn là kẻ nông nổi, dễ đổi thay, lại tự mình là đúng.

Tôi chẳng thấy lạ khi anh ta cứ thay đổi lập trường liên tục.

Kiếp trước, anh ta ngoại tình với Ngô Ưu.

Giống như nhiều cặp tình nhân vụng trộm , người cũng từng cãi vã, bất hòa.

Mỗi lần Cố Trầm Phong giận dỗi với Ngô Ưu, anh ta lại quay về nhà tỏ ra ân với tôi.

lại thấy cuộc sống gia đình tẻ nhạt quá, thế là lại chạy dỗ dành Ngô Ưu.

Sau khi hòa thuận, anh ta lại chẳng về nhà , cứ thế mật ngọt với cô ta.

Cứ lặp lặp lại suốt mấy chục năm.

Sự d.a.o không dứt của anh ta chính là đặc điểm lớn nhất.

phút này, nhìn Cố Trầm Phong vẫn muốn đóng vai người tốt, tôi thấy vừa chán ghét vừa khinh bỉ.

“Tôi là người thế nào không quan trọng.

“Quan trọng là tôi không Cố Trầm Phong .

“Ngô Ưu, cô có làm gì cũng vô ích thôi.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương