Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6KuIwclBmD
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Tuy nhiên, ấy đã có vợ con, cho nên con chỉ có thể l.à.m t.ì.n.h của ấy.”
“Con thực sự chẳng cách nào khác ngoài việc chấp .”
“Chỉ có điều nếu hai người con cứ dính với nhau như vậy thì mối quan hệ này không che giấu được.”
“Tại sao con có thể làm ra chuyện vô l i ê m s ỉ như !”
“Phải . Nhà họ Giang của là gia đình trí thức lâu đời, tổ tiên từng có người là cử , tiến sĩ! Nếu Giang Uyển con làm tình của người , thì mặt mũi mấy đời nhà v ứ t đi hết à!”
“Vậy thì các người phải làm ? Hay là các người bán ít tài sản của mình rồi đưa cho nhà họ Châu đi?”
Nhất thời không một người nào tiếp lời, nấy im phăng phắc.
“Uyển Uyển à.” tôi nãy giờ không câu nào chợt lên tiếng.
“ của nhà họ Châu, không thể không đưa.”
“Thể diện nhà họ Giang, cũng không thể đánh mất.”
Tôi cố ý cười khẩy: “ thì dứt khoát đừng đứa con gái như tôi là được rồi!”
Chị dâu che bụng nhỏ lầu bầu: “Coi như cô điều.”
“Vậy đi.” tôi cuối cùng đưa ra quyết định.
Nhà họ Giang đăng báo tuyên bố c ắ t đ ứ t quan hệ với tôi. Nhưng chỉ là hình thức bên ngoài mà thôi.
Tôi vẫn là con gái Giang gia. Bọn họ không từ bỏ tôi.
Đương nhiên tôi đây chỉ là t h ủ đ o ạ n dỗ dành tôi của nhà họ Giang. Một rơi tay Châu gia, tôi lập tức bị đ á ra khỏi nhà.
Nhưng bọn họ nào , mới chính xác là kết quả tôi mong .
13.
9 giờ sáng hôm sau, tôi cuộc gọi của Trần Tông Đình.
“Giang Uyển, em kiểm tra lại tin nhắn thông báo đi, chắc là tài khoản rồi.”
Tôi vội mở tin nhắn. Quả nhiên đã được chuyển từ mười phút .
“Em được rồi.”
“Hôm nay đi xử lý chuyện ly hôn, anh bảo tài xế đón em…”
“Trần Tông Đình, em có thể nhờ anh một việc được không?”
“Em đi.”
“Anh có thể tạm thời đừng cho chuyện kết hôn không?”
Tôi không những con q u ỷ hút m á u tham lam nhà họ Giang cơ hội này bám riết Trần Tông Đình.
Rồi từ gây thêm phiền phức không đáng có cho anh ấy.
“Em không mọi người ?”
“Không phải đâu, chỉ là tạm thời thôi, có được không?”
“Được. Vậy anh sắp xếp người khác đón em.”
Đợi trả xong cho Châu Văn Uyên nhà họ Giang đăng báo đoạn t u y ệ t quan hệ với tôi đâu đấy.
Trần Tông Đình kết hôn công khai hay bí mật, bất luận nào, tôi cũng hoàn toàn phối hợp với anh ấy.
Tới lúc , vì đã cắt đ ứ t quan hệ từ , bất kể nhà họ Giang có chán ghét nào cũng không có can hệ Trần Tông Đình.
Sau chuyển khoản cho Châu Văn Uyên xong, tôi lưu lại hình chụp chứng từ.
Lúc Châu Văn Uyên gọi tới, tôi đã nhìn thấy tuyên bố c ắ t đứt quan hệ giữa tôi nhà họ Giang trong chuyên mục tiết lộ ở nếp gấp của tờ báo.
Tôi nghiêm túc nhìn chăm chăm mấy hàng chữ đi lại rất nhiều lần.
Sau tiếp tục chụp hình lưu lại, rồi lại cẩn thận cất tờ báo .
Giọng Châu Văn Uyên hơi khàn: “Giang Uyển, em lấy tiền đâu ra?”
“ không phải con số nhỏ. Giang gia kiếm không được. rõ ràng , là cho em?”
“Chuyện này không liên quan tới anh. Anh được tiền rồi, sau này không dính líu với nhau .”
xong, tôi định ngắt máy.
Châu Văn Uyên bất ngờ gọi tên tôi: “Giang Uyển, em cho rằng anh vì này sao?”
“Mặc kệ anh vì cái , đều không mảy may can hệ tới tôi.”
“Giang Uyển, em phải hiểu, nếu anh không buông tay thì cái đất Hồng Kông này, chẳng một thằng đàn nào dám có được em.”
Tôi cười khẽ qua điện thoại: “Phải không?”
“Nếu em không tin, có thể thử .”
Tôi không phí nước bọt với anh nữa, thẳng tay dập máy.
Điện thoại vừa ngắt lại reo lên.
Tôi đang định chặn thì trông thấy màn hình nhấp nháy chữ: Trần Tông Đình.
14.
“Nhà họ Giang đoạn t u yệ t quan hệ với em?”
“Sao anh …” Tôi hơi k i n h ngạc, nguồn tin của Trần Tông Đình quá linh động rồi.
“Giang Uyển.”
“Dạ?”
“Nếu cảm thấy khó chịu, thì không cần phải chịu đựng.”
Vốn dĩ tôi không khóc một chút nào, thật đấy.
Từ nhỏ lớn, tôi thực sự đã quen rồi, quen thuộc tới nỗi tê d ạ i.
“Em không khó chịu…”
Chỉ là con người luôn đặc biệt yếu đuối hơn được người khác quan tâm.
Cho nên, tôi vừa mở miệng thì trong lời đã lẫn tiếng nức nở.
“Giang Uyển, em có thể khóc mặt anh. Dù đi nữa…”
“Bắt đầu từ ngày mai, em chính là vợ của anh.”
Nước mắt tôi không kìm được tuôn trào: “Nhưng làm chồng em, em sắp xếp cho anh một thân phận khác nữa.”
“Thân phận ?”
Tôi nhỏ giọng, rụt rè kể hết ra.
Trần Tông Đình lặng thinh trong nửa phút mới lên tiếng:
“Vậy nên, thân phận hiện tại của anh là doanh người Trung Quốc giàu có từ Philippines. em là tình của anh?”
“Anh giận sao?”
Tựa như anh ấy khẽ thở dài trong điện thoại.
“Giang Uyển, mai gặp lại.”
“Anh… đăng ký kết hôn với em ư?”
Thực ra, vừa nãy rõ ràng tôi cảm được anh ấy hơi không vui.
“Hôm nay nghỉ ngơi cho khỏe, ngày mai mặc bộ váy đẹp nhất của em nhé.”
15.
Hẳn Trần Tông Đình đã an bài từ .
Cho nên quá trình đăng ký diễn ra cực kỳ nhanh chóng.
Sau có được giấy chứng , Trần Tông Đình tiên đưa tôi bệnh viện.
Anh ấy vẫn luôn nắm tay tôi. Điều này khiến hai tôi trông vô cùng mặn nồng.
của anh ấy bệnh rất nặng, chỉ miễn cưỡng mỉm cười với tôi, dáng vẻ khá hài lòng thanh thản.
Tôi không khỏi có chút không thoải mái trong lòng.
Cứ mà l ừ a g ạ t một lão gần đất xa trời.
ấy nhất định rất yêu thương đứa cháu giỏi giang này hy vọng nó có thể hòa hợp với vợ mình.
Nhưng lại không hay rằng tôi vốn chẳng phải vợ thật sự của Trần Tông Đình.
Ra khỏi bệnh viện, Trần Tông Đình phải tham dự một hội nghị rất quan trọng nên để tài xế đưa tôi về nhà lấy hành lý.
Người lái xe là tài xế lâu của nhà họ Trần đã dõi theo Trần Tông Đình từ lúc mới sinh cho khôn lớn.
Râu tóc bác ấy bạc trắng, nhưng tinh thần vẫn phơi phới.
Người nhà họ Giang nhìn thấy bác ấy xuống xe giúp tôi mở cửa, thì không bảo đều cho rằng vị này ắt hẳn là người chống lưng cho tôi.
Vì khinh thường thân phận tình của tôi hiện tại mà tất bọn họ chẳng ngó ngàng tôi.
Tôi xách va ly từ trên lầu đi xuống.
Chỉ có tôi với tôi vài câu.
“Đây chỉ là biện pháp tạm thời, tiên con chuyển ra ngoài sống một quãng thời gian đi.”
“Uyển Uyển à, đợi sóng gió qua đi, lại đón con về.”
Tôi cố tỏ vẻ đáng thương hỏi ấy: “Phải đợi bao lâu?”
“ tình hình nào đã.”
“ đã thì phải giữ lời .”
“Yên tâm đi.”
tôi kéo hành lý rời khỏi, tôi thấy rõ mồn một nhà họ Giang đều thở phào nhẹ nhõm.