Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/70C5h2LAV5

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 9 : Đe doạ

Anh cứ ngó trông mãi xem Tô Hạ chưa. Anh đi rồi đi vào.

“Sao mãi cậu vẫn chưa vậy. sắp bắt đầu rồi” Anh nói nhỏ trong miệng, từng ngón tay ướt đẫm mồ hôi hồi hộp.

“Hợ.. hơ mệt quá. Tôi chạy rất nhanh kịp đó. Do tôi có chuẩn bị này cho cậu.” Tô Hạ thở đưa một túi quà nho nhỏ.

“Nhưng khi nào kết thúc cậu mới được mở.” Cô giữ miệng túi quà không cho anh mở xem.

“Tôi không đây gì, nhưng của cậu tôi nhất định trân trọng.” Anh nói nâng niu món quà.

sắp bắt đầu rồi. Đừng hồi hộp lo lắng, cứ tốt như mọi hôm được, đừng quá áp . Trong tôi, cậu luôn được tất cả.” anh lo cho nên chấn an rồi ôm cổ anh một .

ôm cổ bất ngờ rồi đi một cách chóng vánh truyền cho anh động , có niềm tin hơn vào .

Cô ngồi trên khán đài cũng lo lắng theo anh, ánh không lúc nào rời khỏi .

ngày càng căng thẳng mà Chi Vũ thì có vẻ thấm mệt. Cô sợ rằng anh không còn sức nữa liền hét to.

“Chi Vũ cố lên, phải giành chiến thắng.”

Anh quay lên nhìn cô ngạc nhiên rồi mỉm cười do ngón kí hiệu như anh cố gắng hết .

Và rồi sự nỗ sau bao ngày tập luyện kiên trì thì cuối cùng anh và cũng mang về được vinh danh cho trường. Khi tiếng còi kết thúc , Tô Hạ nhảy khỏi ghế ngồi chạy thật nhanh xuống chỗ anh. Nhưng rồi từ xa cô Trần Mai đang đi chỗ anh đưa anh chai nước còn cả khăn lau mồ hôi.

Cô cứ đứng đó nhìn xem anh gì. Cứ ngỡ anh nhận những gì Trần Mai đưa nhưng không, anh phớt lờ rồi dửng dưng đi về phía cô.

“Nước.” Anh nói rồi vào chai nước cô đang cầm trên tay.

“À đây.” Cô đưa chai nước cho anh.

“Cậu tốt lắm. Tôi cậu được mà không gì có thể khó được cậu.” Cô cười rạng rỡ.

“Chắc do có này và cổ vũ của cậu chăng?” Anh cười dịu dàng rồi tay vào miếng dán cô tặng anh.

“Cậu có đi ăn với không. Nếu không thì thì tụi đi ăn. Chúc mừng cậu giành được giải luôn.” Cô dùng ánh chờ đợi câu trả của anh

“Không, tôi không đi. Đợi tôi đi lấy đồ rồi tụi đi. Cậu đứng ngoài cửa đợi tôi.” Anh hớn hở chạy nhanh đi soạn đồ.

Tô Hạ ngoài thì gặp Trần Mai. Cô nhưng lướt ngang qua không nói gì. vốn dĩ Trần Mai cũng không ưa gì cô. Bỗng Trần Mai gọi cô .

“Này, Tô Hạ.”

Cô quay người thì vẻ mặt đăm đăm của Trần Mai cứ nhìn chằm chằm như ăn tươi nuốt sống cô.

“Cậu cũng thích Chi Vũ đúng không? Sao cứ lẽo đẽo theo cậu mãi vậy.” Trần Mai nói với nỗi uất ức trong lòng.

“Tôi thích hay không có liên quan gì cậu. Và tôi nghĩ cậu nên suy nghĩ nói xem tôi có lẽo đẽo hay không. Đừng có sự ghen tuông vô lí mà nói những thiếu suy nghĩ!” Cô trừng nhìn Trần Mai.

“Tôi chắc chắn có được cậu . Cậu cứ cẩn thận đấy.” Trần Mai đe doạ cô.

“Thế thì cậu cứ cố gắng nhé. Tôi rất mong chờ đó.” Tô Hạ cười nhếch mép một bên rồi quay lưng bỏ đi.

Trong phòng thay đồ, Chi Vũ đang soạn đồ chuẩn bị xong thì anh em trong rủ anh đi ăn uống ca hát chúc mừng thắng giải. cũng nài nỉ anh đi anh cánh tay đắc của giúp dành được chiến thắng. Nhưng nghe theo mách bảo của con tim, anh đành phải từ chối trong sự ngậm ngùi của mọi người. Tất nhiên anh đi với Tô Hạ hơn rồi, anh dành những thời gian rảnh của cho cô hết.

“Sao không chịu đi với anh em gì vậy. Hay có hẹn với rồi.” cũng nhìn anh với ánh đầy nghi hoặc.

“Đúng rồi có hẹn với người quan trọng nên không đi được.” Anh nhìn mọi người đầy chắc nịch.

“Ồ ồ òoooo. Sướng nhất cậu rồi.” nấy nhìn anh cũng chữ o mồm chữ a.

Sau khi thoát khỏi sự tra của anh em trong . Chi Vũ chạy ngay chỗ Tô Hạ. Bóng dáng lẻ loi một mảnh khảnh của cô khiến anh ôm thật chặt cô trong lòng, được bảo vệ che chở cô.

“Tô Hạ, tôi xong rồi đi thôi.” Chi Vũ vui vẻ.

“Ăn quán nào cậu chọn đi. Nay tôi mời cậu.” Tô Hạ nói.

Đi trên đường Tô Hạ không kìm được thắc mắc lỡ miệng anh.

“Cậu có Trần Mai thích cậu không?” Cô cúi mặt xuống đất, lòng đầy thấp thỏm chờ đợi câu trả của anh.

“Sao tự dưng cậu vậy. Tôi , nhưng tôi đâu có quan tâm.” Anh thản nhiên trả .

“Nãy cậu nói gì với cậu à? Hay sao mà tôi vậy.” Chi Vũ quay nhìn Tô Hạ.

“Không. Tôi vu vơ thôi tại nãy cậu cũng đi xem cậu đánh bóng.” Cô quay mặt né tránh ánh anh.

Chi Vũ không cô có khúc mắc gì nhưng vẫn nói cô yên tâm “Tôi không thích cậu . Và cũng không ý hết. Nên cậu đừng lo không còn đi chơi với cậu.” Anh cho cô cảm giác an toàn nói vui đùa cô không còn suy nghĩ nữa.

Tùy chỉnh
Danh sách chương