Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

đạo vậy, quay đầu nhìn lại, lạnh lùng nhìn tôi: “Ồ, vậy ra cô bé này là đồng đạo ? Bất kính, bất kính! Không biết, từ sư môn nào?

“Không nói , không nói , là có học qua một ít cùng với .” 

“Nếu như vậy, không biết cô có cao kiến không?” 

“Không, chúng ta đừng nói về chuyện đó.” 

Tôi từ chối. 

Nhưng vị đạo sĩ vẫn giữ chặt lấy tôi nói: 

cũng rồi, đây là duyên phận, cô cứ nhìn xem xem lời bần đạo vừa nói là thật hay giả. Nếu cô thực lợi hại như Hồ tiểu thư nói, bầm đạo cũng có thể xin lời khuyên của cô!” 

Thái độ hung hãn của đạo sĩ rõ ràng là vì những Hồ vừa nói rằng tôi giỏi hơn ông ta. 

Lừa tiền ta mà thái độ ngạo mạn như vậy, thật làm khác khó chịu. 

Tôi do dự một chút, nuốt miếng nói từng chữ: “Chú Hồ lúc xây dựng biệt thự chắc chắn hỏi ý kiến của đại sư thuỷ, tôi nghĩ không có phải thay đổi, tôi có hai gợi ý nhỏ để chú Hồ tham khảo.” 

hết, trong thủy nhìn thấy ao vuông cửa là bất lợi. Hồ bơi hình vuông hoặc hình chữ nhật cửa là không tốt, nếu nhìn thấy cửa sẽ thường mắc sai lầm. Nhân tiện, các góc vuông đổi thành các góc tròn đều phù hợp với nguyên tắc Thủy, trong hồ cần phải sạch trong. bẩn không thể phát tài được.” 

Nói xong tôi nhìn thấy Hồ ánh mắt nhìn tôi hình như thay đổi. 

Ông ấy cau mày: “Bể bơi này mới được ta xây dựng vào đầu năm. Từ khi bể bơi được sửa chữa, mọi việc trong công ty đều không được suôn sẻ… Bây giờ cô nói có lẽ thật của hồ bơi!” 

Tôi gật đầu tiếp tục nói.

“Trong một ngôi nhà, nếu trồng sai cây, đào hồ sai vị trí, chọn sai tầng lầu… sẽ ảnh hưởng đến sống trong đó, khiến vận khí gia đình sa sút. Một cố nhỏ trong nhà cũng sẽ khiến ta phải suy sụp kiệt quệ về thể chất tinh thần; một nghiêm trọng sẽ phá hủy ngôi nhà, hoặc thậm chí phá sản nợ nần.” 

“Vì vậy, chúng ta vẫn cần phải thận trọng hơn trong việc bố trí ngôi nhà của mình.” 

“Đúng, đúng, nói có lý!” Hồ nóng lòng hỏi tôi: “Con vừa nói có hai điểm, điểm thứ hai ?” 

“Con voi trắng.”

Tôi giơ tay lên một tác phẩm điêu khắc con voi trắng trong sân. – 

Trong sân nhà họ Hồ có sư tử xanh voi trắng, một phía nam một phía bắc. 

Thiết kế này nhằm mục đích khóa chặt giàu có của gia đình. Nhưng không hiểu , một lớp sương mù đen chặn đứng bức voi trắng. 

Tôi nhìn thấy nó ngay khi tôi bước vào. 

Hồ nhìn thấy tôi vào con voi trắng, bối rối: “Con voi trắng này bị vậy?” 

“Sát khí vây quanh, có tiểu nhân hãm hại.” 

Nói đây, tôi có chút không tự tin hạ thấp giọng nói, có chút do dự. 

“Chú Hồ, tuy rằng con nói có thể không nhất định xác, nhưng con vẫn nghị chú vỡ con voi trắng này…” 

? này không được ! Không được .”

Vừa tôi nói lời này, Hồ chưa nói , bà nội Hồ tức giận bước

Hồ tò mò hỏi bà: “Bà nội, đây là một tác phẩm điêu khắc, vì không thể vỡ được?” 

“Hồ tiểu thư, cô có chuyện không biết.”

đạo cười tủm tỉm, vuốt vuốt chòm râu của mình, như là chờ thời điểm hắn phát huy năng lực, đắc ý liếc nhìn tôi một .

“Tôi nói, cô gái này tuy biết một ít thủy cơ bản, nhưng vẫn quá nhỏ, thiếu tư chất.” 

“Con voi trắng mà cô nói rất to lớn, duyên dáng, là chỗ dựa, có thể tăng vận may cho nhà cửa. Vòi voi có thể hút , trong thủy, là biểu của giàu có nên vòi voi cũng có thể được coi là chiếc mũi hút tài lộc, mang lại may mắn cho ngôi nhà. Nó giống như Tì Hưu, đều là chiêu tài, là điềm lành.”

trong biệt thự này, nó cùng với điêu khắc sư tử xanh phía nam tạo thành một thế cục thủy.”

“Một vật quan trọng như vậy, vì một lời nói của một cô gái nói hủy là hủy dễ dàng như vậy.” 

đạo cho rằng mình thắng được ta, sắc mặt sáng ngời. 

Bà Hồ vội vàng một bên phụ hoạ: “Đúng, đúng, đạo rất hiểu biết! Tôi mời rất nhiều đến xem con voi trắng này khi quyết định. Đây là điềm lành! Không thể được.” 

Hồ sau khi đạo nói cũng nhìn Hồ phàn nàn. 

“Tiểu , cảm thấy bạn học của con không có năng lực như con nói, con voi trắng này trong nhà chúng ta nhiều năm như vậy, có thể có ? Hãy đạo nói, xem nên cải tạo nó như thế nào!”

“…Được rồi.” 

tôi cũng nói tất cả những cần nói, không tin tôi cũng không có biện pháp.

Hồ kéo tay tôi, nhỏ giọng hỏi: “Vi Vi, cậu có thực cảm thấy con voi trắng có không?” 

Tôi sờ mũi: “Thực ra tôi cũng không rành lắm, cho nên…có thể không xác.” 

Hồ kiên định nhìn tôi, “cậu lần nào nói có thể không xác, là rất xác, tôi tin tưởng cậu, voi trắng nhất định có .” 

“Cậu chờ tôi một chút.”

Tôi chưa kịp phản ứng thấy một tiếng “xoảng” một tiếng giòn tan – kèm theo tiếng hô to của bà Hồ. 

Hồ vung búa bên cạnh, vỡ voi trắng thành từng mảnh!

Tùy chỉnh
Danh sách chương