Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9UrKiE18CY

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

em gái nam thần, dạy được nửa chừng, cô đột lôi ra một đống thư tình của anh .

Chúng tôi tụm lại xem thư của ai hay nhất.

Bỗng , nam thần vươn tay phía sau, rút ra một bức thư trông quen.

“Tôi thấy bức này hay nhất, cậu thấy ?”

Chết tiệt, tất là hay , chính là thư của tôi mà!

—–

“Chị Khương ơi, hay là nghỉ một lát ?”

Tôi trước mặt, cố nén lại cảm giác sắp bị chọc tức đến phát điên. Mạnh thông minh, kỷ luật như thế, lại có một cô em gái hiếu động, nghịch ngợm, lại còn lười học như thế này chứ!

Mạnh Niên Niên chớp chớp mắt tôi. Đến giờ tôi mới ra điểm giống nhau nhất giữa anh em nhà này chính là đều thừa hưởng vẻ ngoài xuất sắc mẹ.

Đặc biệt là Mạnh Niên Niên, khuôn mặt qua có vẻ thông minh, ai mà ngờ lại là một “mỹ nhân ngốc nghếch” cơ chứ!

“Bạn nhỏ Niên Niên à, giờ chị đã hiểu tại anh em thi đại học đứng đầu thành phố mà lại không muốn kèm em học .”

Còn phải đặc biệt thuê sư nữa.

Mạnh Niên Niên bĩu môi, khuôn mặt càng thêm sinh động.

“Thế chẳng phải chứng tỏ anh em tin tưởng vào năng lực của chị ? Nếu không thì đã chẳng nhờ chị dạy em .”

Cảm ơn lời khen nhé, nhưng tài ăn lừa của em cũng ghê gớm lắm đấy.

Tôi liếc đồng hồ, ra hiệu Mạnh Niên Niên có thể nghỉ giải lao.

Không nghỉ ngay, tôi sợ hôm nay sẽ bỏ mạng ở đây mất.

Đột thấy may mắn lúc điền nguyện vọng đại học không chọn ngành giáo dục. Công việc này vẫn nên để những có đủ kiên nhẫn thì hơn.

“Hay quá! Chị Khương, em lấy bánh ngọt chị nhé.”

“Không… cần đâu.”

Lời còn chưa dứt, Mạnh Niên Niên đã như một con bướm nhỏ vui vẻ bay mất.

Xem ra, chẳng ai thích học cả.

Tôi gục đầu xuống bàn một lúc, nghĩ về lý do lại công việc sư này.

Cũng tại sắc đẹp hại thôi! Tôi mới thi đại học xong, trước , tôi và anh của Mạnh Niên Niên – Mạnh – lần lượt là thủ và á của trường. Dù điểm số có chút chênh lệch, nhưng ít nhất cũng là cái tên ai cũng .

Hôm quay lại trường lấy bằng tốt nghiệp, Mạnh bỗng thẳng về phía tôi.

tôi kích động là có lý do cả. Học chung ba năm trời, chúng tôi hầu như chẳng chuyện mấy.

Một là thủ và á cũng coi như đối thủ cạnh tranh. là… một số lý do cá nhân.

Tôi cứ ngồi đơ ra , Mạnh bước đến trước mặt .

Rõ ràng nãy còn tự , vậy mà khi đứng trước tôi lại có chút lúng túng.

Tôi thề, khoảnh khắc , trong khung cảnh ấy, dù cậu ấy có rút một bó hoa hồng sau lưng ra và tỏ tình, tôi cũng chẳng thấy có bất hợp lý.

Nhưng thực tế thì…

“Bạn Khương Dạng, hè này cậu có rảnh không? Tôi muốn nhờ cậu em gái.”

Xin lỗi, nhưng đây là lời nhờ vả nam thần của trường đấy! Tôi có thể chối ?

là không! Tôi đồng ý ngay lập tức mà chẳng suy nghĩ .

Ai mà được chứ, ai mà được!

Ai mà ngờ cậu ấy lại có một cô em gái xinh đẹp ngốc nghếch như vậy!

Dù tiền lương hậu hĩnh, nhưng công việc này cũng không dễ dàng .

Hơn nữa, ban đầu tôi còn nghĩ, đến nhà Mạnh sư, chắc sẽ thường xuyên gặp được cậu ấy chứ.

Ai mà ngờ được, này ngày cũng ra khỏi nhà sớm, tối mịt mới về.

Hỏi Mạnh Niên Niên, cô bảo:

“Anh hình như học với bạn .”

Cảm ơn nhé, học bá chính hiệu.

[Khương Dạng, lần sau ơn hãy tu luyện đạo vô tình, đừng để bị sắc đẹp mê hoặc nữa!]

Mạnh Niên Niên quay lại nhanh, bày đầy bánh ngọt trên bàn, nhưng với sức chúng tôi, chắc không thể ăn hết được.

Tôi còn chưa kịp , cô đã vèo một cái chạy .

Chẳng bao lâu sau, lại ôm về một cái thùng, rộng gần bằng em ấy. Tôi vội vàng đỡ lấy.

Đặt xuống đất, cảm giác khá nặng, không bên trong có .

“Đây là thư tình anh em được mấy năm nay !”

Tôi sững . là Mạnh được yêu thích trong trường, nhưng không ngờ số thư tình cậu ấy được lại nhiều đến vậy.

Mạnh Niên Niên mở thùng ra, ôm lên một xấp thư.

định bóc một lá, tôi liền giữ tay lại.

“Đây là thư tình của các chị khác viết anh em, tùy tiện mở ra đọc không hay đâu.”

Mạnh Niên Niên tròn mắt tôi, sau : “Không đâu chị, anh em em có thể xem mà. Anh ấy bảo mấy chị viết cũng khá hay, bảo em đọc để học văn đấy.”

Tôi há hốc mồm, vội rụt tay lại. Hóa ra thư tình còn có công dụng như vậy ?

Không hổ danh thủ , chẳng trách bài văn của cậu ấy lúc cũng cao hơn tôi điểm. Lẽ tôi chưa bao giờ đọc thư tình, cứ được là gửi trả lại à?

Nhưng giờ tốt nghiệp , cũng chẳng ai gửi thư tình tôi nữa. Đúng là uổng phí cơ hội quá!

Đúng lúc tôi đang nghĩ có nên về lục lại sách vở cũ xem còn sót bức thư tình không, Mạnh Niên Niên vỗ vỗ tay tôi, chỉ vào một câu thơ trên thư.

“Núi có cây, cây có cành, lòng em thương anh, anh hay .”

được câu này cũng không dễ , những bài thơ cần nhớ trong sách thì chẳng thuộc câu cả.

Thi cuối kỳ, phần này Mạnh Niên Niên bỏ trống hoàn toàn.

Tùy chỉnh
Danh sách chương