Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
29.
Cuộc tụ họp , Mạn Mạn và mọi người lần lượt bắt taxi về, chỉ lại tôi và Thừa.
Anh nhìn đồng hồ, “Vẫn sớm, muốn đi dạo lát ?”
“Được thôi” – Tôi căng thẳng đáp.
tôi bước đi cạnh , làn gió nhẹ thổi qua mang theo chút se lạnh. Tôi vô thức nhớ lại câu tôi đã viết truyện: “Thời tiết cuối hè, đầu thu, rất thích hợp để yêu đương. Dựa vào thở, nhiệt độ của đối phương để vẽ nên câu tình yêu đầy cuồng nhiệt.”
câu thoại này vang đầu tôi, Thừa đang dẫn tôi tôi đến bãi cỏ vắng.
Tôi lúng túng, càng nghĩ càng thấy xấu hổ.
“Giang Tống” – Thừa khẽ gọi tôi.
Trên bãi cỏ vắng, anh nắm lấy cổ tôi, “ có để anh thực hiện lời dối mà mình đã ?”
“Lời gì vậy?” – Rượu làm tôi mơ màng.
Anh ấy nhìn tôi chăm chú, anh nghiêm túc : “Ý anh là……”
làn gió nhẹ nhàng lướt qua, mang theo nửa câu của anh vang vọng tai tôi: “ làm bạn gái anh nhé?”
30.
Tôi đồng ý, thậm chí, nhờ men, tôi chủ động kiễng chân , hôn đôi môi anh ấy.
Thừa sững lại hai giây, lòng bàn anh đặt đầu tôi. Anh chuyển mình, giờ mới thật sự là lần đầu tôi hôn .
Cảm giác chân thực, sống động cả giấc mơ.
thở anh lẫn với mùi rượu nhẹ, hòa vào thở của tôi.
tôi phản ứng nhanh cả suy nghĩ…… theo thói quen, tôi vô thức vuốt ve bụng anh ấy.
tôi vừa chạm vùng bụng anh, cả hai người tôi đều cứng lại.
Tôi vội vàng đẩy anh ra. Xấu hổ chớt mất thôi!!!!!!
Dù đây mới là ngày đầu yêu , nhưng tôi lại quá quen thuộc với của đối phương.
31.
câu nhỏ này đạt đến cao tr.ào, tôi quyết định .
chương dài vạn chữ được đăng , bằng ba chữ “Hoàn chính văn”.
[ – .]
Tối hôm đó, tôi hít thật sâu rồi chìm vào giấc mơ.
Ôi, vạn chữ, đêm nay chắc chắn là đêm thức trắng.
Thừa dẫn tôi đi bơi, leo núi…… Anh dẫn tôi về nhà, giấu tôi trên chiếc giường của anh ấy.
tôi nghe điện thoại, anh ôm tôi từ phía , ngón dài đặt cổ tôi khẽ dùng lực……
Tôi run rẩy đến mức nên lời. Đối phương ở đầu dây kia hỏi tôi sao vậy, tôi chỉ có siết chặt điện thoại, “Ừm… sao…”
Câu tiếng vỗ của nam chính.
Cảnh cuối cùng là: Thừa ôm chính vào lòng.
Anh cười , “Cuối cùng anh cũng hiểu, vì sao gọi là (泱泱), chứ phải (央央) rồi.”
“……”
Đáp lại anh là tiếng nũng nịu của chính.
*Tên chính là 泱泱 – nghĩa là nước, ý nam chính là chính nhìu nước 😇
32.
Câu của Thừa và chính đã , nhưng câu của tôi và Thừa, mới chỉ bắt đầu mà thôi.
tôi ở rồi, dù giữa tôi chưa xảy ra gì,nhưng lại mọi như đã diễn ra vô số lần……
(Bonus)
căn phòng, ánh sáng mờ ảo…… Thừa quỳ gối trên sàn, anh nhẹ nhàng cởi khuy áo sơ mi.
Anh bảo tôi đọc thơ. m.ẹ nó, lại là đọc thơ.
Tôi chịu, nhưng Thừa hiểu rõ tôi, chẳng bao lâu tôi liền phải đầu hàng.
“Được rồi, đọc là được chứ gì!!!!!!”
Anh thậm chí dừng lại mà tiếp tục trêu đùa tôi.
Tôi lí nhí đọc bài thơ quen thuộc, nhưng câu giọng tôi lại càng run rẩy câu trước.
“Hoa kính bất tằng duyên khách tảo, bồng môn kim thủy……vi quân khai……”
Anh cúi đầu, miệng chặn lại tiếng r.ên của tôi, “Thơ hay lắm”
-HOÀN-