Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5AiLYGdHb2

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 10

Tôi liền vặn đầu quay người, bật dậy như cá chép hóa rồng, thẳng tắp.

Hoắc Châu nĩa tôi, anh ấy thì để trần nửa trên, đeo một chiếc tạp dề hoa lỏng lẻo quanh cổ, dây đeo buông thõng, khi xuống thì cơ bụng lộ rõ mồn một.

Hình như…… giống một tiểu phu quân nũng nịu……

Tôi dời mắt đi, rồi không kìm được mà nuốt nước bọt.

“Thầy Hoắc Châu không đi giúp In~ In~ tìm khuyên tai sao?” Tôi căng thẳng chớp mắt tám trăm một giây.

“Tôi là tôi sẽ đi đâu khi nào, cô không đi thì tôi đi làm gì.” Hoắc Châu như được gắn định vị, ấy luôn tìm được chính xác tôi.

M mẹ… gì mà thơm thế… ngửi thôi đã thấy ngọt rồi… không được lấy này mà thử thách cán bộ đâu…

Tôi giơ định giật lấy nĩa từ Hoắc Châu, tự mình để xua đi bầu không khí mờ ám c.h.ế.t tiệt này: “Thầy Hoắc Châu đúng là chu đáo ghê haha, xử ai cũng tốt thế.”

Anh ấy khéo léo né tôi, rồi được đến : “Há là được, để chơi game đi, cô sắp thua rồi đó.”

Không thể dây dưa mãi anh ấy được.

Tôi cúi đầu cắn , rồi không một lời nào mà đứng dậy chạy về phòng.

luận tiếp điên loạn:

“Chị Chu: Chào anh. Châu : Vâng, em đồng ý.”

“Châu sau này đừng mặc quần áo nữa được không, coi như là vì chị Chu…”

thể trạng của Ngưu này nhìn là biết có thể chiến ba ngày ba đêm rồi, đề nghị danh sách ‘must-try’ ở Bắc Kinh.”

“Chị Chu chị đừng có mà đồng ý nhé, tôi cảm giác thằng nhóc này có chiêu trò đấy, cứ để khán giả chúng tôi thay chị thử thách anh ấy.”

gì mà nhìn ngon thế!”

một của Hoắc Châu xong, chơi game thua liên tiếp năm ván.

Đều tại cơ chế ghép trận của game rác rưởi, tuyệt không phải tại tôi hồn vía mây đâu.

11

Bên này Hoắc Châu xử tôi nhiệt tình không sao tả xiết, bên kia Lâm Lâm thể hiện tình yêu một cách ồn ào náo nhiệt.

Độ hot của chương trình ngày càng tăng, mỗi ngày có vô số “quần chúng hóng hớt” đổ xô livestream xem náo nhiệt.

Đội ngũ sản xuất chương trình thừa thắng xông , mời thêm vài khách mời đặc biệt, tổ chức một bữa tiệc ngoài trời.

Mọi người tụ tập cùng nhau BBQ, trò chuyện, chơi game, trai xinh gái đẹp, trang phục của ai cũng toát khao khát người khác giới, thoải mái giải phóng hormone.

Tôi mặc bộ đồ ngủ cotton kẻ caro, trốn ở góc trên chiếc ghế đẩu nhỏ, cô độc canh chừng lò .

Điện thoại đang phát tuyển tập hài kịch thoại.

luận tiếp:

“Chị Chu khi mặt đồ mới có biểu cảm mong mỏi đến thấu xương, khao khát không dứt như vậy.”

“Chị Chu có bốn điều không , phía trước quên rồi, phía sau quên rồi, không Ngưu, vì anh ấy hiền.”

“Châu đang xem luận tiếp không? Chị Chu đang ở cạnh lò BBQ—— mau tới đi!!!”

“Chị Chu tuổi xuân như hoa như ngọc mà sở thích y hệt bà tôi, sau này tôi có thể gọi chị là bà Chu được không, ~ ~”

Không ngờ Hoắc Châu không đến, mà chờ được nam diễn viên đã từng hợp tác trước đây.

Người đó khá đẹp trai, mặc một chiếc áo khoác len dệt kim màu xám, bên trong là một chiếc áo trắng đơn giản, nhìn khắp cả hiện trường chúng tôi là mặc chỉnh tề nhất, kiểu soái ca chuẩn “chồng nhà người ta”.

lâu rồi không gặp, đang đợi à?”

Bộ phim đó anh ta là nam chính, tôi là một vai phụ nhỏ, chúng tôi gần như không có giao tiếp.

Chu Thư cô cũng khá rồi đó, có người muốn ké fame cô rồi.

Đáng tiếc là anh tìm nhầm người rồi, ống kính sẽ dừng ở Liễu Nhân và Hoắc Châu thôi.

“Gần đây trên hot search không phải vẫn thường xuyên thấy tôi sao?” Tôi mải mê , căn bản không muốn để ý đến anh ta.

Hơn nữa anh ta cứ mãi làm phiền tôi thưởng thức văn hóa nghệ thuật truyền thống.

“Ha ha, cô vẫn hài hước như vậy, cô nhớ……” Anh ta càng ngày càng gần tôi, tôi không thể dịch chuyển đi đâu được nữa.

Tôi giơ điện thoại , loa ngoài tai anh ta: “Nghe hài kịch thoại nhiều , anh cũng sẽ hài hước thôi.”

Anh ta cười gượng tiếng, lặng lẽ cạnh tôi chờ .

Khi ngón chân tôi sắp “đẽo” được một tòa lâu đài ma thuật rồi thì c.h.ế.t tiệt cuối cùng cũng chín.

Tôi lấy một xiên, vừa định cho anh ta, không ngờ anh ta tiếp cúi đầu, cắn một ngay trên tôi.

“……”

ca anh đúng là…… “dầu mỡ” hơn cả .

luận tiếp điên loạn:

Ngưu, vợ nguy, về gấp.”

“Mẹ của Châu lần này thật sự phải phê con rồi……”

“Đừng , anh đừng , trang phục của người họ hợp nhau thật đấy, ship nhẹ một chút.”

“Châu , tôi có một kế, cởi áo , trận này nhất định thắng.”

Tôi đứng dậy định đi, Hoắc Châu liền hất đám đông chạy tới, phía sau có Liễu Nhân vẻ mặt sốt ruột.

Soái ca “dầu mỡ” cũng đứng dậy chào: “Tổng Hoắc, Ân Ân, người cũng đến……”

Lời chưa dứt, Hoắc Châu đã tiếp lướt qua anh ta, nắm lấy tôi, không thể nào hất được.

Anh ấy cẩn thận nhẹ nhàng mở lời: “Cô đói sao không đến tìm tôi, tôi có thể làm cho cô , hơn nữa cũng không cần cô đút cho……”

xong, anh ấy hung hăng lườm nam diễn viên một .

Tùy chỉnh
Danh sách chương