Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruHwPdp
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
3
Cuối cùng, tôi mạnh mẽ lấy dự án đàm phán, còn chọn dự án có lợi nhất từ chỗ Tần Dư.
Thực hiên dự án này xong, có kiếm được một khoản lớn, hơn rất so số vốn tôi đã tài trợ Tần Dư năm qua.
Thứ tôi muốn đã lấy được rồi, tôi liền rời .
Sau khi cửa, tôi còn nghe được tiếng Sở Dao khóc sướt mướt oán , cùng với tiếng ồn ào của đứa nhỏ.
Mặc kệ.
Tất cả tôi làm bây giờ là biến thứ tôi đã giành được thành tiền.
……
năm như vậy, tôi vẫn bận rộn vây quanh Tần Dư, rất ít khi về công ty.
Việc kết nối các dự án diễn suôn sẻ, ngoại trừ một số dự án do tôi tự xử lý, một trong dự án tôi nhận từ Tần Dư đã trực tiếp đồng với tôi.
Còn lại có một người nói muốn khảo sát lại, dù sao phạm vi kinh doanh của công ty tôi không trùng với công ty Tần Dư, đối phương lại lo lắng tôi không đủ chuyên nghiệp.
Sáng hôm sau, tôi hẹn với người phụ trách đối phương, chúng tôi vẫn gặp nhau ở câu lạc bộ.
Tôi không nghĩ , người tới lại là Tần Quyết.
Anh ta là chú của Tần Dư, tôi và Tần Dư kết giao đã năm gặp anh ta lần, bao gồm cả lần này.
Khí thế của người này rất mạnh, từ lần đầu tiên tôi anh ta, tôi đã có chút bị mê hoặc. Tất nhiên, một chút thôi.
Tần Quyết với tôi, dáng vẻ rất quân tử tao nhã, có giác ngột ngạt: “Sao cô không ?”
Tần Quyết giống như là loại người tin Phật giáo lại giống như ma quỷ. Trực giác nói tôi biết, người đàn ông này rất nguy hiểm.
Tần Dư là trai của anh ta, tại sao anh ta lại đồng với tôi trong dự án này? Chẳng lẽ là muốn báo thù trai ?
Tôi , ngồi đối diện Tần Quyết, cố nở một nụ .
“Xin chào, Chủ tịch Tần.”
Tần Quyết tâm tình rất tốt: “Cô còn nhớ rõ tôi sao?”
Một nhân vật lớn như vậy, làm sao tôi có quên được? Tôi nói: “Đương nhiên, năm ngoái lúc Tần Dư đưa tôi về nhà ăn cơm, tôi đã gặp anh.”
Tần Quyết vẫn : “Xem tôi để lại cô ấn tượng ban đầu rất sâu sắc, đây là vinh hạnh của tôi.”
Đây chính là Tần Quyết, anh ta rõ ràng đang , nói chuyện hiền hòa dễ nghe, tôi vẫn luôn phòng bị, tôi sợ anh ta ngoài mặt thì lại lén lút đ.â.m tôi một đao.
4
Tôi không có định thực hiện dự án này nữa, không tôi là kẻ hèn nhát mà là tôi biết cách ngăn chặn tổn thất kịp thời.
Trước khi Tần Quyết tay, tôi đã dứt khoát cắt đứt đường tấn công của anh ta.
“Chủ tịch Tần, chuyện giữa tôi và Tần Dư tôi nghĩ anh đã biết, tôi giữa chúng ta, xem như thôi .”
Tần Quyết nhàn nhạt hỏi tôi: “Tại sao?”
Cái này còn hỏi sao?
Anh ta không đếm trong đầu sao?
“Vậy tại sao anh thực sự muốn với tôi?”
Không để trả thù trai sao?
Tần Quyết chằm chằm tôi: “Là vì .”
Tôi lập tức bối rối, không bởi vì lời Tần Quyết nói mà còn bởi vì ánh mắt anh ta tôi, kiểu xâm chiếm trần trụi đó khiến tôi khó thở.
Tôi không hiểu nghĩa của ba chữ đó.
“Có ?”
Tần Quyết ngồi thẳng người, mỉm tôi: “ không sao? Tôi đang đuổi .”
Âm cuối của anh ta rất nhẹ, giọng diệu ám muội lưu luyến khiến tôi nổi da gà.
Tôi vừa chia tay với trai anh ta, anh ta lại đuổi tôi? Ai mà tin chứ?
Tôi càng nén , Tần Quyết coi tôi là kẻ ng..ốc mà đùa giỡn.
“Tần Quyết, anh tôi rất dễ lừa sao?”
Tần Quyết tôi như đang thưởng thức, như việc tôi tức là một điều rất thú vị đối với anh ta. Anh ta nói: “Tôi không lừa .”
Tôi nén lửa , cố gắng bình tĩnh: “Chúng ta mới gặp nhau lần.”
“Ai nói tôi không yêu từ cái đầu tiên?” Tần Quyết hỏi rất thực tế, biểu trên mặt khiến người ta khó phân biệt lời nói của anh ta là thật hay giả.
Bây giờ tôi không sợ anh ta chút nào, sự tức khiến tôi bất khả chiến bại. Tôi chất vấn Tần Quyết: “Lúc ấy tôi còn là bạn gái của Tần Dư, anh trúng tiếng sét ái tình với dâu tương lai của sao?”
“Có vấn đề sao? Sau khi người chia tay tôi mới đuổi , tôi không tôi làm sai.”
Anh ta nói rất tự nhiên và có lý trong từng câu nói, tôi không tin, chuyện xảy quá đột ngột, thời điểm này tôi đề phòng.
“Tôi không thích anh.”
“ nên tôi đang đuổi .” Tần Quyết ngắt lời tôi: “Dự án này là một cách để tôi đến gần , nếu làm không vui thì có hủy bỏ bất cứ lúc nào, việc đuổi tôi sẽ vẫn tiếp tục.”
Anh ta dường như rất cố chấp, như là thật sự có tứ với tôi.
Chuyện dự án, tạm thời gác lại.
Tôi đứng lên: “Hôm nay nói tới đây , tôi còn có việc, trước đây.”
Tôi gật đầu chào anh ta, rồi cất bước.
Mới vừa tới cửa, tôi nghe Tần Quyết gọi tôi, anh ta gọi tên tôi: “Tống Nhiễm.”
Tôi quay lại Tần Quyết.
Anh ta đứng dậy, về phía tôi.
Tần Quyết so với Tần Dư còn cao hơn, có lẽ cao hơn một mét tám lăm, hơn nữa khí chất của anh ta quá mạnh mẽ, anh ta vừa tới gần tôi liền bị áp bức.
Tôi rất ghét loại giác chiếm thế thượng phong này nên hất cằm: “Cái ?”
Tần Quyết đứng xuống trước mặt tôi.