Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Tôi em mà.”
“Em còn giả vờ không nữa.”
Tôi tức giận hỏi:
“Ý anh là sao?”
Anh vội giải :
“Tôi nói may là em , và tôi thế.
“Như vậy, tôi có thể ngày nào gửi cho em, em vui.”
tôi càng đỏ hơn.
Nhìn bức ảnh anh gửi, vội che màn hình sợ người khác thấy.
Quần anh ngày càng tụt xuống thấp hơn…
Đến kỳ sau.
Như Tạ nói, lớp tôi phải chọn môn anh dạy.
Buổi tiên, anh đứng trên bục giảng giới thiệu.
Ba trang thành tích nghiên cứu anh lướt qua nhanh chóng.
nói đến tình trạng hôn nhân, anh đặc biệt nhấn mạnh:
“Hiện tôi kết hôn, nhưng đang rất hạnh phúc bạn gái.”
anh thoáng , nhìn qua mọi người rồi dừng lại ở tôi.
Tôi co rúm người ngồi hàng gần cuối, cúi không dám nhìn.
Bạn phòng áo:
“ ! Nhìn kìa! Thầy Tạ vui quá! Mọi người nói thầy nghiêm túc lắm, mà hình như thầy rất quý lớp !”
Tôi rón rén nhìn lên.
Ngay lúc đó tôi bắt gặp anh.
Trong lòng thoáng cảm giác không lành.
Quả nhiên.
Đến phần tương tác, anh dịu dàng gọi tên:
“Em gái Vãn .”
Mọi người thấy anh dịu dàng hơn nhiều.
Còn tôi thì có cảm giác anh đang đòi mạng .
Số lần tôi đứng lên trong tiết này nhiều hơn cả kỳ trước!
“Anh ơi, anh có thể kín đáo hơn không? Em tha thiết cầu xin.”
Tôi anh đến góc vắng, chắp tay van nài.
Anh nhướn mày:
“Anh nghĩ đã rất kín đáo rồi.”
Tôi trợn :
“Anh không mọi người đang nói em là sinh viên được anh chiều nhất sao?”
Anh chỉnh kính, gật :
“Nói không sai.
“Em chính là vậy.”
Chết thật!
Ai bảo lúc này anh người khác tan chảy cơ chứ!
Tôi cổ áo anh:
“Chúng ta đã hứa giữ bí mật đến em tốt nghiệp mà.”
Vì cố ý thể hiện, tôi mạnh bung mất hai cúc áo vốn thắt chặt của anh.
Anh rạng rỡ nhìn tôi:
“Em yêu, em định gì thế?”
Rồi cúi sát lại, thì thầm mờ ám tai tôi:
“Tối nay… anh cho em xem thoải mái.”
Tôi: “…”
Anh nói đã cố gắng kín đáo.
Nhưng mỗi buổi , anh lại tương tác với tôi.
Mỗi vào lớp, anh hay tìm vị trí tôi đám đông.
Ai nhận thấy anh ưu ái tôi đặc biệt.
Vì vậy trước kỳ kỳ.
Bạn lớp lần lượt nhắn tin cho tôi:
“Xin cậu! Vãn , nhờ cậu nói với thầy Tạ đừng tổ chức đóng không?”
“Mới kỳ mà đóng thì như cầm mạng chơi!”
Tôi suy nghĩ lát.
Quay lại thì đ.â.m ngay vô vòng tay Tạ .
Anh cúi xuống nhẹ:
“Em muốn đóng à?”
Tôi phấn chấn gật : “Muốn!”
Anh chỉ môi :
“Hôn anh cái.”
Tôi nhón chân hôn.
Nhưng anh hài lòng.
tôi định rời , anh vòng tay ôm eo:
“Hôn thêm cái nữa.”
Tôi trừng : “Anh…”
kịp nói thì anh dịu dàng mở môi tôi.
Và với nụ hôn ngày càng sâu, anh từ từ đặt tôi lên sofa.
Tôi khẽ co chân đan vào đùi anh, và anh cúi xuống.
Khó thở, bị anh chiếm trọn từng giây.
Không bao lâu sau, tôi mềm nhũn, gượng đẩy anh ra.
Anh mới lưu luyến rời , cầm điện thoại cạnh gửi thông báo:
“Kỳ kỳ: Hình thức mở sách.”
Tôi ngồi nhìn anh chăm chú.
Ai ngờ Tạ người ta đồn là cấm dục thật ra không hề thế!
năm sau tôi tốt nghiệp, cuối tôi và Tạ có thể hẹn hò thoải mái.
Chúng tôi dạo phố, tay trong tay.
Anh bất chợt thở dài:
“Anh thật hạnh phúc.”
Anh cúi xuống nhìn đôi tay đan chặt:
“Đây có phải là nắm tay nhau, đến không?”
Tôi suy nghĩ:
“ đâu, rồi hãy nói.”
Buổi tối ngang tiệm bánh nghe tiếng phát thanh trong tiệm:
“Tạ , với khuôn đẹp phi thường, khí chất lạnh lùng, cấm dục, được nữ sinh tôn đoá hoa cao lãnh.”
Anh ngẩng nhìn lên trời.
Vầng tỏa sáng lơ lửng.
Anh chăm chú nhìn:
“Vãn , em không?
“Anh luôn thấy thật thuần khiết, xinh đẹp.
“ trải khắp nơi, nhưng chỉ có duy nhất.”
Tôi nhìn theo anh.
kịp hiểu rõ thì cảm giác má bị anh hôn nhẹ.
Anh cúi người thì thầm tai:
“Vãn , em chính là của anh.”
Dưới , đôi tay chúng tôi siết chặt hơn bao giờ hết.
Nắm tay nhau, đến .