Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9UrKiE18CY

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

“Cố tổng… anh…”

Cố ngẩng đầu nhìn tôi.

lẽ vì bận rộn ngày, mái tóc buổi sáng chải chuốt không sợi rối giờ vài phần lộn xộn. lọn tóc nhỏ rủ xuống vầng trán, gần sát đôi anh.

Tôi nuốt nước bọt.

“Anh bạch nguyệt quang nào không?”

Cố : “? Bạch nguyệt quang gì?”

xế lên tiếng: “ mình chôn giấu trong tim, không được đó cậu chủ.”

Tôi: “ biết nhiều thật đấy.”

Trông trạc bốn mươi còn rành chuyện hơn Cố .

xế vẻ đắc ý: “Chứ sao, tôi thích đọc tiểu thuyết ngôn tình lắm.”

Dưới ánh cạn lời Cố , tôi giơ ngón cái tán thưởng xế.

Đúng không thể trông mặt bắt hình dong.

Vốn dĩ tôi còn định nhân cơ hội hỏi han xế về tính tình bố mẹ nhà họ Cố, ngờ Cố tấm kính ngăn nâng lên, cắt đứt cuộc giao lưu tâm hồn giữa tôi và .

Khi đến nhà họ Cố, tôi răm rắp đi theo sau Cố .

Vừa bước vào cửa, tôi xa hoa nơi làm choáng ngợp.

Phong cách trang hoàng lộng lẫy, những đường diềm ren và hoa văn cổ điển, cùng vô số tranh chữ và đồ cổ bày la liệt khắp nơi, tất đều phô trương giàu gia đình họ Cố.

Miệng tôi bất giác há hốc.

Cố chê cười.

“Lau nước miếng đi, bình tĩnh nào.”

Thường ngày ở công ty anh luôn rất nghiêm nghị, mặt lạnh như tiền, tôi không thấy anh đẹp trai.

Lúc , anh cởi áo khoác ngoài, cổ áo hơi mở, ngồi ngay ngắn trên ghế sô pha, toát ra vài phần khí chất cấm dục.

Thật khiến đỏ mặt tim đập.

Tôi sáp gần: “Cố tổng, sao anh không đương gì thế?”

Anh đáp: “Bận quá, không thời gian.”

phải, tháng hơn nửa thời gian bay đi công tác, công ty chẳng bận rộn bằng anh .

“Vậy hồi đại học anh không à?”

Cố liếc tôi cái: “ qua mạng , đá.”

Tôi kêu lên tiếng: “ không đi đá kim cương vương lão ngũ thế …”

“Ừ, không tốt.”

Nhưng không hẳn, năm trước khi trào lưu qua mạng thịnh hành, môi trường thật khá phức tạp, lừa đảo rất nhiều.

Tôi và bạn bè từng gặp phải lần, lừa đến mức kinh nghiệm.

Huống hồ Cố chưa trải đời.

Tôi nén ánh cảm thông, vỗ vai anh .

“Không sao, sau sẽ tốt hơn.”

Anh gạt tôi ra.

“Không cần, cô chỉ cần giải quyết giúp tôi chuyện bố mẹ được. Nếu không, trả tiền ngay lập tức.”

Xem cái miệng anh kìa, đáng đời độc thân đời.

Tôi thầm lặng rút lời chúc phúc vừa dành anh .

3

Bố mẹ Cố lẽ tuyệt vọng với anh lắm .

Thế nên khi anh chịu đưa cô gái về nhà, hai bác đối xử với tôi vô cùng niềm nở.

Nếu không phải tôi liều mạng lắc đầu, chiếc vòng phỉ thúy trên bác gái suýt nữa được đeo vào tôi. Món đồ trăm vạn nói ngay được.

Tùy chỉnh
Danh sách chương