Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4: Tôi Đã Thích Anh Trai Kẻ Thù

Khóe tôi vô tình , ở góc gần cửa sổ, Giản Hạ đang cười nói vui vẻ.

Cũng may, hôm nay Giản Ngộ nhất quyết xin nghỉ để đến cổ vũ tôi thi đấu.

Không thể thua kém được, Hạ Linh Vũ.

“Đại tiểu thư à, từ bao giờ cậu âm thầm luyện level thế? Lần này định leo top à?”

Như chợt nhận điều , Giản Ngộ kéo ghế dịch sang bên, vừa hay che khuất tầm của tôi.

“Làm lố.”

Tôi gượng cười, cúi ăn cơm.

Phục vụ mang món tráng miệng, nói là phần đặc biệt combo tình nhân.

“…”

Tôi lúng túng giây lát, chọn combo tôi chọn bừa phần đôi.

Vừa định cầm muỗng, cổ tôi đã bị Giản Ngộ chộp lấy.

“Chiều còn thi thanh nhạc mà ăn đồ ngọt hả? Muốn sân khấu cất tiếng vịt kêu à?”

Tôi mím môi, đau lòng món caramel pudding bị tước đoạt.

Thừa Giản Ngộ đắc ý ăn mình, tôi lén giấu luôn thẻ thông hành vào hội của cậu ta.

Hơn giờ chiều, phần thi của tôi thúc nhanh chóng.

Mở điện thoại , tin nhắn chưa đọc, cách nhau mười lăm phút:

“Cậu bốc thăm số mấy? Thẻ vào hội của tôi mất , không vào được, gọi cho anh trai tôi cũng không nghe, chắc sẽ tới trễ chút.”

“Tôi vào được , cậu thi chưa? Tôi không bỏ lỡ đấy chứ?”

Tôi vừa khỏi lối dành cho thí sinh, chuẩn bị gọi Giản Ngộ cùng, thì đúng cậu ta lại vào hội .

Sau đó còn nhất quyết kéo tôi ở lại đến khi công bố quả.

Tôi ngồi ở khu thí sinh, như gai nhọn sau lưng, còn cậu thì ngồi bên khán giả, dõi theo từng động tĩnh.

ban giám khảo công bố quả, vừa đọc tên tôi xong, điện thoại đã rung , là tin nhắn của Giản Ngộ:

“Ổn ổn , đỉnh thật đấy đại tiểu thư, điểm piano đứng hẳn luôn.”

Tôi không trả lời cậu, thầm nghĩ: Mừng chứ, lát nữa cậu sẽ thất vọng thôi.

Chắc vì lần này Giản Ngộ không tham gia thi, cậu ta không muốn tôi thua ai khác.

Công sức lăn xả vòng, rốt cuộc bị cậu bộ dạng yếu đuối bất lực, lòng cực kỳ khó chịu.

Giờ nghe rõ chứ? Phần thi thanh nhạc của tôi, điểm là… bằng không.

Ngoảnh lại hàng ghế phía sau, chỗ Giản Ngộ ngồi giờ đã trống trơn.

lẽ tôi nên giống cậu, rời từ sớm, thì đã không phải chứng kiến cảnh Giản , đại diện ban giám khảo, trao huy chương cho Hạ.

Hạ đạt tổng điểm cao nhất, được chọn vào vòng chung quốc tế, sẽ sang quốc gia nơi Giản từng du học, tranh suất vào Nhạc viện Orpheus và học bổng danh giá.

[ – .]

khỏi hội , bầu trời mang màu lam xám vẩn đục, là khoảnh khắc trước đêm buông xuống.

ống nghe điện thoại còn tiếng bận máy, tôi đảo xung quanh không bóng dáng Giản Ngộ.

Đang ngơ ngẩn, vài ngang qua tôi, tôi nghe họ nói:

đánh nhau ở hậu , hình như là anh em.”

6

Sau cánh gà ánh đèn mờ tối, Giản đứng bóng, tôi rõ khóe môi anh đang rỉ máu.

“A Ngộ, em bình tĩnh lại , chuyện Tiểu Hạ bỏ thi anh thật sự không biết cả.”

Giản nhíu chặt mày, không hề phản kháng, để mặc cho Giản Ngộ túm cổ áo, ép anh vào tường.

“Vậy mọi chuyện là trùng hợp thôi ? Ngoài anh , còn ai thể khiến cô ấy bỏ cuộc?”

Hạ bên cạnh sợ đến mức không biết làm , là tiên tôi, vội vàng nắm lấy tôi kéo đến.

“Linh Vũ, mau giải thích với bọn họ !”

Giản Ngộ quay lại, ngẩn buông , cánh xắn nửa ống áo căng những đường gân, ánh sắc lạnh quét qua Hạ.

“Cô đừng chạm vào cô ấy.”

Ba ánh đồng loạt đổ dồn về phía tôi, lòng tôi ngổn ngang trăm mối, cuối cùng tôi thẳng vào Giản Ngộ.

“Giản Ngộ, là tôi tự mình chọn bỏ thi, không liên quan đến anh trai cậu.”

“Tại , cậu rõ ràng…”

Giản Ngộ thu lại khí thế, giọng nói đầy hụt hẫng, tôi im lặng lắc , không muốn nói thêm nữa.

“Xin lỗi, vết thương của anh…”

sau, Giản Ngộ khẽ nói lời xin lỗi.

Giản lau khóe môi, ánh dịu dàng như mọi khi, thêm chút lo lắng.

“Không đâu, đứa về trước .”

Trên đường đưa tôi về nhà, sắc mặt Giản Ngộ u ám, như thể đang chờ tôi chủ động giải thích.

cổ họng tôi nghẹn cứng, chẳng thể hiểu nổi vì cậu lại giận như vậy.

Cuối cùng, cả đều im lặng.

Thật , cậu đoán đúng nửa, quả này không phải ngẫu nhiên, là cậu trách nhầm .

Sau hôm đó, tôi và Giản Ngộ lại rơi vào chiến tranh lạnh.

Tôi gần như không còn đến phòng đàn, cậu ở cũng tránh mặt tôi, cả không ai nói chuyện với ai.

không hiểu , tôi lại càng hay nhớ đến cậu hơn.

còn biết dán ống bút tờ note bằng chữ siêu to, siêu đậm: “Học !!!”

Sáng hôm sau khi quả thi giữa kỳ, tôi bước vào lớp, bỗng dưng gây náo động.

Tùy chỉnh
Danh sách chương