Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/40YU8WyGxF

225

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1.

chếc vì tai nạn xe hơi, tôi xuyên nữ phụ độc ác của một cuốn tiểu thuyết cứu rỗi đường.

Lê Hạ.

Một cô nổi loạn.

Cũng là hờ của Bùi Dụ.

thông báo:

[Ký chủ, nhiệm vụ của cô là dạy cho thiếu gia tàn tật Bùi Dụ trở nên hư hỏng, kéo hắn cùng rơi xuống vũng bùn…]

[Khoan đã!]

Tôi lập tức ngăn lại.

Hư hỏng?

Ai?

Tôi á?

Một sinh giỏi cấp phố, mỗi tuần đều đứng dưới quốc kỳ phát biểu toàn á?

Tôi lạnh, chính nghĩa đáp:

[Cậu tìm sai rồi à?]

: [Hoàn nhiệm vụ, tiền thưởng 50 triệu.]

Tôi cúi thật sâu, nghiêm túc đáp:

[Thật chỉ là ngoài thôi, chứ hút thuốc uống rượu tôi đều đủ.]

[Không sai, chính là cô.]

2.

Bùi Dụ là thái tử gia quyền quý ở Bắc Kinh.

gặp chuyện, anh là một chàng tự tin, điển , là ngôi sao bóng rổ của .

Nhưng vì cứu một bé qua đường, anh buộc phải cắt bỏ trái, cả trở nên u ám, trầm mặc.

Lý do tôi trở của anh.

Ba ngày

một năm bảo lưu, Bùi Dụ quay lại .

Hôm đó, anh cãi nhau với mẹ ngay cổng .

tôi thì đứng xem trò vui, trên cầm hai xiên xúc xích bột khoai lang, loại 5 tệ hai cây.

“Mẹ muốn sống một bình thường.”

Bùi Dụ nhạt: “ bình thường là thế nào?”

hành, đi , yêu đương…”

“Yêu đương?” Anh tự giễu: “Bộ dạng của bây giờ, ai chịu yêu nữa?”

“Tiểu Dụ, đừng nói vậy…”

Bùi Dụ liếc sang tôi, ánh mắt tàn nhẫn châm chọc, muốn chống đối cả thế giới.

“Này, cô cầm xúc xích, muốn làm tôi không?”

Lúc đó tôi mới xuyên qua, chưa rõ tình hình, cứ tưởng đây là một giấc mơ.

Nhưng Bùi Dụ đẹp quá.

tôi bỗng chập mạch, tiện nhét cây xúc xích lại miệng anh, đó hôn một cái chụt lên anh.

“Muốn chứ! Muốn lắm!”

Sợ anh đổi ý, tôi lập tức giành lấy cầm xe lăn, đẩy Bùi Dụ chạy thẳng cổng .

Bỏ mẹ đang sững sờ của anh lại phía .

đi không quên quay vẫy : “Dì ơi, tạm biệt nha!”

Bùi phu nhân ngơ ngác nhưng vẫn cố nặn một nụ : “Tạm biệt…”

trong , Bùi Dụ nhíu mày đầy khó chịu: “Cô bị bệnh à?”

“Không ngon à?”

Anh nhai một miếng: “Cũng được.”

“Mời anh đấy.”

Lúc này, tôi mới phản ứng lại…

Thì , tôi chỉ là một công cụ trong kịch bản mà thôi.

lên tiếng, giọng điệu phần phấn khích:

[Chờ cô dạy cho Bùi Dụ hư hỏng rồi, nữ chính sẽ xuất hiện, dùng tình yêu cảm hóa hắn! Khiến Bùi Dụ trở một thanh niên chính trực, sống dưới lá cờ đỏ, lớn lên trong gió xuân.]

lý.

Tôi gật :

Nhưng bây giờ là năm cuối cấp, sao nữ chính không xuất hiện luôn, giúp nam chính đỗ Thanh Bắc, bước lên đỉnh cao cuộc đời?

Đây mới là tinh thần của truyện cứu rỗi mà.

lặng lẽ đáp: [Bị kiểm duyệt gắt quá.]

Hợp lý.

3.

Ngày tiên hư.

Tôi dùng đá đập vỡ cửa sổ phòng ngủ của Bùi Dụ rồi leo lên tầng hai, trèo phòng anh.

Bùi Dụ lúc ngủ dậy tính khí rất tệ: “ chuyện?”

Giọng điệu đầy bực dọc.

, em đến đưa anh đi nè.” Tôi tươi đáp.

Bùi Dụ sa sầm , kéo ống quần lên, không chút kiêng dè mà để tôi nhìn thấy phần bị cụt.

Anh chống , bờ vai rộng khẽ nhô lên, đôi mắt đầy vẻ khiêu khích nhìn tôi.

thể đang nói: Ghê tởm lắm không? Muốn nôn không? Mau cút cho ông đây!

Một kiểu tự hủy hoại bản thân.

Tôi bước đến, ngón lướt nhẹ lên phần cụt, chậm rãi trượt lên trên.

Trong chớp mắt, Bùi Dụ đỏ bừng cả , vành tai đỏ đến mức sắp nhỏ máu.

Anh giật mình lùi lại: “Cô cô cô cô…”

Tôi nhếch môi: “ buổi sáng đều… Em cứ tưởng anh muốn em…”

lúc này đang gào thét:

[ ! Phải thế này! Khiến nam chính ghét bỏ cô lại không thể dứt được!]

chưa nói hết, Bùi Dụ đã bịt miệng tôi lại.

“Cô.”

“Em?”

Cuối cùng, anh thua trận, đưa bàn to rộng che mắt tôi, bắt tôi quay tường.

“Đồ lưu manh, không được nhìn.”

Tôi vui vẻ úp tường.

“Được thôi.”

quay lại, Bùi Dụ đã lắp xong giả.

Ngoài việc đi hơi không quen, những thứ khác chẳng khác gì bình thường.

Tùy chỉnh
Danh sách chương