Chap 2
Tần Xuyên dùng sách mặt. “Cô đừng như vậy.”
Tai anh ấy bừng. Hình như lúc gặp anh ấy, anh ấy luôn mặt. lúc đó, mùi hương của anh ấy càng nồng hơn. Tôi có chút say. Không nhịn tò mò, tất cả con người đều thơm như anh ấy sao?
“Ngày mai tuần, anh có thể dẫn tôi ra ngoài chơi không?”
Tần Xuyên hạ sách xuống, chỉ để lộ đôi mắt nhìn tôi. “Cô muốn ra ngoài?”
Tôi gật đầu lia lịa. “Muốn đi ngửi những người khác.”
Anh ấy dừng lại một chút. “Vậy tôi chuẩn bị một chút.”
Nếu biết chuẩn bị của anh ấy là dọn sạch người đi, tôi tuyệt đối sẽ không để anh ấy chuẩn bị.
thương mại rộng lớn chỉ có hai chúng tôi. Tần Xuyên cầm sách. “Thích gì cứ lấy.”
Tôi ngồi bên anh ấy. “Anh không có ý đồ gì với tôi ? Có phải anh nghe nói người bị ma cà rồng cắn sẽ rất sướng không? Thật ra ma cà rồng cũng rất nhỏ mọn, chỉ khi cắn người mình thích mới cho họ khoái .”
Lỡ như Tần Xuyên thật muốn bị tôi cắn thì sao? Anh ấy ngẩng đầu nhìn tôi một cái, rồi lại chú ý vào sách. “Cô nghĩ nhiều rồi. Tôi chỉ thấy 5 tỷ cũng đã chi rồi, không thiếu chút này.”
Hình như cũng có lý. chuẩn bị lý của tôi sụp đổ. Lỡ như lúc cắn anh ấy, tôi ngất đi, không cho anh ấy khoái thì sao? Anh ấy có ghét bỏ tôi là một con ma cà rồng vô dụng không?
Tôi lắc đầu, xua đi những suy nghĩ kỳ quặc trong đầu. Nhân lúc Tần Xuyên đọc sách, tôi ra đôi cánh, lén bay ra ngoài. bay ra khỏi thương mại, đã bị cảnh sát giao thông dùng một cái lưới tóm lại.
“Chào cô, ở đây cấm bay, phạt 50.”
Oa, thấy cô trẻ xinh đẹp, 50 này tôi nộp chắc rồi.
ra khỏi lưới, tôi lén lút đến bên anh cảnh sát, nhắm mắt hít một hơi thật sâu. Rồi mũi bị lại.
Tôi mở mắt ra, thấy gương mặt nghiêm túc của Tần Xuyên. Anh ấy nói: “Không . Tôi đã nói rồi, tôi cho cô cắn, đừng cắn người khác.”
Tôi gạt tay anh ấy ra, xoa xoa mũi. “Tôi không định cắn anh ta, chỉ ngửi thôi. Muốn ngửi xem những người khác có giống nhau không, hay chỉ có Tần Xuyên là đặc biệt.”
Tần Xuyên nhíu mày, gương mặt thiếu niên có chút tức giận. “Ngửi cũng không .”
“Vậy tôi hôn anh.” Lo mũi mình bị anh ấy gãy, tôi lao tới ôm lấy Tần Xuyên, hít một hơi thật mạnh. Mùi kẹo bông thơm mềm xộc lên mũi, tôi say sưa đến cực điểm. “Anh thơm quá.”
Hai giây sau, Tần Xuyên đưa tay đẩy tôi ra, tay mặt, đầu đến chân, lắp mắng tôi, giọng nũng nịu hung dữ: “Cô… cô thái.” Chẳng có chút uy h.i.ế.p nào. Mắng xong lại vội vã rời đi.
Sao lại kỳ quặc thế? Tôi định đuổi theo, lại bị cảnh sát giao thông túm cổ áo. Anh ta chìa tay ra. “50.”
Hu hu, Tần Xuyên, hóa ra anh chạy đi vì không muốn trả 50 tiền phạt cho tôi.
Tần Xuyên có kỳ thi nên đã lâu không đến. Tối nay là đêm trăng tròn. Con Husky kia ngồi xổm trong vườn, buồn bã ngước nhìn bầu trời. Tôi lén lút lẻn qua, ngồi xổm sau lưng nó, đột nhiên “awoo awoo”.
Như nhận tiếng gọi của đồng loại, Husky giải phóng thiên tính, hú phía mặt trăng nửa phút. “Awoo… khụ khụ.” Nó bị nước bọt của chính mình sặc.
Tôi tốt bụng đợi nó bình tĩnh lại rồi mới lao lên đè nó xuống. “Ha, tôi biết ngay mà, quả nhiên cậu là người sói, giả làm chó lừa tôi. Người sóixảo quyệt.” Tôi đưa móng vuốt ra giật tai nó, vặt lông nó.
Không cẩn thận cào phải mình một cái. Ba giây sau, m.á.u rỉ ra. Tôi ngất.
“Nó sắp vặt trụi lông tôi rồi, tôi tuyệt đối không đánh trả. Ai biết sao nó đột nhiên ngất đi.”
Tôi lơ mơ tỉnh lại, bên giường chỉ có Tần Xuyên. Anh ấy vuốt lại tóc mái cho tôi. “Có phải vì quá lâu không uống m.á.u nên đói đến hoa mắt không?”
Tôi không dám nói mình sợ máu, lắp : “Chắc vậy.” Hơi ngượng, tôi đầu vào trong chăn, mắt nhìn anh ấy. “Đừng lo, chuyện nhỏ thôi. Tôi thấy mình có thể đói thêm một thời gian nữa.”
Tần Xuyên lắc đầu. “Tối nay sau 12 giờ, tôi sẽ thành niên.”
“Ồ.”
Tần Xuyên nhíu mày nhìn tôi, hình như rất không hài lòng với phản ứng của tôi. Tôi vội vàng ngồi dậy, vỗ vai anh ấy. “Nhanh vậy à? Anh sắp thành người lớn rồi.”
Vẻ mặt anh ấy vẫn không vui. Tôi thăm dò hỏi: “Vậy… tôi cắn anh nhé?”
Tần Xuyên cũng cười. “. Tôi đi tắm trước đã.”
Tôi thầm nghĩ anh ấy không tắm cũng thơm mà. Dù sao mùi hương cũng tỏa ra m.á.u không phải trên da thịt. Ngược lại, mùi sữa tắm sẽ làm phiền khứu giác của tôi. Nhưng anh ấy không nghe, nhất quyết đi tắm.
Tiếng nước chảy róc rách trong phòng tắm. Tôi tự làm công tác tư tưởng, nhắm mắt làm liều, không có gì phải sợ. Cắn xong anh ấy tôi sẽ nhà.
Sắp 12 giờ rồi. Tôi lật lật mấy sách Tần Xuyên mang đến, liếc mắt một cái đã thấy “Bách khoa toàn thư ma cà rồng”. Tiện tay lật đến trang có góc bị gập lại.
Tần Xuyên dùng sách mặt. “Cô đừng như vậy.”
Tai anh ấy bừng. Hình như lúc gặp anh ấy, anh ấy luôn mặt. lúc đó, mùi hương của anh ấy càng nồng hơn. Tôi có chút say. Không nhịn tò mò, tất cả con người đều thơm như anh ấy sao?
“Ngày mai tuần, anh có thể dẫn tôi ra ngoài chơi không?”
Tần Xuyên hạ sách xuống, chỉ để lộ đôi mắt nhìn tôi. “Cô muốn ra ngoài?”
Tôi gật đầu lia lịa. “Muốn đi ngửi những người khác.”
Anh ấy dừng lại một chút. “Vậy tôi chuẩn bị một chút.”
Nếu biết chuẩn bị của anh ấy là dọn sạch người đi, tôi tuyệt đối sẽ không để anh ấy chuẩn bị.
thương mại rộng lớn chỉ có hai chúng tôi. Tần Xuyên cầm sách. “Thích gì cứ lấy.”
Tôi ngồi bên anh ấy. “Anh không có ý đồ gì với tôi ? Có phải anh nghe nói người bị ma cà rồng cắn sẽ rất sướng không? Thật ra ma cà rồng cũng rất nhỏ mọn, chỉ khi cắn người mình thích mới cho họ khoái .”
Lỡ như Tần Xuyên thật muốn bị tôi cắn thì sao? Anh ấy ngẩng đầu nhìn tôi một cái, rồi lại chú ý vào sách. “Cô nghĩ nhiều rồi. Tôi chỉ thấy 5 tỷ cũng đã chi rồi, không thiếu chút này.”
Hình như cũng có lý. chuẩn bị lý của tôi sụp đổ. Lỡ như lúc cắn anh ấy, tôi ngất đi, không cho anh ấy khoái thì sao? Anh ấy có ghét bỏ tôi là một con ma cà rồng vô dụng không?
Tôi lắc đầu, xua đi những suy nghĩ kỳ quặc trong đầu. Nhân lúc Tần Xuyên đọc sách, tôi ra đôi cánh, lén bay ra ngoài. bay ra khỏi thương mại, đã bị cảnh sát giao thông dùng một cái lưới tóm lại.
“Chào cô, ở đây cấm bay, phạt 50.”
Oa, thấy cô trẻ xinh đẹp, 50 này tôi nộp chắc rồi.
ra khỏi lưới, tôi lén lút đến bên anh cảnh sát, nhắm mắt hít một hơi thật sâu. Rồi mũi bị lại.
Tôi mở mắt ra, thấy gương mặt nghiêm túc của Tần Xuyên. Anh ấy nói: “Không . Tôi đã nói rồi, tôi cho cô cắn, đừng cắn người khác.”
Tôi gạt tay anh ấy ra, xoa xoa mũi. “Tôi không định cắn anh ta, chỉ ngửi thôi. Muốn ngửi xem những người khác có giống nhau không, hay chỉ có Tần Xuyên là đặc biệt.”
Tần Xuyên nhíu mày, gương mặt thiếu niên có chút tức giận. “Ngửi cũng không .”
“Vậy tôi hôn anh.” Lo mũi mình bị anh ấy gãy, tôi lao tới ôm lấy Tần Xuyên, hít một hơi thật mạnh. Mùi kẹo bông thơm mềm xộc lên mũi, tôi say sưa đến cực điểm. “Anh thơm quá.”
Hai giây sau, Tần Xuyên đưa tay đẩy tôi ra, tay mặt, đầu đến chân, lắp mắng tôi, giọng nũng nịu hung dữ: “Cô… cô thái.” Chẳng có chút uy h.i.ế.p nào. Mắng xong lại vội vã rời đi.
Sao lại kỳ quặc thế? Tôi định đuổi theo, lại bị cảnh sát giao thông túm cổ áo. Anh ta chìa tay ra. “50.”
Hu hu, Tần Xuyên, hóa ra anh chạy đi vì không muốn trả 50 tiền phạt cho tôi.
Tần Xuyên có kỳ thi nên đã lâu không đến. Tối nay là đêm trăng tròn. Con Husky kia ngồi xổm trong vườn, buồn bã ngước nhìn bầu trời. Tôi lén lút lẻn qua, ngồi xổm sau lưng nó, đột nhiên “awoo awoo”.
Như nhận tiếng gọi của đồng loại, Husky giải phóng thiên tính, hú phía mặt trăng nửa phút. “Awoo… khụ khụ.” Nó bị nước bọt của chính mình sặc.
Tôi tốt bụng đợi nó bình tĩnh lại rồi mới lao lên đè nó xuống. “Ha, tôi biết ngay mà, quả nhiên cậu là người sói, giả làm chó lừa tôi. Người sóixảo quyệt.” Tôi đưa móng vuốt ra giật tai nó, vặt lông nó.
Không cẩn thận cào phải mình một cái. Ba giây sau, m.á.u rỉ ra. Tôi ngất.
“Nó sắp vặt trụi lông tôi rồi, tôi tuyệt đối không đánh trả. Ai biết sao nó đột nhiên ngất đi.”
Tôi lơ mơ tỉnh lại, bên giường chỉ có Tần Xuyên. Anh ấy vuốt lại tóc mái cho tôi. “Có phải vì quá lâu không uống m.á.u nên đói đến hoa mắt không?”
Tôi không dám nói mình sợ máu, lắp : “Chắc vậy.” Hơi ngượng, tôi đầu vào trong chăn, mắt nhìn anh ấy. “Đừng lo, chuyện nhỏ thôi. Tôi thấy mình có thể đói thêm một thời gian nữa.”
Tần Xuyên lắc đầu. “Tối nay sau 12 giờ, tôi sẽ thành niên.”
“Ồ.”
Tần Xuyên nhíu mày nhìn tôi, hình như rất không hài lòng với phản ứng của tôi. Tôi vội vàng ngồi dậy, vỗ vai anh ấy. “Nhanh vậy à? Anh sắp thành người lớn rồi.”
Vẻ mặt anh ấy vẫn không vui. Tôi thăm dò hỏi: “Vậy… tôi cắn anh nhé?”
Tần Xuyên cũng cười. “. Tôi đi tắm trước đã.”
Tôi thầm nghĩ anh ấy không tắm cũng thơm mà. Dù sao mùi hương cũng tỏa ra m.á.u không phải trên da thịt. Ngược lại, mùi sữa tắm sẽ làm phiền khứu giác của tôi. Nhưng anh ấy không nghe, nhất quyết đi tắm.
Tiếng nước chảy róc rách trong phòng tắm. Tôi tự làm công tác tư tưởng, nhắm mắt làm liều, không có gì phải sợ. Cắn xong anh ấy tôi sẽ nhà.
Sắp 12 giờ rồi. Tôi lật lật mấy sách Tần Xuyên mang đến, liếc mắt một cái đã thấy “Bách khoa toàn thư ma cà rồng”. Tiện tay lật đến trang có góc bị gập lại.