Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi nuốt nước bọt, cố giữ bình tĩnh, giơ lên sợi dây chuyền cố tình xuống:
“ làm rơi đồ… mới tìm thấy.”
Hắn nheo nhìn tôi, không nói gì. Tôi nhìn lại hắn, bàn tay giấu sau lưng siết chặt rịn mồ hôi.
Thấy tôi không biểu gì, hắn hừ lạnh một :
“Cút ra ngoài.”
Tôi tức đứng dậy, vội nhanh ra khỏi phòng, lướt qua hắn.
thở phào nhẹ nhõm chưa được lâu, từ thư phòng bỗng vang lên đập phá, kèm theo gào giận dữ hắn:
“Trần Như! Cô cút vào đây tôi!!”
Chương 12
Tim tôi đập dồn dập, không biết hắn đã ra điều gì.
Tôi run rẩy vào, thấy hắn đang ngồi trên ghế, tay cầm điện thoại, ánh lạnh lùng nhìn tôi, trong lóe lên vẻ hung tợn.
Tôi thấp giọng hỏi:
“… việc gì cần làm không?”
Hắn không trả lời ngay, mà lại gần, nắm cằm tôi xoay qua xoay lại khinh bỉ nói:
“Tôi thật không hiểu nổi, tôi gì thua kém cô? Tài khoản tôi quản lý lâu nay, vậy mà mấy con đàn bà vẫn cứ vào trích nội dung tôi.”
Đúng vậy. Tài khoản mạng xã hội vốn do tôi ra. Lúc đầu tôi chia sẻ các bất công mà phụ phải chịu và những suy nghĩ mình, ai ngờ lại được rất nhiều người ủng hộ. Sau , hắn ra và ngang nhiên cướp lấy, xóa nội dung cũ, tự mình xây dựng hình tượng “người chồng yêu thương vợ”.
Hắn ký đủ hợp đồng quảng cáo, bày đặt làm nội dung vì quyền – giờ chắc dân mạng bóc phốt nên tức tối thế này.
Bụng tôi đột nhiên đấm một cú cực mạnh:
“Aaa!”
Không kịp phòng , tôi ngã xuống sàn. Hắn điên cuồng đá tôi tới tấp, lại giáng thêm nhiều cú đấm vào mặt tôi. đánh, hắn gào lên:
“Mấy con đàn bà như tụi đáng chết ! Nếu không phải vì tiền, ai thèm quan tâm tụi ?! Biến ! Chết !!”
Máu chảy tràn vào khiến tôi nhìn không rõ, không biết đã qua lâu, khi cảm giác mình sắp chết nơi thì hắn cuối cùng cũng dừng tay.
Tôi nhìn thấy hắn xoa xoa cổ tay, thản nhiên dựng máy quay lên bắt đầu quay video.
Giọng nói hắn nhẹ nhàng mức ai nghe cũng thấy dịu dàng:
“Xin chào các bạn, hôm nay chủ đề chúng ta là ‘Nói không với bạo lực gia đình’… Tóm lại, tôi sẽ luôn lên vì phụ , mong mọi người tiếp tục ủng hộ tôi nhé!”
Nghe hắn biểu, tôi thấy châm chọc. Tôi nằm rạp dưới đất một lúc lâu mới thể gượng dậy ngồi lên.
Tôi kín đáo liếc về phía camera giấu trong chậu cây — nó vẫn lặng lẽ ghi lại tất .
Chương 13
Tôi còn chưa kịp nghỉ ngơi, thì một đám người đột ngột vào nhà. Không để tôi phản kháng, họ lôi tôi dậy, bắt tôi trang điểm và thay váy dạ hội.
Sau , tôi đưa một buổi tiệc lớn. Chồng tôi đang cầm ly rượu đứng nói với mọi người.
Thấy tôi xuất , hắn tức tiến tới, nắm lấy tay tôi lên sân khấu trước mặt người.
“Vợ à, đây là bữa tiệc đặc biệt tổ chức , thích không?”
Tôi nhìn xuống đám đông phía dưới, tức hiểu hắn đang định giở trò gì.
Hắn giơ cao tay tôi lên, lớn tuyên bố:
“Phụ không phải là những loài dây leo bám víu vào người khác, mà là những đóa hoa vươn cao trên bức tường vững chắc. Dù hoài nghi, tôi vẫn vui vì thể để vợ mình tỏa sáng.”
Ánh hắn ra hiệu, tức bên dưới vang lên một tràng pháo tay.
Trợ lý hắn đang mở livestream, ống kính quay cận mặt tôi.
Tất là một màn kịch — hắn muốn thông qua bữa tiệc này để chứng minh rằng hắn yêu thương tôi, hòng xoa dịu những lời trích gần đây.
Tôi bật lạnh, định quay người bỏ , thì hắn siết tay tôi lại, ghé sát tai nói nhỏ:
“Tao đã người canh chừng mẹ , liệu hồn mà ngoan ngoãn.”
Tôi sững sờ nhìn hắn, trong hắn là sự chắc chắn khiến tôi không dám thêm nào nữa.
Buổi trực tiếp kết thúc, hắn tôi xuống sân khấu, đưa tôi giới thiệu với một nhóm người được gọi là “ thân thiết”.
“ Lâm đúng là phúc thật đấy. Chị dâu nhìn eo thon ngực đầy, ngon lành sảy.”
Một gã béo bệu khả ố, dán chặt vào tôi. Người bên cạnh vội nhắc hắn:
“Ông nói gì vậy, đừng đùa quá đà.”
Nhưng chồng tôi lại vỗ vai gã kia, cợt:
“Người nhà mà, một người phụ thôi mà, nếu các cậu thích, cũng không phải không thể chia sẻ.”
Nghe hắn buông lời dơ bẩn, tôi tức hất tay hắn ra, giáng hắn một cái tát và mắng:
“ thích vậy thì sao không tự dâng mông họ ?”
Hắn tức điên, lao tới định đánh tôi, tôi liền giơ điện thoại lên dằn mặt:
“Tôi không ngại cái video thế giới xem.”
“!” – hắn giận run người, định giật lấy điện thoại.
Tôi nhanh chóng tránh né, trước khi bỏ còn ném lại một câu lạnh lùng:
“Lâm Tằng, lần tới gặp lại sẽ là lúc ký đơn ly hôn.”