Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6KuIwclBmD

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

Tôi lập tức mở trừng hắn.

Chết tiệt, bị thằng nhãi này lừa ! Tôi vậy mà nghĩ hắn định hôn mình! Tôi điên thật !

Nhìn bộ dạng tôi chạy trối chết, ở phía sau cười một cách tùy tiện lười biếng.

, đổi hình phạt đi. Nếu tôi thắng, hãy hứa với tôi một .”

3

Vừa chỗ làm, chị Lan quản lý thấy bộ dạng hùng hổ tôi liền tỏ vẻ bất lực.

“Hai đứa chẳng có ngày nào yên ổn. hôm phải chú ý một chút, nghe có người từ tổng ty xuống thị sát đấy, nhớ thể hiện cho tốt vào.”

Tôi gật đầu. Vị trí trưởng phòng bây giờ mới là quan trọng nhất, mặc kệ muốn tôi hứa hẹn quái quỷ gì.

hôm thật sự rất kỳ lạ. Tôi luôn cảm thấy… có một đôi đang nhìn chằm chằm vào mình.

Một ánh dính chặt rợn người.

tôi hoàn toàn không tìm ra được nó từ đâu!

4

Sau giờ làm, tôi đi bộ một quán phê để đợi .

Đây là quy tắc ngầm giữa tôi và hắn. Nếu để người ty biết chúng tôi cùng nhà, đó còn kinh khủng hơn cả lợn nái biết leo cây.

Ngồi chưa được bao , một nam gọi tôi.

Tôi đột ngột quay đầu .

này, y hệt người đàn ông mộng!

Người mặc vest bảnh bao, tự nhiên ngồi xuống đối diện tôi, anh ta cười nhẹ.

, không gặp.”

Đúng là không gặp. là học bá hàng đầu thời cấp ba chúng tôi, “con nhà người ta” truyền thuyết, thi đại học xong liền ra nước ngoài du học.

Và tôi từng theo đuổi anh ta một tháng.

“Không ngờ vẫn còn nhớ anh.”

Tôi khuấy ly phê tay, che giấu sự căng thẳng lòng.

Chẳng lẽ mấy ngày tôi coi anh ta là đối tượng tưởng tượng mình sao?!

trước luôn có phong thái lịch thiệp, anh ta mỉm cười ôn hòa trò cùng tôi.

Bỗng nhiên, vành tai anh ta ửng lên một vệt hồng, ấm áp.

, anh thường xuyên thấy .”

Anh ta cũng giấc kiểu đó ư?

Tôi siết chặt chiếc thìa phê, không gì.

Anh ta ngước nhìn tôi: “ , anh không muốn chỉ ở …”

Y hệt câu giấc !

Tim tôi như vọt lên cổ họng. Nửa câu sau liệu có giống không?

Đột nhiên, chuông điện thoại vang lên. Là gọi.

, đang ở đâu đấy?”

“Tôi gặp… một người quen. Anh trước đi, lát nữa tôi tự .”

“Ồ.”

nghe có vẻ hơi buồn bực.

bây giờ tôi phải xác nhận một . Liệu tôi và có thật sự cùng lúc…

anh ta không nốt nửa câu sau, chỉ : “Cho nên, anh muốn quay tìm . Người thị sát ty lần này cũng là anh, anh nghĩ chúng ta sẽ có nhiều thời gian ở bên nhau.”

Tôi đặt thìa phê xuống, tìm chủ đề khác để lảng đi.

lòng càng lúc càng bất .

Hôm ty? Anh ta thấy tôi từ ?

Hay cách khác, ánh nhớp nháp kia là anh ta?

một người quang minh lỗi lạc như , sao có thể có ánh như vậy được.

Chắc chắn là… tôi nghĩ nhiều .

5

Tôi viện cớ muốn nhà trước, vốn định đưa tôi bị tôi từ chối.

Một cách khó hiểu.

Tôi không dám đối diện với anh ta.

Tùy chỉnh
Danh sách chương