Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8ANBJMI9Td

225
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ý nghĩ loé lên trong đầu Tôi phấn khích túm lấy vai Thẩm Tân hỏi:
“Thẩm Tân con đứa bạn nào thân ”
Theo logic của truyện giữa các nhân vật chính chắc chắn liên hệ
Thẩm Tân hiểu đột nhiên hỏi
Ngẩn kịp trả lời
Tôi nhắc lần nữa: “Ý là bạn cùng tuổi chơi thân với con từ lâu còn giỏi nữa”
Thẩm Tân nghiêm túc nghĩ một lúc đáp: “ ơi đang đến Cô Cô ”
Tôi còn kịp hỏi “Cô Cô” là thì bình đã ào ạt xuất hiện:
【Cuối cùng bé chính của chúng cũng sắp lên sàn 】
【Tôi nhớ dị năng của Tô Cô Cô là thao túng gian mà Về nhờ dị năng của Cô Cô bảo bối mới chuyển vật tư đấy】
Thao túng gian
Vậy thì khỏi lo thiếu vật tư còn gì
Tôi đập tay cái bốp quyết định ngay lập tức cứu Tô Cô Cô
Dựa theo thông tin trong bình xác định đại khái vị trí của cô bé
Tô Cô Cô đang ở trong một viện phúc lợi đường Thất Tinh chính là nơi nhặt Thẩm Tân hồi đầu
Tôi định để Thẩm Tân ở nhưng lắc đầu: “Không Thẩm Tân bảo vệ ”
Thấy còn định thuyết phục tiếp: “Hơn nữa ơi con với Cô Cô mật hiệu riêng”
Không lay chuyển đành để cùng
Tôi mặc hai đứa mỗi đứa ba lớp: giữ nhiệt len hoodie khoác thêm phao thật dày
Tay và cổ cũng bảo vệ kỹ mỗi đeo hai đôi găng tay quấn ba cái khăn
Trước khi khỏi cửa còn đặc biệt bếp lấy theo hai con dao bếp sắc nhất
Tôi che chắn Thẩm Tân bên cạnh căng thẳng nhấn nút thang máy
“Đinh” một cửa thang mở lao tới bổ hai nhát dao
Thấy trong thang trống trơn mới thở phào nhẹ nhõm
Hồi đó đã tính sẵn trường hợp ngoài kiếm vật tư nên mới đỗ xe ngay sát cửa thang máy nhất
Trước khi bước khỏi thang cẩn thận quan sát xung quanh
Có hai chiếc xe rời khỏi chắc là ngoài tìm đồ
Xác định gì bất thường lập tức nhét Thẩm Tân ghế phụ tự lên xe
Bây giờ càng trung tâm thành phố càng hỗn loạn nên quyết định chạy men theo rìa thành phố
Đang định thở dài một cái khen đường xá hôm nay khá suôn sẻ thì một con tang thi bỗng nhiên lao mặt
Tôi nghiến giẫm mạnh chân ga lao thẳng tới
Con tang thi bánh xe cán nát xác thối nát bấy thành một vũng thịt nhão
Nửa tay còn vương nắp capo phía
Cổ họng trào lên cơn buồn nôn
Xe dừng viện phúc lợi và Thẩm Tân đều xuống ngay
Thẩm Tân hạ cửa kính hướng bên trong sủa “gâu gâu” hai
giải thích đó là mật hiệu riêng giữa và Cô Cô
bao lâu từ cái lỗ ở góc tường chui một cô bé
Thẩm Tân vẫy tay gọi:
“Cô Cô”
Bình rộn ràng:
【Trời ơi bé chính dễ thương quá đúng là một cái bánh ngọt mềm mềm thơm thơm 】
【Khoan đã lạ nha theo đúng mạch truyện thì lúc chính đang bắt nạt trong viện phúc lợi mới đúng chứ Sao phụ rước 】
Thẩm Tân định xuống xe thì ngăn
Tôi cầm dao bếp mở cửa xe quan sát một lúc
Sau đó lập tức lao xuống vác Tô Cô Cô nhét ghế phụ
Ngay khoảnh khắc cửa xe đóng chợt cảm thấy tay nặng trĩu
Một con tang thi con đang nhe cắn chặt lấy tay
Tôi hoảng đến mức trợn trừng suýt nữa ngất xỉu tại chỗ
Bên tai vang lên hét thảm thiết:
“Aaaa——”
“Trời ơi con còn sống đủ con chết ——”
“Sao số khổ thế ——”
Tôi mở thấy con tang thi con đang đất gào
…
Tưởng ảo giác
Rốt cuộc mới là cắn Sao giành lời thoại của thế
Ngay lúc bình hiện :
【 là nổi – Hứa Hựu Mà buồn trời】
【Tuy hiện giờ nam phụ là một tang thi con phát khi cắn nhưng về là VƯƠNG của tang thi thể điều khiển bầy đấy】
【Thật nam phụ cũng đáng thương vì cứu bà mà lừa thí nghiệm cuối cùng biến thành tang thi Bà cứu còn nhân loại truy đuổi】
【Trên thực tế khi hắc hoá hại Đói quá thì nhặt rác ăn thôi Nãy chắc đang mọc ngứa lợi cắn chơi…】
Tôi kiểm tra tay đã
Trên phao vết nhẹ da thịt
Sau đó bước về phía Hứa Hựu
Hứa Hựu thấy tới gần liền nhe mấy cái cửa xộc xệch gào lên đe doạ:
“Lại cắn một phát”
Bây giờ thì hề ngược còn thấy hào hứng tột độ
là mỏi chân tìm thấy cuối cùng gặp ngay mặt
Nếu thể nhặt (phiên bản hắc hoá) mang về thì khả năng sống sót của tăng vọt
Nghĩ tới mỉm hỏi :
“Có về với ”
Hứa Hựu biểu cảm ngày càng kỳ quái
“ điên là tự khùng đó cắn nha”
“…”
“Tôi đang thiếu vệ sĩ” – giải thích – “Nhỡ cướp bóc đánh nhưng một con tang thi theo thì ít cũng dọa ”
“Tôi…”
“Bao ăn bao ở bữa chính đùi gà bít tết lẩu – thay phiên đổi món”
Hứa Hựu nhịn nổi nước miếng cố vẻ bình tĩnh điều kiện:
“ một điều kiện Có thể mang bạn theo ”
đồng ý vội vàng bổ sung:
“Tôi hai việc một lúc cũng Tang thi cần ngủ tối còn gác giúp ”
“Tất nhiên là ”
Nói đùa thể từ chối chứ
Bạn của mà là bình thường
mà từ chối bùa hộ mệnh tự tìm tới cửa
“ mà đồng ý thì…”
Hứa Hựu như sực tỉnh:
“ đó nha”
đổi ý xoay chạy biến
Một lát thở hổn hển dắt theo một cô bé trở
Vài cái cửa của phập phồng theo từng nhịp thở
Tôi còn kịp mở miệng bình đã rần rần:
【Ủa là phụ Bạn của là cô á】
【 phụ cũng là đại nha Hồi cha ruột hành hạ ông bán đổi lấy đồ ăn chịu đủ mọi uất ức nên hắc hoá Sau đó còn bán loài trở thành đầu não tang thi giết vô số】
【Tôi nhớ trong truyện thấy nhắc đến tình bạn giữa Hứa Hựu và Hiểu Mộng Không ngờ lúc hai đứa là bạn】
Hiểu Mộng rụt rè trốn lưng Hứa Hựu ánh sệt
Hứa Hựu vỗ về:
“Đừng cô mà dám bắt nạt cắn cô ”
“…”
Cậu đẩy Hiểu Mộng ghế phụ
Còn bản thân thì vòng lên đầu xe gỡ nửa tay tang thi còn sót nắp capo quăng thùng rác gần đó
Rồi chui cái cốp xe xíu phía
Tôi nhích để nhường chỗ
Cậu mặt hừ nhẹ một :
“Tôi mới cần ”
05
Từ khi trong thêm mấy đứa
Thẩm Tân tự giác đảm nhận vai trò
Chủ động chăm sóc mọi
Trước bữa ăn Tô Cô Cô và Hiểu Mộng đều ngoan ngoãn để Thẩm Tân giúp cột tạp dề Hứa Hựu là đối tới cùng
“Tôi mặc ”
“Đeo ăn cơm mới dính bẩn lên ”
“ là của mà”
“Không chê ”
“ chê”
Tôi nhịn bật thành
Thẩm Tân sự cứng đầu của Hứa Hựu suýt phát điên: “Cậu mà bẩn thì khó giặt”
Hứa Hựu liếc Thẩm Tân một cái đầu phía
Cuối cùng cũng chịu nhượng bộ:
“ lần thôi đấy”
Vì thêm thành viên mới nên bữa tối hôm nay cũng đặc biệt thịnh soạn
gà nướng kiểu Orleans bò bít tết áp chảo cà chua khoai tây bò hầm khoai tây xào sợi món chính là cơm trứng tôm
Tôi món gì Thẩm Tân cũng ăn ngon lành
Còn Hứa Hựu thì chắc là đói lắm ăn lo cướp mất cúi đầu nhai ngấu nghiến đến mức còn sặc mấy lần
Phải đợi nhắc ăn chậm thôi thì nghẹn chết bây giờ mới mặt đỏ tía tai mà từ từ
Tô Cô Cô thì gần như đụng đến cơm trong bát hỏi:
“Có món nào con thích ăn ”
Cô bé lắc đầu
Vừa vùi mặt bát cơm xong Hứa Hựu thấy liền ngẩng đầu lên ngay:
“Cậu ăn nổi hả”
Tô Cô Cô ngẩn hai giây: “…Ừm”
Vừa xong Hứa Hựu sáng rực:
“Vậy giúp ”
Cơm trong bát Tô Cô Cô bốc hơn phân nửa
Cô bé sững sờ mất một lúc mới giọng phần miễn cưỡng:
“…Cảm ơn”
“Hehe gì~”
Hứa Hựu nhận đối phương thiếu thiện chí vẫn hề hề mà cúi đầu tiếp tục chiến đấu với đống đồ ăn
Hiểu Mộng thấy lặng lẽ ôm bát cơm dịch sang một bên
Tôi vô tình thấy vết thương rõ ràng mu bàn tay cô bé cau mày
Sau bữa cơm lập tức gọi cô bé phòng để bôi thuốc
Tôi vén tay lên tay đều là vết bầm tím xanh xanh tím tím
Nghĩ tới những gì bình từng về tên cha cặn bã của Hiểu Mộng lòng nhói lên từng cơn
Tay nhẹ nhiều khẽ thổi thổi lên mấy vết thương:
“Ở sẽ dám bắt nạt con nữa”
Một lớp sương mù lặng lẽ phủ lên ánh của cô bé
Giọt nước nóng hổi rơi xuống cổ tay
Tôi dúi tay cô bé một cây kẹo mút nhẹ nhàng ôm lấy
“Những ngày khổ cực của Hiểu Mộng qua từ nay về mỗi ngày đều sẽ là ngày ngọt ngào giống như cây kẹo ”