Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1g8TNsBw2x

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1

Nhóm lập tức rúng động.

Có người bắt đầu gửi biểu tượng chắp tay niệm A Di Đà Phật.

Tôi vội vàng xin lỗi mọi người:

[ lòng xin lỗi vì đã mọi người thấy ảnh di ảnh của nhà tôi, tôi cũng sự cách rồi. Con trai và con dâu từ trước Tết đã dắt nhà vợ đi du lịch, Tết cũng không , cháu lại cho vợ chồng tôi mà chẳng nói một lời. Mấy ngày trước khi cháu nhập học, nhà tôi gọi điện hỏi chuyện học phí lại con dâu mắng như mắng chó, cuối cùng tức đến phát bệnh, không gượng một hơi mà ra đi…]

Tôi thực sự không thể nói thêm nữa.

Đã hai ngày trôi qua, tôi vẫn không thể tin người chồng còn trẻ khỏe của tôi cứ thế mà ra đi.

Các trong nhóm không chịu nữa, đồng loạt lên tiếng trích con dâu tôi – Hoàng cùng con trai tôi – Lý .

[Trời ơi! sao có thể như , con cái sao lại đối xử mẹ như thế?]

[Đúng rồi, người phải có lương tâm, mất rồi mà vẫn lo du lịch, quá đáng!]

[Đúng , giờ này còn ép bà nội nộp học phí, con là các người , phải bà nội , quá đáng !]

Hoàng thấy mọi người bắt đầu mắng mình, tính khí ngông cuồng sao chịu nên lập tức phản bác trong nhóm:

[ bà già lừa rồi, bà ta không trông cháu nên mới bịa ra cái lý do này. già mới có 60 tuổi, khỏe mạnh lắm, còn có thể vác gạch ở công trường cơ mà, sao có thể nói chết là chết ?]

[Chúng tôi đi du lịch thì liên quan gì đến họ? Tôi có tiêu tiền của bà ta, suốt ngày lo chuyện bao đồng, hừ! Bà già chết tiệt!]

[Bà ta tức vì tôi đưa nhà mẹ đẻ đi mà không đưa hai bà đi chứ gì, buồn cười , tại sao tôi phải đưa họ đi? Họ không ra tôi, không nuôi tôi, tôi còn cho nhà họ Lý một đứa cháu béo ú, mà bà ta không biết cảm ơn, còn ganh tị mẹ tôi, ngu! chết thì đi nhảy sông đi, đừng có giả bộ ở đây.]

Tôi không cãi nhau nó trong nhóm.

Tôi đã già rồi, vẫn luôn cảm thấy việc trong nhà không nên người ngoài biết.

Nếu không phải vì nó tag tôi đòi học phí, tôi cũng không đến mức đăng ảnh nhà tôi lên nhóm.

Thế nó vẫn chưa chịu dừng.

[Bà già kia, hôm nay tôi nói rõ ràng trước mặt tất và giáo viên: con là cho nhà họ Lý các người, nó họ Lý, thì nhà họ Lý phải có trách nhiệm chi trả mọi khoản chi tiêu của nó.]

[Từ giờ trở đi, tôi sẽ không trả bất cứ đồng học phí hay hoạt phí nào cho nó nữa. Thầy cô cũng nghe rõ rồi đấy, sau này có khoản nào thì tìm bà ta, đừng tìm tôi.]

Tôi nhịn , cũng lập tức tag cô giáo trong nhóm:

[Cô giáo cho Thiên Thiên nghỉ học, không học nữa.]

Lúc này không Hoàng mà đến cũng nhảy vào tag tôi:

[Mẹ, mẹ nói gì kỳ , con con không đi học thì sao , mau nộp học phí đi, cũng hơn 10.000 tệ thôi mà, tiền lương hưu của mẹ ba là đủ rồi. phải không có tiền, sao cứ khó tụi con hoài ?]

Tôi cố lau khô nước mắt, đậy nắp quan tài cho rồi gọi điện cho nhà tang lễ.

Không cần đợi đứa con bất hiếu ấy nữa.

2

Tôi không nói gì thêm trong nhóm.

Tôi không người ta thấy chuyện nhà mình mà cười cợt.

Hoàng thì không chịu buông tha.

Nó liên tục tag tôi, còn gửi tin nhắn thoại:

“Bà già chết tiệt, bà lại giở trò gì nữa hả? Bà dám không cho con tôi đi học, tôi là đuổi bà ra khỏi nhà có tin không?”

Tôi còn chưa kịp trả lời thì các trong nhóm đã phẫn nộ thay tôi.

[Hóa ra là dắt mẹ ruột đi chơi hơn tháng trời à, con cũng không thèm mang theo, đến chồng mất cũng không quay , thế mà còn gọi là người sao?]

[Đúng rồi đấy, loại con dâu bất hiếu, lòng lang dạ sói như thế đáng kinh tởm.]

mắng đến mức , Hoàng lại càng đóa:

“Các người có bệnh à? Tôi lấy chồng chứ có phải lấy nhà anh ta ? Lấy chồng thì không cần cha mẹ mình nữa sao? Không có nhà mẹ đẻ à? Chẳng lẽ tôi nhà họ Lý mua chắc?”

Tôi không còn tâm trí mà đọc mấy lời điên rồ của nó nữa.

Tôi phải đi theo xe tang đến nhà tang lễ.

Tài xế quay đầu hỏi tôi: “Con cái nhà bà rồi?”

Tôi lắc đầu: “Không có con.”

ta nhìn tôi đầy thương cảm rồi nổ máy.

Có lẽ vì thấy tôi mãi không phản hồi, Hoàng lại tiếp tục tag tôi:

[Bà già kia, tôi cho bà 10 phút nộp học phí cho con tôi. Không thì tôi sẽ bảo Lý đoạn tuyệt quan hệ mẹ con bà.]

Cô giáo cũng không nhịn nữa, tag lại cô ta:

[Mẹ của Thiên Thiên, chuyện gia đình xin hãy giải quyết riêng. Đây là nhóm .]

Cô ta cũng giải quyết riêng lắm chứ.

hôm kia khi chồng tôi mất, tôi gọi cho bọn họ thì họ đã chặn mọi liên lạc từ tôi rồi.

Nếu không cô ta đã chẳng phải lên nhóm mà tag tôi đòi học phí.

Khi xe tang đến nhà tang lễ, tôi chụp một tấm ảnh rồi gửi vào nhóm, tag thẳng Lý :

[Lý , trước mặt bao nhiêu và thầy cô, tôi cũng xin tuyên : kể từ hôm nay, tôi đoạn tuyệt quan hệ anh. Căn nhà này, tiền lương hưu của tôi và toàn bộ tài sản sau này của tôi sẽ không còn chút gì liên quan đến anh.]

[Anh cũng đừng bao giờ đến tìm tôi nữa.]

vẫn không nói gì.

Hoàng lại lên tiếng thay: “Ha, bà già chết tiệt, bà có mỗi một đứa con trai là Lý . Nhà, tiền, của cải không cho nó thì bà định lại cho ai? Cho chó à? Mẹ tôi nói bà hồ là đúng đấy. Giờ mà không đưa tiền cho tôi tiêu thì sau này cứ chờ mà chuột gặm kiến cắn mà chết đi. keo kiệt chết tiệt.”

Cô ta nói tôi không đưa tiền cho cô ta tiêu.

Cô ta còn mặt mũi nào mà nói ra điều chứ?

Đã thì tôi cũng không cần giữ mặt mũi gì nữa.

Tôi cũng gửi một đoạn ghi âm vào nhóm: “Lúc các người cưới nhau, tôi đưa đủ 388.000 tiền sính lễ. Một đồng không mang bên nhà tôi, mà đưa cho nhà mẹ đẻ cô. Nhà cưới 1 triệu tiền đặt cọc tôi bỏ ra một mình, vay nợ cũng tôi trả. Tiền sửa sang, mua sắm, dùng trong nhà đều là tôi lo, các người việc xách va li vào ở. Cô mang thai thì tôi đưa 50.000 tiền dinh dưỡng. Sau tôi lại đặt luôn trung tâm chăm sóc sản , tốn 50.000 nữa.”

“Từ lúc đứa bé chào đời cho đến nay đã 4 tuổi, một giọt sữa mẹ cũng không có. Sữa bột, bỉm, quần áo, chơi – tất đều do tôi mua. Cô thử hỏi lòng mình xem, cô đã bỏ ra thứ gì nuôi đứa bé này? Cô đã tiêu một đồng nào chưa? Nếu mẹ cô nói tôi hồ , thì tôi hỏi lại: trên đời này có mấy người mẹ chồng đến mức như tôi?”

Tùy chỉnh
Danh sách chương