Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/709zjps85C

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4: ...thích bị ngược?

11

Ngay bắt đầu lề mề thu dọn hành lý để chuẩn nghỉ dưỡng ở đảo, một ngoài ý xảy .

Hôm đó đang đợi Chu Đình đến tối nhà hàng,

bỗng một xách túi Hermès giới hạn, khí chất cao ngạo bước tới xuống .

Tôi đang buồn ngủ đến mức ngáp ngắn ngáp dài sững sờ.

Ủa chị gái là ai?

Vào nhầm chỗ chăng?

Chị liếc mấy bằng ánh khinh thường,

khóe môi cong lên giễu cợt, hàng mi giả suýt bật cả .

“Cô là Hứa Uyển đúng ? Tôi là thê của Chu Đình, hôm nay đến đây cô.”

Tôi giật .

thê của Chu Đình…?

“Muốn ?”

Người bật khinh bỉ:

“Rất đơn giản, rời xa Chu Đình. Cô cũng thể cho.

Tấm séc cô tự điền, nhà cửa cô tùy chọn.

cần cô điều rút lui, đây bỏ qua.”

Tôi phịch một tiếng đặt mạnh cốc nước xuống, khẽ thở dài một .

Trời ơi chị em ơi, ai hiểu cho !

Vì khoảnh khắc xúc động lòng , đợi bao lâu .

Quy trình đổi séc tiền thuộc lòng từng bước một,

cuối cùng thần tài cũng chịu đến !

lập tức nở một nụ nịnh nọt đầy thiện chí:

“Thật sự là tùy điền tùy chọn ?”

“Hả?”

Người biểu cảm “lật ” của làm cho bất ngờ,

nhưng cũng nhanh chóng lấy phong độ, kiêu ngạo gật đầu:

“Dĩ nhiên.”

Tôi mừng rỡ:

“Vậy —”

“Cô làm ?”

Một giọng đến rợn vang lên bên ,

khiến cứng đờ tại chỗ.

12

Tôi thật sự cạn lời .

Sao mỗi định làm mờ ám,

Chu Đình đều xuất hiện đúng lúc đến mức như gắn định GPS ?

Thời khắc sinh tử, năng cầu sống lập tức kích hoạt.

Tôi vội vàng đổi giọng, chằm chằm , chính khí lẫm liệt:

“Tôi động lòng , sống c.h.ế.t cũng rời xa Chu Đình!

cần đến tìm , loại con gái hám tiền giả tạo như .

Tôi yêu Chu Đình, là thần thánh của !”

Người lời lẽ trơ trẽn của làm choáng váng.

Chuẩn bài “dao nhỏ đ.â.m mông”, mở mang tầm ghê.

Tôi lập tức đầu, dùng ánh đáng yêu Chu Đình,

nếu lúc đó lưng cái đuôi, chắc chắn nó vẫy thành cánh quạt trực thăng .

Phong thái “cún con nịnh chủ” lộ rõ mồn một.

Chu Đình liếc , nhướng mày vẻ như ,

rõ là vui giận.

Sau đó, đưa tay giữ gáy ,

ngay bóp nhẹ ,

đầu lùng chị :

“Cô Vương, phu của cô, ?””

“Chu Đình, chẳng hai bên gia đình bạc thỏa ?”

“Là giấc mơ ?”

Chu Đình nhạt chế giễu.

Ủa?

Vậy là ước là giả?

Chu Đình kéo dậy, lùng buông một câu:

“Nếu cô mong tiệc đính của đến thế,

tháng gửi thiệp mời cho cô.”

Tôi khẽ run mi, lòng rúng động.

thật sự thê, là… cô Vương .

13

Khả năng đó khiến lòng nặng trĩu.

Như một ly rượu nho ủ đủ,

kịp ngọt vội chua.

Tôi dám để lộ cảm xúc, vẫn ngoan ngoãn cạnh Chu Đình.

Không ngờ, Chu Đình hài lòng.

Lên xe, vội nổ máy, :

“Hứa Uyển, những lời đó, em định ?”

đầu như chong chóng,

nhưng ngoài miệng rụt rè :

“Chồng ơi, tối ?”

Chu Đình: “…”

“Ha.”

Chu Đình khẩy.

Hình như làm tức đến phát ,

nhưng ánh bất lực.

“Ngày nào em cũng ngủ ?

đến khiêu khích em, em cũng phản công ?”

“Anh em dám …”

“Ngốc nghếch.”

Tôi trừ hai tiếng, ngoan ngoãn rúc lấy lòng.

Chu Đình né, tay ôm siết chặt, đến mức sắp gãy xương sườn.

Thật , đang .

dám .

Tôi sợ kết quả là một bi kịch.

Nhất là một tháng mới đến lễ đính ,

vẫn thể nhận thêm một triệu .

Nếu bây giờ lật bài, mất trắng.

Ai đối đầu tiền bao giờ chứ?

Tôi thở dài một , tự bào chữa cho sự chần chừ của một cách hảo.

14

những ngày đến kỳ nghỉ ở đảo, Chu Đình vẻ bắt đầu “ghi thù” .

Anh mỗi ngày ngủ, lười biếng chẳng làm cả,

nên lùng tàn nhẫn lệnh:

“Từ nay, mỗi trưa cơm mang đến công ty cho .”

Tôi sững , run rẩy :

“Cơm em … đến lợn c.h.ế.t đấy…”

Chu Đình thắt cà vạt, nhạt liếc :

“Vậy học.

cần em , dù trông thế nào, cũng .”

Tôi bất lực gật đầu.

Không ngờ là kiểu… thích ngược?

Trước rời , Chu Đình lơ đãng dặn:

“Vài hôm một bữa tiệc gia đình, em cùng .

đến đo làm váy.”

Tôi ngoan ngoãn gật đầu.

Để lòng kim chủ, đo xong lục tung sách dạy học.

Suýt cho nổ bếp, cuối cùng cũng xong.

Tôi hí hửng mang “cục thịt nâu nâu” đó đến công ty Chu Đình.

Là thái tử gia đất Kinh, công ty của tất nhiên đặt tại khu trung tâm sầm uất nhất.

Trước đây, ngoài lúc xuất hiện để “đỡ tin đồn”, ít chủ động đến.

Coi như điều, gây phiền phức.

Nhân viên lễ tân liền cung kính mời lên thang máy riêng cho tổng giám đốc.

Không khoe chứ lúc đó bỗng cảm như giới tư .

Tôi thong thả bước , phát hiện Chu Đình .

Thư ký bảo họp, bảo đợi ở văn phòng.

Tôi lặng lẽ sofa.

Lần đầu giả làm bạn gái Chu Đình, đến đây.

Ánh dò xét của nhân viên khiến lúng túng và hổ.

Chu Đình vốn tính, nên đó ép đến .

hôm nay hiểu gió máy kêu mang cơm tới.

Ôi đàn ông, lòng khó đoán hơn đáy biển.

mãi chán quá, len lén ngó nghiêng văn phòng .

làm việc sáu con , ghế sofa năm con , phong cách lùng tinh tế.

Không nhịn , ngó thử làm việc.

Laptop, chồng tài liệu, ly nước, và một khung ảnh tinh xảo…

Ánh khựng .

Khoan !

khung ảnh đó… hình như là ảnh và Chu Đình?!

Tùy chỉnh
Danh sách chương