Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9pVPIU9VIM

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
11.
Lần gặp lại là tại hội nghị lập dự án phim ảnh đầu năm nền tảng truyền thông.
khoác tay bước vào hội trường, hơi nhô , mang rõ dáng vẻ người đang mang thai.
Thấy , định giơ tay chào, nhưng cánh tay vừa mới nâng bị kéo xuống.
sang — tình trạng sức khỏe quả thực tốt.
Sắc mặt tái nhợt, môi tím bầm, bề ngoài vẻ khác người bình thường, nhưng lại giống như hình nhân rỗng ruột, trống rỗng đến mức đáng sợ.
Giữa buổi hội nghị, lúc giải lao, chặn ở khu vực trà nước:
“Dạo đi khám sức khỏe ? Trông mệt mỏi quá.”
ngơ ngác vì câu hỏi :
“Em đến đây chỉ để chuyện sao?”
“Ừ. Chuyện công ty cũng đừng lo quá, sức khỏe quan trọng hơn.”
:
“Gần đây hơi mệt nên sắc mặt tốt. Em… với con, vẫn ổn chứ?”
“Ừ, —”
chưa kịp hết câu, thì từ phía sau bước tới, chen ngang:
“Ồ, lưu luyến tình cũ à?”
“ , đừng như thế. và Trình Trình liên lạc gì rồi.”
trước mắt, bỗng nhớ lại cái ngày từng với :
“ và phải mối quan hệ như em nghĩ đâu.”
liếc sang , rồi mỉm cười với :
“ thời gian thì quan tâm chồng mình nhiều hơn chút.”
Thấy ánh mắt đặt mình, ngẩng đầu, đắc ý :
“Con sau nhất định sẽ lớn gia đình hạnh phúc. giống số đứa trẻ, vừa sinh ra phải sống cảnh đơn thân.”
Lời chưa dứt, kéo nhẹ váy :
“Được rồi, đừng nữa.”
trước mắt, bỗng cảm thấy chút đáng thương.
Nếu chịu để ý đến bệnh tình , thì đứa trẻ … e là cả đời cũng sẽ được gặp mặt cha mình.
Rốt cuộc, ai mới là người đáng thương hơn đây?