Sau khi được ba mẹ ruột giàu có đón về ngôi làng nơi tôi từng bị bắt cóc.
Chị gái tôi lấy danh nghĩa tình yêu nuông chiều tôi hết mực.
Chị mang thực đơn của cả nhà hàng Michelin về nhà, mỗi bữa đều tôi ăn sơn hào hải vị, tôm hùm đến bào ngư.
Nếu tôi không ăn hết, chị cho tôi ghét bỏ chị rồi tự hành hạ mình bằng cách nhịn ăn đến ngất xỉu.
Kết quả là tôi bị béo phì nặng và c.h.ế.t trong đau đớn trên bàn mổ khi đang phẫu thuật thu dạ dày.
Khi mở mắt lần nữa, tôi đã trở lại đêm tiên chị gái tuyệt thực.
Khi ba mẹ lại tiếp tục đến khuyên bảo vì thương chị, thậm chí tìm cách thao túng tâm lý tôi, tôi đứng chắn trước mặt chị và khẽ cười:
“Ba, mẹ, xin hãy tôn nguyện vọng của chị. Thái tử gia giới giải trí Hồng Kông , anh ta chỉ thích những cô gái đúng 45 kg thôi ạ!”
Giản Lưu Tranh mỉm cười, nhẹ nhàng thổi nguội muỗng canh rồi đến trước mặt tôi:
“Dao Dao, em ăn quá ít rồi! Để chị đút cho em nhé?”
Hương thơm ngào ngạt của canh xộc thẳng vào mũi, khiến tôi chợt tỉnh.
Tôi… đã sinh!
Giản Lưu Tranh là chị gái tôi.
Chị ta lấy danh nghĩa yêu thương để điên cuồng tôi ăn uống.
Kiếp trước tôi không nhận ẩn ý đằng sau hành động đó, mãi đến khi bị chị ta hại c.h.ế.t tàn nhẫn, tôi mới tỉnh ngộ!
Sự quan tâm của Giản Lưu Tranh chỉ là vở diễn, điều chị ta thực sự muốn là khiến tôi trở thành người bị mọi người chán ghét.
Những ký ức kiếp trước hiện lên rõ mồn một trong tôi.
Không kiềm chế được, theo phản xạ tôi đẩy mạnh chén canh , để dòng canh nóng hất thẳng lên người Giản Lưu Tranh.
“Á—”
kêu chói tai khiến mẹ tôi tầng trên cũng giật mình.
Giản Lưu Tranh lảo đảo lùi lại; khi thấy mẹ vội vàng chạy xuống, chị đỏ hoe mắt, giọng nghẹn ngào:
“Dao Dao, em vẫn chưa quen cuộc sống ở nhà sao? Chị không trách em đâu, em có bị bỏng không?”
Chị vươn tay như muốn chạm tôi, ánh mắt đầy vẻ quan tâm lo lắng.
Nhưng chỉ mình tôi , Giản Lưu Tranh căm ghét tôi đến nào!
Trong mắt mọi người, Giản Lưu Tranh là người chị tốt, yêu thương em gái, giữ gìn hình tượng chị mẫu mực hảo.
Nếu chị ta có thể diễn vai người chị yêu thương em đến , tôi muốn giới hạn của diễn ấy tới đâu!
Tôi muốn xem xem, cuối cùng chị ta giả vờ được đến khi nào.
Mười năm sau khi bị bắt cóc, ba mẹ ruột tìm về và đón tôi về nhà.
Lúc đó tôi thật lòng tin mình đã được trả lại một gia đình hảo ba mẹ và chị gái yêu thương.
Đến khi c.h.ế.t , tôi mới nhận mình đã ngây thơ và nực cười đến thế nào!
Giản Lưu Tranh vốn là con gái độc nhất của gia tộc Giản — một dòng họ giàu có có .
Sự hiện bất ngờ của tôi trở thành mối đe dọa lớn nhất chị ta.
Bởi ba mẹ từng nói sẽ chia đôi sản, bù đắp gấp đôi tình thương đã thiếu suốt mười năm qua cho tôi.
Vì lần gặp, Giản Lưu Tranh đã ôm chặt thân hình gầy guộc của tôi, khóc thương thiết tha:
“Em gái đừng sợ, sau này chị sẽ không để em phải chịu đói nữa.”
Rồi dạ dày tôi bị ăn đến giãn rộng, thân hình biến dạng vì mỡ thừa.
Sự thật chứng minh kế hoạch của Giản Lưu Tranh đã thành công.
Tôi trở thành người bị ba mẹ ghét bỏ, không thể giảm cân, ngày càng béo đến giới thượng lưu nghi ngờ thân.
Họ thường xuyên bàn tán:
“Béo đến chẳng còn chút nhã nào, một tiểu thư như Lưu Tranh có cô em như thật là xấu hổ, chẳng khác gì hàng lỗi của nhà họ Giản!”
Tôi quyết tâm thay đổi thân, và Giản Lưu Tranh tôi phẫu thuật thu dạ dày, còn giới thiệu trúc mã của chị — thiên y học Thẩm Mặc Bắc.
Trên bàn mổ, Thẩm Mặc Bắc cầm d.a.o nhìn tôi.
Hắn cố ý tạo một sự cố y tế nghiêm , quyết không để tôi rời khỏi phòng mổ.
Chỉ vì hắn cuồng yêu Giản Lưu Tranh.
Thẩm Mặc Bắc cho tôi luôn khiến Giản Lưu Tranh phải tuyệt thực, nên đã âm thầm ghi hận và khiến tôi c.h.ế.t trên bàn mổ.
Nhưng một kẻ ích kỷ như Giản Lưu Tranh sao có thể dễ dàng bỏ quân cờ trong tay?
Sau khi tôi chết, Giản Lưu Tranh tố cáo Thẩm Mặc Bắc vô trách nhiệm, khiến tôi chết. Chị ta lợi dụng hình tượng người chị yêu thương em để đánh bóng thân, nhanh chóng nổi trên mạng và trở thành “chị gái quốc dân”.
Thẩm Mặc Bắc, gã trúc mã cuồng si, sau khi bị Giản Lưu Tranh tố cáo vào tù, đã giúp chị ta thành mục tiêu.
Cuối cùng Giản Lưu Tranh thâu tóm toàn bộ sản nhà họ Giản, kết hôn một thế gia quyền quý ở Hồng Kông, trở thành người phụ nữ thành đạt khiến nhiều người ngưỡng mộ.
Thật mỉa !
Sao tôi có thể cam tâm? Sao tôi không căm ghét?
Sau khi được ba mẹ ruột giàu có đón về ngôi làng nơi tôi từng bị bắt cóc.
Chị gái tôi lấy danh nghĩa tình yêu nuông chiều tôi hết mực.
Chị mang thực đơn của cả nhà hàng Michelin về nhà, mỗi bữa đều tôi ăn sơn hào hải vị, tôm hùm đến bào ngư.
Nếu tôi không ăn hết, chị cho tôi ghét bỏ chị rồi tự hành hạ mình bằng cách nhịn ăn đến ngất xỉu.
Kết quả là tôi bị béo phì nặng và c.h.ế.t trong đau đớn trên bàn mổ khi đang phẫu thuật thu dạ dày.
Khi mở mắt lần nữa, tôi đã trở lại đêm tiên chị gái tuyệt thực.
Khi ba mẹ lại tiếp tục đến khuyên bảo vì thương chị, thậm chí tìm cách thao túng tâm lý tôi, tôi đứng chắn trước mặt chị và khẽ cười:
“Ba, mẹ, xin hãy tôn nguyện vọng của chị. Thái tử gia giới giải trí Hồng Kông , anh ta chỉ thích những cô gái đúng 45 kg thôi ạ!”
Giản Lưu Tranh mỉm cười, nhẹ nhàng thổi nguội muỗng canh rồi đến trước mặt tôi:
“Dao Dao, em ăn quá ít rồi! Để chị đút cho em nhé?”
Hương thơm ngào ngạt của canh xộc thẳng vào mũi, khiến tôi chợt tỉnh.
Tôi… đã sinh!
Giản Lưu Tranh là chị gái tôi.
Chị ta lấy danh nghĩa yêu thương để điên cuồng tôi ăn uống.
Kiếp trước tôi không nhận ẩn ý đằng sau hành động đó, mãi đến khi bị chị ta hại c.h.ế.t tàn nhẫn, tôi mới tỉnh ngộ!
Sự quan tâm của Giản Lưu Tranh chỉ là vở diễn, điều chị ta thực sự muốn là khiến tôi trở thành người bị mọi người chán ghét.
Những ký ức kiếp trước hiện lên rõ mồn một trong tôi.
Không kiềm chế được, theo phản xạ tôi đẩy mạnh chén canh , để dòng canh nóng hất thẳng lên người Giản Lưu Tranh.
“Á—”
kêu chói tai khiến mẹ tôi tầng trên cũng giật mình.
Giản Lưu Tranh lảo đảo lùi lại; khi thấy mẹ vội vàng chạy xuống, chị đỏ hoe mắt, giọng nghẹn ngào:
“Dao Dao, em vẫn chưa quen cuộc sống ở nhà sao? Chị không trách em đâu, em có bị bỏng không?”
Chị vươn tay như muốn chạm tôi, ánh mắt đầy vẻ quan tâm lo lắng.
Nhưng chỉ mình tôi , Giản Lưu Tranh căm ghét tôi đến nào!
Trong mắt mọi người, Giản Lưu Tranh là người chị tốt, yêu thương em gái, giữ gìn hình tượng chị mẫu mực hảo.
Nếu chị ta có thể diễn vai người chị yêu thương em đến , tôi muốn giới hạn của diễn ấy tới đâu!
Tôi muốn xem xem, cuối cùng chị ta giả vờ được đến khi nào.
Mười năm sau khi bị bắt cóc, ba mẹ ruột tìm về và đón tôi về nhà.
Lúc đó tôi thật lòng tin mình đã được trả lại một gia đình hảo ba mẹ và chị gái yêu thương.
Đến khi c.h.ế.t , tôi mới nhận mình đã ngây thơ và nực cười đến thế nào!
Giản Lưu Tranh vốn là con gái độc nhất của gia tộc Giản — một dòng họ giàu có có .
Sự hiện bất ngờ của tôi trở thành mối đe dọa lớn nhất chị ta.
Bởi ba mẹ từng nói sẽ chia đôi sản, bù đắp gấp đôi tình thương đã thiếu suốt mười năm qua cho tôi.
Vì lần gặp, Giản Lưu Tranh đã ôm chặt thân hình gầy guộc của tôi, khóc thương thiết tha:
“Em gái đừng sợ, sau này chị sẽ không để em phải chịu đói nữa.”
Rồi dạ dày tôi bị ăn đến giãn rộng, thân hình biến dạng vì mỡ thừa.
Sự thật chứng minh kế hoạch của Giản Lưu Tranh đã thành công.
Tôi trở thành người bị ba mẹ ghét bỏ, không thể giảm cân, ngày càng béo đến giới thượng lưu nghi ngờ thân.
Họ thường xuyên bàn tán:
“Béo đến chẳng còn chút nhã nào, một tiểu thư như Lưu Tranh có cô em như thật là xấu hổ, chẳng khác gì hàng lỗi của nhà họ Giản!”
Tôi quyết tâm thay đổi thân, và Giản Lưu Tranh tôi phẫu thuật thu dạ dày, còn giới thiệu trúc mã của chị — thiên y học Thẩm Mặc Bắc.
Trên bàn mổ, Thẩm Mặc Bắc cầm d.a.o nhìn tôi.
Hắn cố ý tạo một sự cố y tế nghiêm , quyết không để tôi rời khỏi phòng mổ.
Chỉ vì hắn cuồng yêu Giản Lưu Tranh.
Thẩm Mặc Bắc cho tôi luôn khiến Giản Lưu Tranh phải tuyệt thực, nên đã âm thầm ghi hận và khiến tôi c.h.ế.t trên bàn mổ.
Nhưng một kẻ ích kỷ như Giản Lưu Tranh sao có thể dễ dàng bỏ quân cờ trong tay?
Sau khi tôi chết, Giản Lưu Tranh tố cáo Thẩm Mặc Bắc vô trách nhiệm, khiến tôi chết. Chị ta lợi dụng hình tượng người chị yêu thương em để đánh bóng thân, nhanh chóng nổi trên mạng và trở thành “chị gái quốc dân”.
Thẩm Mặc Bắc, gã trúc mã cuồng si, sau khi bị Giản Lưu Tranh tố cáo vào tù, đã giúp chị ta thành mục tiêu.
Cuối cùng Giản Lưu Tranh thâu tóm toàn bộ sản nhà họ Giản, kết hôn một thế gia quyền quý ở Hồng Kông, trở thành người phụ nữ thành đạt khiến nhiều người ngưỡng mộ.
Thật mỉa !
Sao tôi có thể cam tâm? Sao tôi không căm ghét?