Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8pcs6iBct1

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
24
Đại học năm nhất, học căng thật sự.
Cả đều là cao thủ.
Tôi phải nỗ lực gấp mấy kia.
Cuối tuần, tôi gọi cho “thú xả stress”:
【Qua đây.】
Cậu lái chiếc Ferrari LaFerrari, vài phút đã ký túc xá chờ tôi.
Tôi vừa xe đã đè cậu xuống ghế, hôn thở hổn hển.
Cậu vẫn như , hay tự suy diễn:
“ nhầm nhà Thiên, áp lực còn hơn chứ ?
Hôn xong có đỡ hơn chút không?”
Cầu thang đưa sẵn, tôi thuận chân bước xuống:
“Ừ, đỡ nhiều rồi, bé yêu.
Cho hôn thêm cái nữa được không?
này lâu hơn, áp lực em .”
đó, môi hôn nứt cả ra.
Uống rượu, bỏng rát.
Cậu còn ngoan ngoãn rót rượu cho tôi.
Tôi ý đưa tay che miệng ly:
“Không uống nữa. Uống nữa… em lại muốn đàn ông mất.”
Làm Tiêu Lệ trợn to mắt, mặt đỏ bừng, ngửa cổ tu chỗ rượu còn lại.
Tôi ý tranh thủ cậu ngà say tay chân:
“Bảo bối, anh đấy, dạo này em áp lực thật sự . Chỉ hôn hôn không đủ, anh có thể… giúp em xả stress không?”
Cậu đỏ cả cổ:
“Mới năm nhất, có phải… hơi sớm không…”
Tôi tiếp tục dụ dỗ:
“ là ai hứa?
Nói chỉ em vui, muốn nạt anh thế nào cũng được…”
25
Cuối cùng cũng lừa được người về tay.
Nhưng tình hình lại không như tôi tưởng.
“Đủ… đủ rồi… em xả stress xong rồi, anh không nữa…”
Cậu ta coi như không nghe, chăm chỉ mẫn tiếp tục “công việc xả stress”:
“Đừng chịu.
Em áp lực thế này, ba sao đủ?”
Tôi:
“……”
Một tiếng trôi qua.
Cậu ta vẫn chưa chịu ra, chắc nở ra như mì ngâm nước rồi.
Tôi đầu nghi ngờ nghiêm túc người này có “ăn chặn quỹ” của .
Chưa tới một tuần, cậu ta lại hỏi tôi dạo này áp lực có không.
Tôi nói:
“Không, không . Không áp lực chút nào.”
Cậu ta lập tức cưỡng chế đưa tôi về nhà xả stress:
“Có áp lực phải kịp thời toả, không lại sinh bệnh.”
Tôi khóc mệt:
“Anh làm em không còn sức học, giờ em mới thật sự có áp lực rồi!!”
26
được sự thật xong, Tiêu Lệ im lặng.
Cậu đưa tôi 1 triệu, một bộ trang sức HW, một chiếc Porsche:
“Haiz, em nói sớm đi, mấy hôm nay chắc mệt nhỉ?”
Tôi vịn cái eo đau nhức, nhăn mặt:
“Anh không giận sao?”
“Giận chứ.”
Tiêu Lệ bất đắc dĩ nhưng vẫn chiều cười:
“Chỉ em thích anh, dùng cách anh cũng không để ý.
Chỉ em vui, nạt anh thế nào anh cũng không sao.
Anh còn mừng vì hiểu lầm em, chứng tỏ bên em rất mạnh mẽ, không trải qua những áp lực như anh đã tưởng tượng.”
Tôi cảm hôn cậu một cái:
“Nói không có áp lực là nói dối.
Làm có ai bẩm sinh học giỏi?
Cũng chỉ là tâm thế người mạnh, lõi bên vững vàng thôi.”
Cảm ơn anh nhé.
“Thú xả stress” của đời tôi.
Cậu vẫn chưa , mặt đầy tự hào:
“Giỏi quá, không hổ là vợ anh!”
Ngoại truyện: Góc nhìn của nam
01
Tôi thầm thích hoa khôi trường đã lâu.
Năn nỉ bố dùng “năng lực đồng tiền” để nhét tôi chọn.
đầu xuất hiện, tôi thuê hẳn đội stylist chuyên nghiệp làm cho kiểu tóc và phong cách giống thần tượng mà Giang Tâm Nhu thích.
Kết quả… thành công thu hút sự chú ý của cô chủ nhiệm.
Và thế là cô xếp tôi ngồi cùng bàn với cô ấy.
02
“ một người luôn đứng đầu bảng xếp hạng, nếp gấp trên áo đồng phục của cô ấy cũng như được viền bằng vàng.”
Nhưng rồi cô ấy mở miệng ——
Ể?
Sao giọng điệu kỳ ?!
Ảo tưởng vỡ tan tành!
Không thể tin nổi —— thiên thần mà tôi thầm mến hai năm, hóa ra là một con quỷ!
03
Tôi còn đang giận cô ấy, thì cô ấy ngày nào cũng thả thính tôi, thả, thả mãi…
Thả mức tôi hóa thành cá rô mỏ cong luôn rồi.
Ngày qua ngày, tôi âm thầm quan sát, phát hiện ra cái gọi là mạnh mẽ chỉ là ngụy trang.
Cái “xấu xa” của cô thực ra chỉ là hậu quả của áp lực quá .
Rồi tôi cũng phát hiện thêm một điều bất ngờ —— cách “xấu xa” này… thật sự rất có sức hút.
mặt người khác, cô cao lãnh lạnh lùng, giữ khoảng cách nghiêm túc.
Nhưng chỉ với tôi, cô lại lời, dính người, nói toàn chuyện xấu hổ.
Vừa mới nghiêm túc trao đổi học thuật với thầy giáo, vài phút , tôi đang game, cô lại ghé sát:
“Này.”
Cô vừa gọi, tôi theo phản xạ quay đầu —— hôn trúng má cô.
Thấy tôi tức, cô cười rực rỡ:
“Chủ là thích tôi hả?”
Khoảnh khắc ấy, tôi hiểu ra —— vì sao con gái lại thích đọc truyện “tổng tài cưỡng hôn”.
Tôi cũng thích.
04
Cô “thanh mai” kể lại chuyện đe dọa cô ấy cho tôi nghe.
Tôi tức mức đầu tiên đi Đông Nam Á đánh MMA, ép người ta phải xóa ảnh.
Không ngờ chưa kịp tôi “ cứu”, cô ấy đã phản đòn ngược lại, đăng livestream tỏ tình công khai, đối đầu diện với cô thanh mai.
Lấy độc trị độc.
Soái quá!
Vợ à!
05
Nụ hôn đầu, tôi run còn hơn An Lăng Dung đầu “hầu hạ hoàng thượng”.
Vợ tôi quá đáng .
tôi sợ ma, mà vẫn kéo tôi đi phòng thoát hiểm ma ám.
con “nữ quỷ” trò bật dậy khỏi giường, tôi hoảng quá, chui luôn lòng vợ.
Cái người xấu xa đó, vừa dỗ tôi, vừa sờ từ ra ngoài:
“Đừng sợ, , hôn cái là sợ thôi…”
Tôi: ???
Vợ hôn, hôn mãi —— từ má chuyển sang môi.
Tôi: “……”
Nhà ai escape room mà hôn dây nước bọt cũng kéo thành sợi hả?!
NPC nữ quỷ còn bỏ vai không diễn nữa!
Xấu hổ chết mất!
06
Tôi không mấy trò alphabet đâu, nhé.
Nhưng kỳ thi đại học, quan hệ của bọn tôi thân thiết hơn nhiều.
Cô ấy không còn làm lưu manh nạt tôi nữa, mà chuyển sang “ tỏa áp lực” theo kiểu mới.
“Vợ ơi, cây roi ‘móng mèo’ này hay , chạm da người sẽ đổi từ đen sang đỏ.”
“Thật à?”
“Thử không?”
Cô ấy cầm roi , quật nhẹ tôi một cái.
Tôi ý rên một tiếng thật quyến rũ.
Mắt cô sáng rực , giọng trầm thấp:
“Quả nhiên… vui thật.”
07
Vợ tôi cuối cùng cũng tìm được cách tỏa mới.
Cô dùng cà vạt trói tay tôi lại, ép tôi tường mà hôn.
Cô dùng miệng chai rượu kê môi tôi, ép uống.
Nhân tôi ngửa đầu, cô hôn trái cổ.
…
Thật ra, cái mà cô gọi là “ nạt”, với tôi đều là phần thưởng.
08
Tôi có hơi tham lam quá, làm vợ sợ.
Cô ấy thú nhận .
Khoảnh khắc đó, tôi thật sự rất đau lòng.
Đôi người mạnh mẽ nhất lại là người dối cả .
Cô ấy đã mạnh mẽ quá lâu, không chịu bộc lộ yếu đuối với ai, kể cả với bản thân.
Cô ấy không phải là không tỏa, chỉ là từ nhận tôi làm “thú giảm stress”, năm 12 ngột ngạt, cô ấy không còn mất ngủ, không còn rụng tóc từng nắm, và gương mặt dần dần có lại nụ cười.
Dù thi không tốt, cũng không còn trừng phạt bản thân bằng cách học điên cuồng, cắt mọi trí, hay để dây thần kinh căng như dây đàn nữa.
tâm thế thư giãn đó lại giúp cô tiến bộ nhanh hơn.
Mọi người đều nói cô thoải mái hơn .
Còn cô lại không nhận ra:
“ à?”
Tôi vẫn luôn ở nơi cô không , lặng lẽ giúp cô xả bớt chiếc bong bóng áp lực ấy.
này, tôi vẫn sẽ làm mãi.
Cả đời bảo vệ vợ.
09
tốt nghiệp, dưới sự viên của vợ, tôi khởi nghiệp.
Kiếm được số tiền đầu tiên, nộp cho vợ.
Từ sớm đã thiết lập quy tắc: vợ quản tiền.
Gặp phụ huynh rồi.
Bố mẹ vợ rất thích tôi, khen tôi “rất có năng lượng thư giãn”.
Thậm chí họ còn thương tôi hơn thương con gái.
Được tình yêu bao quanh, tôi thấy thật hạnh phúc.
10
Kỷ niệm 10 năm yêu nhau, chúng tôi đăng ký kết hôn.
cưới, tôi học nấu ăn, nấu những món vợ thích nhất.
Yêu một người cũng như chăm một bông hoa, mỗi tối tôi đều tưới nước cho cô ấy cẩn thận, biến vợ thành đóa hồng đỏ rực rỡ kiêu sa.
11
Vợ nhận được offer công việc mơ.
Nửa đêm, tôi lén khóc ướt gối.
tiễn ra sân bay, vẫn mỉm cười viên:
“Cứ yên tâm ra nước ngoài, chồng sẽ mãi là chỗ dựa vững chắc nhất của em.”
Cô ấy ngày càng xinh đẹp, tự tin, rực rỡ, bình thản, không còn sợ hãi điều .
Tôi sẽ vẫn yêu thương, chăm sóc, bảo vệ cô.
Chúc vợ tôi trở thành đóa hồng dám đâm xuyên cả thế giới.
(Kết thúc)