Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5AiLYGdHb2
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
【Cưng ơi đừng ngủ nữa, mau nhìn bên cạnh biến thành đàn ông kìa!】
【Nghe nói còn năng lực thôi miên… tôi mong chờ chuyện tối nay sẽ xảy ?】
Trong giấc mơ.
cảm giác lành lạnh chầm chậm bò từ ngón , men theo bắp , đùi, tận sâu trong…
Tôi bị cái lạnh làm co .
thứ ấy giống sợi dây lạnh lẽo… đúng, giống đuôi .
chút quấn tôi.
“Ưm…”
Tôi theo phản xạ hoảng sợ bật tiếng.
liền nhẹ .
Giống đang an ủi, nhẹ nhàng vuốt qua má tôi.
Rồi tôi mở .
Phát hiện đang nằm trong căn phòng tối đen mực.
Tôi ngồi dậy, đảo xung quanh, vô thức gọi lớn:
“ .”
“ , anh đâu rồi?”
Lạ thật.
Ngay sau đó, bóng tối tan biến.
“Anh ở đây.”
Giọng nói quen thuộc vang sau lưng.
Tôi mừng rỡ, khi quay , điều tôi thấy tiên… nhỏ màu đen.
Tôi sững : “ mày…”
khác ở chỗ…
to lớn dị thường.
Vẫn cúi , ngoan ngoãn nghiêng gần tôi.
“ ?”
ai trả lời.
Chỉ Tiểu Hắc, thử dùng đuôi cọ vào tôi.
chú chó sợ bị chủ ghét bỏ.
“Tiểu Hắc, mày to thế này?”
Tôi đưa định sờ .
giây sau.
Hình dáng lớn trở nên mơ hồ.
Biến thành đàn ông trần trụi, vóc dáng hoàn mỹ.
Anh ta dùng bàn bịt tôi .
qua kẽ , tôi vẫn thấy rõ khuôn mặt anh.
.
Tôi trợn tròn .
“Anh… anh anh anh…”
“Suỵt.”
Tôi chưa bao giờ thấy thế này.
Trong đôi dịu dàng của anh, chất chứa dục vọng nồng đậm.
Anh nắm tôi, dẫn dắt đặt cổ :
“Còn sợ ?”
Chớp .
Tôi cảm giác, thứ tôi đang bóp , phải cổ anh…
Mà đoạn yếu nhất của – thất tấc.
“ biết cắn , thì nên bóp chết . Đừng sợ.”
Anh khàn giọng nói.
Tôi muốn rút , bị anh giữ chặt.
Chỉ thể cuống cuồng vừa khóc vừa nức nở: “Đừng mà…”
Yết hầu khẽ chuyển động.
Anh ghé sát:
“Đừng cái gì?”
Hơi nóng từ tai tôi lan toàn thân.
Khiến tôi cảm giác bản thân sắp cháy rồi.
“ thích ?”
Thế mà anh bước ép sát.
Giữ tôi, chút chút dẫn xuống.
“Lúc mắng đồ lưu manh, thật sự chưa nhìn kỹ cơ thể anh ?”
“Mỗi lần đi ngang phòng anh, chưa lén liếc qua khe cửa ?”
“ rời xa anh, vì ghét anh… hay vì thích anh?”
Tôi đã còn suy nghĩ được gì.