Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6KuIwclBmD

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

Lúc đầu tôi còn nghĩ, trai đơn gái chiếc thế không ổn, nhưng khi tôi định rút tay ra, NPC hồn ma nữ trong phòng vệ sinh và khóc lóc của một người phụ nữ, cùng trẻ sơ sinh khóc bộ đàm làm tôi lại im bặt.

Quả thật mật mã của hai phòng cần trao đổi qua lại. Khi tôi gặp hành lang, nhân vật NPC thầy giáo cầm vũ khí xuất hiện, liên tục dùng dụng cụ gõ tường tạo ra động, rồi ngay lập tức đuổi theo tôi.

Bộ đàm vang lên hắn ta: “Nếu các người phát hiện, vậy thì lại đây đi.”

Tôi bị Lục Dực kéo chạy ra ngoài.

Khi ra ngoài, tim tôi vẫn đập thình thịch không ngừng.

Trò thật sự quá kích thích đối với tôi.

Tôi còn lo lắng việc nắm tay Lục Dực có thể gây hiểu lầm, nhưng vừa buông tay ra, nhìn lên, tôi thấy bạn thân và đối tượng mập mờ của cô vẫn đang đắm chìm trong cốt truyện, phân tích nó.

toàn chuyện suy luận cốt truyện, không hề có không khí mập mờ nào.

“…”

Không thể chịu nổi.

Cốt truyện đơn giản, thầy giáo mặt người tâm thú dụ dỗ nữ sinh của mình khiến cô mang thai, nhưng trước khi sinh, cô gái vẫn nghĩ mình chỉ bị đau bụng. Đứa bé sinh ra nhà vệ sinh nữ, thầy giáo sự việc bị lộ nên g.i.ế.c cô và phân xác, một phần xác bị vứt nhà vệ sinh, gây ra tình trạng tắc nghẽn. NPC trong phòng thí nghiệm sinh học là người yêu thầm cô gái, muốn báo thù cô nhưng cũng bị g.i.ế.c hại.

Thầy giáo cảm thấy tội lỗi, linh hồn báo oán, thực hiện vài nghi lễ mê tín phong kiến, cả nữ sinh và nam sinh bị phòng ấn trong ngôi trường không thể siêu thoát, đứa trẻ trở thành vật tế.

Quá quái dị.

Dù vậy, tôi và Lục Dực nhìn , cùng thở dài.

Sự nghiệp quân sư tình yêu của tôi đúng là thất bại, nhưng một mức độ nào , cũng khá xứng đôi.

Sau cuộc hẹn bốn người , khi về, tôi kéo ra tội: “Tớ bảo cậu phòng phải giả vờ sệt rồi lao lòng cậu , sao cậu không nghe?”

Giờ cô mới biết xấu hổ: “Tớ ngại lắm, đột ngột lao lòng người ta thì có vẻ hơi quá… “

“…”

Thôi, cô không quá, nhưng tôi thì quá.

8.

đến khi chuẩn bị đi ngủ, tôi nhận tin nhắn Lục Dực, cậu ta : [ ngủ chưa?]

Tôi tưởng cậu ta định tổng kết lại chiến lược hôm nay cùng tôi, nhưng câu tiếp theo của cậu ta lại là: [ còn không?]

“…”

thật, lúc trong chỗ , tôi có hãi, nhưng khi ra ngoài thì không còn cảm giác gì.

Nhưng lúc nhớ đến bàn tay và vòng eo tôi chạm phải trong phòng thoát hiểm, bây giờ nghĩ lại vẫn thấy có xao xuyến. Tôi tự lẩm bẩm trong lòng, bày trò nhỏ bạn c.h.ế.t tiệt , kết quả lại là tôi mới là người “lợi dụng” người ta thành công.

Mặc dù hơi mệt, nhưng tôi vẫn trả lời: [Không ngủ .]

Sau vài giây, cậu ta nhắn lại: [Bạn cùng phòng ngủ hết chưa? Có tiện nghe điện thoại không?]

Tôi vén rèm giường nhìn qua, có hai người đeo tai nghe đang game, một người “Hành trình vũ trụ”, một người thì đang b.ắ.n súng, còn lại thì đang tắm.

[Chưa.]

Ngay sau , Lục Dực gọi tới.

“Chào buổi tối.”

cậu ta trong tai nghe mang lại tôi một cảm giác khác, thật sự quyến rũ.

“Cậu gọi điện tôi có chuyện gì à?”

Tôi cố tình .

Tôi không biết Cảnh Thước hôm nay trò thoát hiểm thế nào, nhưng giữa tôi và Lục Dực, hai người tôi thật sự ăn ý.

đầu dây bên kia, tôi nghe thấy cười nhẹ của cậu ta: “Không phải đến mức không ngủ sao? Dù sao cũng là tôi đề xuất trò , tôi phải chịu trách nhiệm với , để đỡ , không?”

“Cậu thật là có trách nhiệm.”

Trong phòng thoát hiểm, cậu ta ôm tôi, nắm tay tôi, giờ lại còn có “hậu mãi”.

“Vậy cậu hát tôi nghe đi?”

Trước , bảo Cảnh Thước hát ru ngủ nghe mà không ngủ , tôi muốn nghe thử xem có thật như vậy không.

thật sự muốn nghe à?”

lúc nửa đêm thế , cậu ta thật sự có cái gì quyến rũ.

“Tôi muốn nghe.” Tôi suy nghĩ một .

“Hay là đang định cậu có bạn cùng phòng, không tiện hát?”

tiện, bọn chưa về đâu.” Lục Dực .

Tôi vốn chỉ định nghe thử hát ru ngủ của cậu ta, không ngờ Lục Dực thật sự có tài. Cậu ta hát một hát Anh nổi , hát mà không cần nhạc đệm.

cậu ta nghe ngọt ngào đến lạ, khiến lòng người nghe thấy thật dịu êm.

còn muốn nghe nữa không?” Sau khi hát xong, cậu ta khẽ ho một .

“Vậy cậu còn biết nào khác không?” Tôi nhẹ nhàng .

Cậu ta đáp: “ có thể yêu cầu nào , nếu biết thì tôi sẽ hát.”

Tôi dần dần chìm giấc ngủ trong hát của Lục Dực, còn nhớ cậu ta bên kia tai nghe một câu:

“Chúc ngủ ngon”.

bảo Cảnh Thước hẹn cô đi biển cuối tuần tới, tôi cần chuẩn bị gì.

Tôi suy nghĩ một hồi, cuối cùng trả lời thành thật: “Ăn uống vui vẻ là .”

Nếu là người khác, tôi còn phải nhắc nhở chú ý an toàn, nhưng với , hai người thẳng thắn như vậy thì thôi.

đúng là thẳng thắn đến mức ngớ ngẩn.

Tôi và học chuyên ngành khác , bình thường ít khi cùng trường, chủ yếu gặp trên mạng.

Nhưng gần đây, cuộc sống của tôi có xáo động.

Cụ thể là số lần tình cờ gặp Lục Dực càng ngày càng nhiều.

Lúc đầu cậu ta còn cùng tôi bàn chuyện “kết hợp” việc quân sư, thế nên tôi càng ngày càng ăn ý và hẹn đi ăn nhiều hơn.

Tùy chỉnh
Danh sách chương