Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Phiên ngoại 1 – Góc nhìn của cậu Tống Xâm Nhiên

1.

Trần Nam Phi vẫn luôn nghĩ lần đầu tiên tôi gặp cô ấy là vào ngày cô tới nhận việc, thực thì sớm hơn nhiều rồi.

Một cuối tuần cách đây một năm, tôi cùng chị tới trường đưa đồ cho con trai út chị.

Trên đường , chị tôi cứ lải nhải không ngừng: “Bao giờ mới tính lập gia đình? Mẹ tuy ngoài mặt không gì, chứ lòng thì sốt ruột lắm rồi. cứ không chịu cưới, mẹ lại quay qua làm phiền chị.”

“Không phải ngày xưa mọi toàn dạy phải đặt sự nghiệp hàng đầu ?” Tôi liếc chị qua gương chiếu hậu, không có hứng tranh luận thêm về .

“Giờ thì có sự nghiệp rồi, thiếu mỗi hôn nhân thôi. Nếu công việc bận quá thì để chị giới thiệu cho vài nhé?”

Tôi là con út sinh muộn, chị lớn hơn tôi khá nhiều.

đầu tôi nhanh chóng lướt qua hình ảnh mấy chị bạn thân chị ấy, liền giơ tay ngăn lại: “Chị có lòng thì cảm ơn, mấy kiểu tự lo được.”

“Vậy thì tự lo cho nhanh . Nhà mình đòi hỏi gì cao sang .”

chị kìa, chẳng lẽ phải đường túm đại một ?”

Lúc xe vừa dừng lại trước cổng trường Gia , tôi vừa hạ cửa sổ vừa chỉ tay linh tinh… lại không rời mắt nổi.

Tôi chỉ trúng một cô có gương mặt thanh tú đáng yêu.

Cô ấy không để ý xe tôi, đang quanh như đang tìm .

Gia chạy , tôi lập tức dời mắt , khôi phục lại vẻ mặt nghiêm túc thường ngày.

So với anh trai là Diễn Bác thì thằng nhóc kém xa, từ khi đại học là thay bạn như thay áo, học hành thì chẳng . Toàn do chị tôi chiều quá .

Ban đầu vui vẻ lắm, vừa tôi có mặt, nụ lập tức gượng gạo hẳn .

“Cậu hả?”

Tôi chỉ “ừ” nhạt một tiếng. Mẹ chắc kể tôi tiện đường chở rồi.

Tôi đồng hồ cau mày — lát nữa một cuộc họp online.

Tôi giục chị nhanh, Gia bĩu môi không vui, lầm bầm: “Cậu có lớn hơn tụi con bao nhiêu sao nghiêm túc quá trời.”

Tôi liếc một cái, liền biết điều lè lưỡi rồi chạy biến.

Từ gương chiếu hậu, tôi chạy bên cô khi nãy, đưa tay xoa đầu cô ấy, cô tươi rạng rỡ.

Quan hệ giữa hai , là hiểu ngay.

Hừm… thì là bạn thằng cháu.

Vậy nhà, gu thẩm mỹ giống nhau ?

Tôi cúi đầu bất lực. Tống Xâm Nhiên Tống Xâm Nhiên, lần đầu rung động đời… lại là với bạn cháu mình.

2.

Tôi từng nghĩ đó chỉ là trò đùa ông trời thôi.

Vậy ngay lúc sắp quên sạch sẽ, tôi lại gặp lại cô ấy… một quán bar.

Cô ngồi với vài bạn, cách chỗ bọn tôi không xa, phía bên phải.

Ban đầu tôi không để ý, cho khi một cô nhóm cô ấy mắng to cả họ tên “ Gia ”, tôi mới quay đầu lại. Và cô ấy—mặt mũi lem nhem, rõ ràng vừa khóc sưng cả mắt, son phấn nhòe hết.

Chia tay rồi ?

Tuy dáng vẻ ấy có chút khiến ta thương cảm, không hiểu sao tôi lại buồn nhiều hơn.

“Xâm Nhiên, cái gì vậy?”

Thằng bạn đưa ly cụng với tôi, nhướng mày hỏi.

Tôi thành tiếng rồi ?

Tôi mím môi, nhấp một ngụm rượu rồi : “Không có gì.” Xong lại dựng tai tiếp tục hóng câu bên đó.

Thì cái thằng Gia đó là “tội phạm tái phạm” ?

Tôi cau mày nhẹ, nhà tôi sao lại sinh loại nhỉ?

mấy cô bạn cô ấy thi nhau khuyên nên chặn hết liên lạc với Gia , tôi âm thầm đồng tình bụng.

“Anh ấy nhận lỗi rồi.”

bằng giọng mũi vừa mềm vừa ấm ức, như thể bất ngờ.

Tim tôi khẽ trầm xuống. Mới vậy đã tha thứ rồi sao? Cô thích Gia thế ?

Quả nhiên, chưa đầy mấy phút sau, cô đứng dậy chào bạn bè, vừa vừa Gia cứ làm loạn đòi đón cô, cô phải trước.

bóng lưng mảnh khảnh cô khuất dần, tôi ngửa cổ uống cạn ly rượu bạn vừa rót.

Đáng tiếc thật. Một cô tốt, trẻ trung như thế… lại mắt mù.

Tùy chỉnh
Danh sách chương