Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5AiLYGdHb2
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“ nên anh gì không đúng.”
“Chuyện gì?”
“Tô Nhược Thi.” Anh gãi đầu: “Trước đây cô ấy rõ ràng hợp chuyện với anh, bọn anh trao đổi bí mật nhau, là người thấu hiểu nhau nhất. Nhưng bây giờ…”
Anh ngập ngừng, không phải miêu tả thế nào.
Thực , tôi không muốn về câu chuyện tình của anh và Tô Nhược Thi. Tôi đã trải qua vô số sóng gió, đâu thời gian rảnh rỗi để chuyện tình lãng mạn này? Giữ lấy sự lịch sự cuối cùng của một người vợ sắp bị ruồng bỏ, tôi cúi đầu không đáp lời.
Trần Yến Thanh lẽ cũng đã kìm nén quá . Trước đây, anh đây là tín hiệu tôi không muốn .
Nhưng lần này, anh vẫn chọn tiếp: “Anh luôn cô ấy không giống như trước, nhưng không là ở đâu.”
Anh nhìn tôi: “Thời Niệm, đã từng thích ai chưa?”
Người thích à… chứ.
Chuyện đã từ , mức như thể là chuyện của kiếp trước. Kể từ khi gặp chuyện, tôi chưa từng nghĩ người nữa, lẽ đối phương cũng đã sớm kết hôn sinh con .
Tôi tiện tay nhặt chai rượu anh uống dở, tu một ngụm lớn, tựa vào sofa thở dài.
“ một người.”
“Lúc tôi ở , anh ấy ở . Chúng tôi đã trò chuyện ba . Khi còn nhỏ, cứ ngỡ là cả đời.”
“ sao nữa?”
“Chia tay . Nhà xảy chuyện nên chia tay.”
Những chuyện lộn xộn của nhà họ Tạ, giới ai cũng . Tôi nhún vai, đối diện với ánh mắt thương hại của Trần Yến Thanh.
“Đừng nhìn tôi như vậy.” Nó khiến tôi không nhịn mà lún sâu vào.
Anh sững người một chút. thu ánh nhìn.
“Xin lỗi.”
Tôi ngồi đợi khi anh gần tỉnh rượu mới đứng dậy vào phòng ngủ. Giải quyết liên tiếp mấy chuyện, tôi chỉ toàn thân mệt mỏi.
Đợi làm xong thủ tục ly hôn, tôi về , không bao giờ quay nữa.
5
Cuối cùng, những lời của Trần Yến Thanh vẫn gợi ký ức.
Buổi tối, tôi bất ngờ mơ người . Người duy nhất tôi từng 28 qua. Tôi thậm chí còn không tên anh.
Lúc ấy, tôi vẫn sống một gia đình hạnh phúc mỹ mãn, bố làm việc chăm chỉ, dịu dàng hiền thục. Tôi thành tích tập không tốt thì ngày nào cũng vui vẻ.
lớp mười, vì tương lai của tôi nên bố bàn nhau đưa tôi du . Bố bận việc kinh doanh không đi , đã cùng tôi Suvina.
Việc ngôn ngữ bất đồng, không bạn bè khiến tôi khó chịu. đang thịnh hành việc kết bạn quốc tế qua mạng, tôi nằng nặc đòi mua một chiếc máy tính, cũng theo người ta gửi email người lạ.
Như mò kim đáy bể, tôi đã gặp anh.
Ảnh đại diện của anh là một cái cây, của tôi là một bông súp lơ. Anh gọi tôi là “Cô Nàng Súp Lơ”, tôi gọi anh là “Quý Ngài Cây”.
Quý Ngài Cây là một chàng trai giỏi, tính cách cũng tốt. Trường anh cạnh tranh khốc liệt, gia đình cầu cực kỳ cao, áp lực kép khiến anh khổ sở.
Để an ủi anh, tôi bắt đầu kể những chuyện mới lạ xung quanh . dần, hai người trở nên thân thiết, chủ đề chuyện cũng nhiều hơn.
Những tin nhắn anh gửi tôi ngày càng mập mờ, tôi cũng nhận trái tim đang dần chìm đắm.
Tôi thích kiểu giao tiếp tinh thần mơ hồ và bí ẩn , nó mang một sự kích thích khó tả. Nhiều lần anh định tên và thông tin của , tôi đều bảo anh đừng .
“Đợi về , tìm anh, anh hãy trực tiếp .”
Chúng tôi đã hẹn ước, hè lớp 12, tôi tìm anh.
Vào sinh nhật mười tám tuổi, anh gửi một món quà từ sang. Chiếc hộp tinh xảo, nhưng tôi chưa kịp mở xem.