Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1g8TNsBw2x

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1

thân cầm gậy gỗ đánh ta, “Lưu Tiểu Tảo! Con lại linh tinh cái gì về đấy!”

Ta đành phải bỏ mẫu thân ra để chạy trước, “ thân! Con linh tinh! Con mẫu thân con !”

Tuyết rơi nửa tháng, gió bắc thổi vào như dao cắt. Nếu ta mẫu thân về, chắc chắn chết cóng. Đây làm việc tốt !

Ta thở hổn hển trốn sau bàn, “Lưu Đại Chu! Quan phủ nói ngược đãi trẻ con! Ngày mai con báo quan!”

Lưu Đại Chu tức đến nỗi lông mày dựng đứng .

mẫu thân đất bỗng rên tiếng.

“Khê nhi…”

Ta lao tới, “Mẫu thân! Mẫu thân sao !”

Lưu Đại Chu đánh vào đầu ta, “Đừng gọi bậy!”

cẩn thận dời giường, bảo ta lau .

mẫu thân sưng vù, máu đông thành những mảng băng . Đôi nứt nẻ nhiều vết nhỏ, quần áo lại mỏng manh.

Ta tức giận, “Hai tử kia mặc thì dày cộm, trong xe còn đốt than! Vậy chỉ mẫu thân mặc từng này!”

“Còn ném ta ra ngoài tuyết, mẫu thân chết mất!”

Lưu Đại Chu im lặng lúc, “Con ở đâu, ngày mai chúng ta đưa ta về.”

Ta ôm chặt cánh mẫu thân, “Mèo chó đường hoang dã, sao mẫu thân đường lại phải hoang dã chứ?”

“Con muốn mẫu thân, Lưu Đại Chu! thân đưa mẫu thân !”

Lưu Đại Chu xấu. Trước đây ta về con mèo con, toàn nhân lúc ta vứt nó . nói mèo làm hỏng hàng hóa . Lần này ta thể để Lưu Đại Chu lén lút vứt mẫu thân ta nữa.

Ta rúc vào , nắm chặt áo . Con bé Đại Nha tối nào với mẫu thân nó như thế này đấy.

Lưu Đại Chu thở dài mấy hơi, cuối cùng ra ngoài.

Ta phấn khích bò dậy. nữ nhân rất say. Ta tò mò sờ . Mềm quá, giống như Lưu Đại Chu. nhỏ xíu.

Ta lăn lộn vài vòng, khe khẽ gọi mấy tiếng mẫu thân.

Mẫu thân để ý đến ta. Mẫu thân rồi.

Ta thiếp lúc nào hay.

2

Đại phu nói mẫu thân đã chịu rất nhiều khổ cực. Thể hàn thể hư, quanh năm mệt nhọc, đầu gối tốt.

Lưu Đại Chu từ trong cái hũ quý báu mình lấy ra miếng bạc lớn: “Xin ngài kê ít thuốc tốt, chúng ta tiền.”

Ta đau lòng chết mất.

Vì vậy, khi mẫu thân mở mắt, ta liền sà tới thề thốt.

“Mẫu thân! Sau này con và thân nhất định đối tốt với !”

“Quần áo thân giặt, cơm thân nấu, Tiểu Tảo mỗi ngày đấm lưng bóp chân !”

“Cả chúng ta cứ thế hạnh phúc cả đời !”

Mẫu thân sợ hãi.

cầm lấy cây kéo, “Các ai!”

Ta sợ mẫu thân đâm vào , “Con tên Lưu Tiểu Tảo!”

Lưu Đại Chu đứng ngoài cửa, kinh ngạc xua lia lịa, “ tử! đừng làm mình bị thương!”

nữ nhi ta tối qua , quần áo do mẫu thân Đại Nha thay giúp, đừng sợ!”

Lồng ngực mỏng manh mẫu thân phập phồng. rất đẹp, đôi mắt vừa to vừa tròn, giống như tiên nữ vậy.

Lưu Đại Chu khuyên nhủ mãi, mẫu thân Đại Nha qua giúp dỗ dành. Mẫu thân mới nửa tin nửa ngờ buông cây kéo trong xuống.

Tùy chỉnh
Danh sách chương