Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3VcDWMIU6E

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

2

4.

Dù là vì mục đích gì, thái độ của Trần Tuyết ít cũng khiến cuộc sống của tôi dễ thở hơn rất .

Sau vài lần bị Trần Tuyết ngăn cản, mẹ tôi cũng không còn ba ngày đánh nhỏ năm ngày đánh tôi .

ta tìm được chiến trường mới, dốc sức vào những màn đấu trí đấu dũng với tiểu tam, tiểu tứ, tiểu ngũ, tiểu lục.

Mùa hè năm lớp 10, tôi tìm được một công việc làm thêm.

Sáng đi sớm tối về muộn, vừa để tích cóp tiền, vừa để giảm bớt thời gian phải đối với mẹ, Trần Tuyết.

Vì thế tôi toàn không phát hiện ra bầu không khí trong nhà đang âm thầm thay đổi.

Một ngày mưa giông chưa từng thấy, sấm chớp đùng đùng, quản lý cho tôi về sớm.

Mưa làm con phố mất điện, trong nhà tối đen như mực.

Mẹ tôi bưng cho tôi một ly nước, hiếm hoi nói một câu quan tâm: “Đi làm vất vả vậy sao, tiền sinh hoạt không đủ à?”

“…Không có gì, chỉ là hoạt động trải nghiệm xã hội thôi.”

Tôi nhận lấy ly nước, uống một hơi cạn sạch, không để ý đến ánh phức tạp của ta.

Về đến phòng, đầu tôi bắt đầu choáng váng.

Tôi vừa nằm giường không bao lâu, liền phát hiện tay chân tê dại, toàn không nhúc nhích được.

Có người mở , từng đi đến bên giường tôi.

Ông ta cúi , đưa tay vuốt ve gương tôi.

Một tia sét xé ngang bầu trời, ánh sáng xuyên qua sổ chiếu rõ khuôn đối phương, người đó lại là Trần Kế Nghiệp.

“Mẹ con nói với con rồi chứ?”

ta đâu có quan hệ huyết thống, theo tôi, kiểu gì cũng không để con thiệt.”

Chỉ trong khoảnh khắc ấy, tôi liền hiểu ra tất .

Mẹ tôi đánh nhau hết lượt tiểu tứ rồi đến tiểu ngũ, cuối cùng mới nhận ra Trần Kế Nghiệp vốn không phải người ta có khống chế.

Bản thân ta là kẻ tiểu tam leo lên, lại càng sợ có một tiểu tam khác xuất hiện.

Thế nên ta tận tay đưa cho tôi ly nước có bỏ thuốc, rồi tự tay thả vào phòng tôi.

Đẩy tôi đúng vũng bùn mà năm xưa ta từng vùng vẫy.

Tôi dốc hết sức, khàn giọng kêu lên: “Đây là tội ác…”

anh tình tôi nguyện, sao lại gọi là phạm tội cho được?”

Thân của đè lên người tôi, mùi hôi của lão đàn ông già xộc lên mũi.

Trong đầu tôi trống rỗng toàn.

Tôi không cử động, chỉ còn dùng toàn bộ sức lực hét lên chữ “cứu mạng”.

“Hét cái gì mà hét, mẹ con đang đứng ngoài kia kìa, còn ai tới cứu con ?”

Tôi nghiêng đầu sang một bên, khe xa xa thấy bóng dáng quen thuộc đó.

Mẹ ơi…

Toàn bộ sức lực trong người tôi dường như bị rút cạn.

Nước lặng lẽ chảy khóe thấm ướt chăn giường.

5.

Đột nhiên, ngoài vang lên một tiếng thét kinh hoàng.

“Ông làm cái gì vậy?”

“Tiểu Băng đang có việc, ông không được vào…”

“Cút ra!”

Trần Tuyết đạp mạnh xông vào, vơ lấy chiếc bình hoa tủ đầu giường nện lên đầu con ác quỷ kia.

“Chết đi, đồ rác rưởi!”

“Các người đúng là ghê tởm đến buồn nôn!”

Máu bắn lên tôi.

ôm đầu lăn giường đất.

Mẹ tôi lao vào ôm chặt lấy ông ta, hét lên: “Chồng ơi!”

Trần Tuyết thấy tôi quần áo xộc xệch, biểu cảm gương lập tức méo mó.

Cô ấy như phát điên, dốc sức đá loạn người dưới đất, “ người căn bản không xứng làm người!”

Đá đến mệt, cô ấy thở dốc, rồi cúi giúp tôi chỉnh lại quần áo.

Phát hiện tôi không cử động, cô ấy cõng tôi lên lưng.

Sau đó đứng dậy, từng từng đi về phía trước.

“Trần Tuyết, nghĩ cho kỹ đi, ra khỏi cánh này, mày sẽ không còn là con gái tôi đâu!”

“Chỉ vì một thứ hạ tiện như nó mà bỏ mấy trăm tỷ trong tầm tay, có đáng không?”

Phía sau truyền đến tiếng gào thét giận dữ đến lạc giọng của người đàn ông đó.

Trần Tuyết khựng .

Tôi nằm lưng cô ấy, cũng không nhịn được mà nghiêng đầu cô ấy.

Chỉ thấy cô ấy chậm rãi cong môi cười lạnh, “Tiền bẩn của ông, giữ lại làm tiền vàng mã đi.”

Dứt lời, cô ấy không quay đầu lại, ra khỏi cổng biệt thự.

Bên ngoài, mưa như trút nước.

Tài xế và quản gia lâu đã không bị sai đi đâu.

Cô ấy cõng tôi đi ra đường , mưa xối khiến trong chốc lát đã ướt sũng như chuột lột.

Cô ấy không khỏe mạnh, đi chưa được bao xa đã bắt đầu thở gấp, vẫn cắn răng không nói một lời, dưới chân chưa từng dừng lại.

Rất lâu sau đó, cô ấy mới nói với tôi câu đầu tiên trong đêm nay.

“Muốn khóc cứ khóc.”

“Không cần phải nhịn.”

Tôi làm gì có khóc.

Thứ rơi vào cổ cô ấy rõ ràng là nước mưa.

6.

Trần Tuyết đưa tôi rời khỏi căn nhà đó, chuyển đến một căn nhà khác đứng tên mẹ cô ấy.

“Sau này cậu theo tôi mà sống.”

“Nhà muốn ở thế nào cũng được, đợi lên đại học là cậu tự do rồi.”

Tôi căn nhà rộng trước , lúc này mới chợt nhớ ra, trước khi mẹ tôi gả cho Trần Kế Nghiệp, Trần Tuyết vẫn luôn sống một mình.

Ngày kết hôn cô ấy đến gây rối còn có hiểu được.

sau đó ngày như vậy, vì sao cô ấy nhất định phải sống chung dưới một mái nhà với những người mình chán ghét.

Vì sao chứ.

Trong lòng tôi đã có đáp án, nó sưởi ấm trái tim băng giá của tôi.

tôi không hỏi ra.

Bởi vì tôi dần phát hiện, Trần Tuyết chính là kiểu người miệng cứng tim mềm, làm hơn nói.

Trận đòn không nể của Trần Tuyết đã toàn chọc giận .

du học nước ngoài mà ông ta từng liên hệ cho Trần Tuyết lập tức không còn tin tức.

Ông ta còn công khai tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ con với Trần Tuyết.

Lý do là Trần Tuyết bất tài vô dụng, là bùn nhão không trát tường.

“Xem ra lúc đó đập lão mạnh tay thật đấy.”

“Tiếc là cưỡng hiếp chưa thành, lại không có chứng cứ, cảnh sát sẽ không lập án đâu.”

“Nếu không tôi đã kiện chết lão rồi, cho lão ngồi tù luôn.”

Trần Tuyết cuộn mình sofa chơi game, gương toàn thờ ơ.

Tôi ngồi phía đối diện cô ấy rất lâu.

“Không đi nước ngoài, phải tham gia thi đại học.”

“Cậu có từng nghĩ đến sau này sẽ làm gì chưa?”

Trần Tuyết ngẩng đầu lên.

“Hả?”

Xem ra là chưa từng nghĩ tới.

“Tôi có một vài ý tưởng.”

7.

Lên lớp 11, tôi thông qua thi đấu mà giành được suất tuyển .

Không còn áp lực thi cử, tôi dồn một nửa tinh lực của mình vào cái thành tích nát bét của Trần Tuyết.

Cô ấy rất thông minh, chỉ là không có động lực học tập.

không sao, mấy năm nay tôi nghe PUA rồi, giờ đem ra dùng ngược lại với cô ấy cũng coi như thuần thục.

“Cậu không phải muốn giành lại sự nghiệp của ông ngoại sao?”

“Không phải muốn trả thù cậu, chứng minh mình không phải thứ bùn nhão sao?”

“Không phải muốn vì tương lai tươi sáng của ta mà cố gắng sao?”

“Còn chơi game gì , bỏ đi.”

“Đi bar à, không được phép.”

“Chưa làm xong bài không được ngủ.”

Cô ấy hơi sững sờ, ban đầu cực không quen với cuộc sống bị quản thúc như vậy.

hễ cô ấy không nghe, tôi liền khóc.

“Tôi , cậu ghét tôi vì tôi là con của mẹ tôi, ta lại không có quan hệ máu mủ, tôi không quản được cậu…”

“Cậu thi không đậu đại học cũng chẳng sao, cùng lắm sau này tôi đi làm thêm việc hơn để nuôi cậu…”

Nước còn chưa kịp rơi ra khỏi hốc , cô ấy đã giơ tay đầu hàng, quay lại bàn học.

Chiêu này dùng trăm lần trăm hiệu nghiệm.

Hóa ra thiên chi kiêu nữ cũng dễ nắm thóp như vậy.

Học 1 lớp 11, Trần Tuyết đứng trong top 300 toàn khối.

Học 2 lớp 11, Trần Tuyết đứng trong top 100 toàn khối.

Ở trường tôi, chỉ cần vào top 100 là coi như nắm chắc suất vào 211.

Đám bạn bè ăn chơi của Trần Tuyết đều ngớ người, đồng loạt gào lên “Cậu lén lút cố gắng rồi định làm bọn tôi bất ngờ đúng không?”

Cô ấy lại cau mày nói, “Em gái tôi là top 1 diện tuyển , thành tích này của tôi còn xa lắm.”

Đám bạn ăn chơi lập tức suy sụp rút lui.

8.

Lên lớp 12, tôi lại một lần vào được vòng chung kết cuộc thi học sinh giỏi, lần này còn lọt vào đội tuyển quốc gia.

Trước khi rời nhà đi huấn luyện, tôi đã lên sẵn cho Trần Tuyết một kế hoạch ôn tập cực chi tiết.

“Thành tích của cậu mà nhích thêm một chút là có khả năng đậu vào Đại học A đấy.”

ta cố gắng nhé, học cùng một trường đại học, được không?”

Trần Tuyết giơ tay làm ký hiệu OK: “Tôi thấy được đó.”

Tôi vẫn chưa yên tâm: “Nơi tôi tập huấn cũng không phải rừng sâu núi thẳm gì, có cứ gọi điện cho tôi.”

Trần Tuyết vẫy tay ra hiệu đầy mất kiên nhẫn: “Tập huấn cho đàng hoàng đi, còn có gì mà nhất định phải gọi cho cậu giải quyết chứ?”

Tôi vào cô ấy, khẽ nói: “Trần Tuyết, ta đã nói rồi, phải gặp nhau đỉnh cao.”

rồi, lắm quá ơi.”

Khi đó, điều tôi lo lắng nhất chỉ là tiểu thư như Trần Tuyết không có đủ tự giác, tôi không ở bên cạnh, có khi lại bỏ bê nghỉ mà thôi.

đến khi tôi thành huấn luyện trở về nhà, mới nhận ra bản thân đã ngây thơ bao.

Tùy chỉnh
Danh sách chương