Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/AKRfthzrAb

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 8: Tiện nhân!

Trên mặt Triệu Uyên lộ vẻ xấu hổ: “Trước tiên ngươi uống thuốc đã.”

Ta lộ vẻ mặt do dự, giống như sự sợ hãi: “Vậy thì… khi Nguyệt Nga vào thì sao? Nàng cho phép ta có con hay sao?”

Triệu Uyên cười: “Sao nàng dám mưu hại con vua?”

Ta cau mày, vẻ mặt lo lắng: “ Nguyệt Nga là thiên kim thừa tướng, lưng có tả thừa tướng đại đó! Ngày xưa không phải Vương vẫn luôn nhường nàng sao, chẳng lẽ chỉ bởi ta không nhịn nổi nàng?”

Triệu Uyên cười mỉa mai: “ vương cất nhắc nàng, đó là bởi vương cần dùng nàng. Vào vương phủ của ta, chẳng lẽ nàng có không tuân quy củ của vương phủ sao?”

Ta thở dài một tiếng: “Vương , nếu Nguyệt Nga vào , rốt cuộc là Vương phi cầm quyền. Nếu ta trở thành trong phòng của vương , đã thuộc về quản lý của nội viện, sinh tử chỉ là một câu của Nguyệt Nga mà thôi. Vương bận trăm công ngàn việc, ngày nào đó trở về phủ, không chừng con của thuộc hạ không còn. Cho dù thuộc hạ bị nàng đánh c.h.ế.t tại chỗ là hợp quy củ. Chẳng lẽ Vương chỉ một Thập Thất hèn mọn này mà vả mặt Thừa tướng hay sao? Còn nữa, Nguyệt Nga từ trước giờ đều không thích thuộc hạ, việc này…”

Triệu Uyên nổi giận: “Đủ rồi! Phủ Thừa tướng thì làm sao? này vương bước đại bảo, chẳng lẽ cho phép nhà bọn họ ỷ vào công mà cưỡi sao? Chỉ bằng ngươi đã vào sinh tử nhiều năm như vậy, này nếu ngươi sinh hạ long tử , chắc chắn lập làm Thái Tử!”

Thằng nhóc này, anh em nhập diễn nhanh quá rồi, ngay cả “ đã xưng, còn có công lực vẽ bánh nướng ghê gớm, không so sánh với chủ trước của ta được, đúng là một tài!

“Thập Thất.” Triệu Uyên khàn giọng nói, tay không thành mà chạm ta, “Trong lòng vương đã sớm có ngươi…”

Vãi , bàn tay bẩn thỉu này!

 

Ta không nhịn nổi! Không giả vờ nổi nữa! Hôm nay không đánh vỡ , không sao hoa có màu đỏ!

Tay ta vừa mới duỗi tay của Triệu Uyên, muốn bẻ móng vuốt của , đã thấy khe nhỏ động đậy một chút. Mỹ à? là…

Ta đang nghĩ không làm sao để tránh liên lụy mỹ , bên bỗng nhiên đã bị mở , ngoài truyền một tiếng mắng cuồng loạn giận dữ: “Tiện !”

Nguyệt Nga!

Hóa mà ngươi ghét nhất, đôi khi cứu mạng ngươi.

Nguyệt Nga tức nỗi nước mắt đầy mặt, ba bước đã chạy trước mặt chúng ta, một bàn tay đây. Ta vẻ sợ hãi trốn vào trong lòng n.g.ự.c Triệu Uyên, cái tát này là trùng hợp, vững chắc tiến mặt của Triệu Uyên.

“Ta cho ngươi tránh sao!”

Nguyệt Nga giống như bị điên, véo ta, ta vừa lăn lông lốc từ trong lòng n.g.ự.c Triệu Uyên lăn , lần này nàng véo vào một bên lườn của Triệu Uyên, khiến cho đau nỗi co rút cả mặt.

Ta không nghĩ được, cô nương Nguyệt Nga con đường trắng gầy nhỏ có lực tay lớn như vậy.

“Ta cho ngươi chạy sao!”

Nàng thuận tay nhặt một viên gạch trên mặt đất, đi phía ta, đuổi ta chuẩn bị đánh. Ta là một võ, cho dù bị thương thì nàng không bắt nạt được, nhưng mà tình huống này đúng là gà bay chó sủa náo nhiệt vô cùng. Triệu Uyên không hiểu được mà bị đánh hai cái, vốn dĩ đã đầy một bụng tức giận, thấy Nguyệt Nga vẫn còn chạy đuổi ta, lập tức kêu to: “Đủ rồi!”

Nguyệt Nga bị tiếng quát của làm cho sợ mức tay mềm nhũn, gạch rơi xuống đất, do quán tính mà khi rơi xuống đất, viên gạch xoay vài vòng, nện trên ngón chân cái của Triệu Uyên.

Thiếu chút nữa là Triệu Uyên che ngón chân nhảy , thấy Nguyệt Nga ở bên ngồi bệt xuống đất, la lối khóc lóc lăn lộn: “Uyên ca ca, huynh cần phải phân xử chuyện này, tiện này dựa vào cái gì mà leo ta chứ? Hôm nay có nàng không có ta, có ta không có nàng, huynh chọn một đi!”

Cô nhóc này, thú vị đó nha!

Tùy chỉnh
Danh sách chương