Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1g8TNsBw2x
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Cho dù là đánh nhau tập , trách nhiệm cũng thuộc về các người!”
Ba anh trai họ Tần đều sắp phát điên.
“Cô ta? Con gái yếu đuối? Anh muốn nhìn kỹ vết thương trên mặt chúng tôi rồi hãy nói không?”
Tôi trốn lưng Hoắc Chinh, lắc đôi mắt đẫm lệ, nước mắt rơi lã chã.
“Anh Hoắc Chinh, em không .”
“Bố mẹ em chồng em, tất đều giúp đỡ cô con gái nuôi , họ còn ép em hiến máu, hiến thận. Anh Hoắc Chinh, anh đưa em đi được không…”
Tôi khóc nức nở, không kiềm chế, Hoắc Chinh tư cách là một người qua đường đầy lòng nghĩa, anh lập tức bừng bừng lửa giận.
“Các người thật quá đáng!”
… anh bắt tất bọn họ đến đồn cảnh sát.
Lý do là bọn họ bị tình nghi giam giữ trái phép, đe dọa uy h.i.ế.p tôi.
cầu họ quay lại, phối hợp hỗ trợ điều tra.
Mặc dù kết quả cuối cùng, mọi người đều không gì nhưng bố mẹ ba anh trai họ Tần đều bị Hoắc Chinh nhốt trong phòng giam được giáo dục một trận.
Lúc này tôi phát hiện ra chức vụ của Hoắc Chinh khá cao, còn là cấp trên của họ.
Ah, không hổ danh là người đàn ông tôi để ý.
ghi lời khai xong, anh đưa tôi ra ngoài đồn cảnh sát, tôi lưu luyến nắm tay anh .
“Anh, anh đợi em, em hôn xong sẽ đến tìm anh.”
“Anh không chê em từng kết hôn chứ? đều là giả thôi, bọn họ ép em, chỉ muốn lừa em hiến thận cho Tần thôi.”
“Em thực sự thích anh, thích anh từ ngay cái nhìn tiên rồi!”
Hoắc Chinh lập tức đỏ bừng mặt, gạt tay tôi ra.
“Khụ khụ khụ! Em tôn trọng một chút, tôi không phải là loại đàn ông dễ dãi.” anh xoay người, bỏ đi.
Aaa, ngay dáng vẻ từ chối người khác cũng đẹp trai vậy.
Không hổ là người đàn ông tôi để ý!!!
tôi gây náo loạn vậy, dường người họ Tần đều ra sai lầm của mình, nói tôi khách khí hơn nhiều, cũng không dám đưa ra cầu gì tôi nữa.
Bố Tần, mẹ Tần ba người anh trai rẻ tiền của tôi, thậm chí mỗi người đều chuyển một khoản tiền vào tài khoản của tôi. Xin tôi đừng công khai lịch sử trò ra ngoài, họ sợ bị người khác chửi là ngu ngốc.
tiền của người ta, giúp người ta tránh họa, mọi người đều là người một , sao tôi tùy tiện công khai lịch sử trò được chứ?
Vân cũng chuyển cho tôi một khoản tiền, xin tôi tạm thời đừng hôn.
Bởi vì ban anh ta kết hôn tôi, không chỉ vì nguyên chủ đồng ý hiến thận cho Tần còn vì bà nội anh ta rất thích nguyên chủ.
Chỉ cưới tôi quyền thừa kế của họ rơi vào tay anh ta, nếu không mấy đứa em trai của anh ta sớm leo lên anh ta rồi.
Tôi nói: “Những cái khác tôi đều đồng ý anh nhưng cái này không được.”
Không hôn, sao tôi theo đuổi anh Hoắc Chinh được?
ngoại tình trong hôn nhân, tôi không đâu.
Vân ra “tôi” không còn anh ta nữa, mắt đầy vẻ buồn bã.
“Em từng nói em rất anh , bây giờ tất đều thay đổi rồi sao?”
Tôi nói: “Ồ, là một sự hiểu lầm.”
“Tôi tưởng anh là anh trai cứu tôi hồi nhỏ, nhầm anh là anh nên anh ngay từ cái nhìn tiên.”
“ ở cùng nhau phát hiện ra, ngoại hình của anh cũng tạm được, người cũng bình thường thôi, dù sao tôi cũng không ưng, anh hỏi xem Tần cần anh không, tái chế rác thải là anh sử dụng một chút đi.”
Lời nói của tôi quá thẳng thắn khiến Vân khó chấp được, anh ta ôm n.g.ự.c trông bị nhồi m.á.u cơ tim.
Nhưng vẫn cố gắng chống đỡ hỏi tôi: “Vậy em tìm thấy anh trai của em chưa?”
Tôi khẽ cong khóe môi, cười không nói gì.
Anh trai là ai, trong tiểu thuyết không viết.
Trong nguyên tác, nữ nhầm người, nam , hi sinh tất , phát hiện ra ngay từ mình nhầm người nhưng cô mang thai con của nam , không quay lại được nữa.
Tôi đương nhiên sẽ không nữ nam , tôi cứ xem anh trai cứu tôi là Hoắc Chinh, thích gì đấy thôi!
Thấy vẻ mặt tôi rất vui vẻ, sắc mặt Vân trở nên u ám.
“Là Hoắc Chinh phải không?”
“Tần Nguyệt Nguyệt, em thích anh ta đến thế sao?”
“Muốn hôn à, kiếp đi!”
“Cho dù em đánh c.h.ế.t anh, anh cũng không hôn đâu!”
hôn này, thật sự không phải ai nắm đ.ấ.m to nghe theo người được phải đến trung tâm giấy tờ để ký tên.
Tôi hiếm nói Vân bằng giọng điệu hẳn hoi: “Đừng , hôn đi, cùng lắm này tôi không đánh anh nữa.”