Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8fJRuSoe81

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ta: “Đúng , bên cạnh ta, Đại sư huynh của ta chính là con trai thất lạc nhiều năm của Ma .”
Phong Tế: “Buồn cười! Nếu hắn thật là! Ta sẽ vặn xuống cho ngươi đá bóng!”
Đại sư huynh lặng lẽ lấy ngọc bội ra.
Ma vốn lười biếng nằm trên ngai vàng xem kịch, vừa ngọc bội, lập tức đứng dậy lao tới.
Ma lệ rơi đầy mặt: “Con trai! Thật là con rồi!”
Phong Tế: “…”
Đại sư huynh rũ , đưa tay phía Phong Tế: “Đưa .”
Phong Tế: “…”
Phong Tế quay Ma : “Bệ hạ, thần đã lập công, từng đổ m.á.u Ma giới!”
Ma : “Con ta thích chơi cứ để nó chơi đi.”
Đại sư huynh bắt xấu Phong Tế với Ma .
Giọng hắn mang theo bất mãn: “Trước hắn vì giúp tình nhân của hắn, vu khống ta sư muội ta, hại chúng ta đuổi giết, nếu không phải ta ôm lòng muốn gặp phụ hoàng, e rằng đã c.h.ế.t ở bên ngoài rồi.”
Một loạt chiêu thức liên hoàn khiến ta phải tấm tắc khen ngợi, chỉ tiếc không thể thốt ra lời khen diễn viên chuyên nghiệp này.
Tình cảm cha con của Ma bùng nổ, lập tức không chút biểu cảm quay sang Phong Tế.
Ma : “Ngươi, cách chức.”
Phong Tế bi phẫn: “Thần vì Ma giới…”
Ma : “Còn cãi nữa, ta cho ngươi đi đổ bô.”
Phong Tế: “…”
Đại sư huynh trở Ma giới, Ma có ý muốn hắn tiếp quản nghiệp của mình, hàng ngày bận tối tối mũi.
Ta với tư cách là khách quý, ngày ăn no ngủ kỹ, ngủ kỹ ăn no, vô sinh sầu, bỗng nhiên có chút nhớ các sư huynh khác.
Không biết họ ở Thần thế rồi.
, ta lấy truyền âm thạch ra gọi Đào Tốn, không ai trả lời, gọi Trản, vẫn bặt vô âm tín.
Lòng ta đột nhiên chùng xuống, họ rất có thể đã xảy ra chuyện gì đó.
Không kịp nhiều, ta chào tạm biệt Đại sư huynh, trước khi đi ra ý tưởng của mình, Đại sư huynh suy một chút, đưa ra một viên châu màu đen đỏ.
Đại sư huynh: “Trên đường cẩn thận, nếu gặp nguy hiểm bóp nát nó.”
Ta nhận lấy viên châu, kỹ: “Đại sư huynh, huynh kiếm được bảo bối tốt ở đâu ?”
Đại sư huynh: “Kho Không Đồng.”
Ta: “…”
Quả nhiên không hổ là hoàng tử Ma tộc.
Thu dọn hành lý, ta lên đường Thần .
Thần tọa lạc ở cực bắc của đại lục này, càng gần Thần , linh lực càng trở nên nồng đậm. lúc đó, ta kiên trì không ngừng gửi truyền âm cho Đào Tốn những khác, cuối cùng, vào một buổi hoàng hôn, Đào Tốn đã hồi đáp ta.
Giọng hắn yếu ớt: “Tiểu sư muội?”
Ta: “Ừm, huynh đang ở đâu bây giờ?”
Đào Tốn trầm giọng: “Tiểu sư muội, Tam sư huynh của muội… đang trọng thương hôn mê, chúng ta kẹt ở Thần không ra được.”
tông môn có tín hiệu cầu cứu chuyên dụng, ta ra hiệu cho Đào Tốn phóng ra, được dấu hiệu liền lập tức chạy hướng đó.
Thần trùng điệp, mây mù bao phủ, mãi khi màn đêm buông xuống, ta mới Đào Tốn Trản.
Pháp y của Đào Tốn đã rách nát tả tơi, trên lấm tấm vết máu, xem ra đã trải qua một trận chiến khốc liệt.
Còn Trản dựa vào bên cạnh hắn, hai nhắm nghiền, n.g.ự.c khuyết một lỗ lớn, sống c.h.ế.t không rõ.
Ta thất thanh kêu lên: “Sư huynh!”
Đôi hơi nhắm của Đào Tốn mở ra, hắn hé miệng: “Tiểu sư muội… Trản kia làm thương, cướp đi căn cốt của hắn, còn nhất quyết đó là thần cốt.”
Ta siết chặt tay.
tiểu thuyết chưa từng Thủy Du Du làm thế mà có được thần cốt ở Thần , nếu thần cốt thật ở trên Trản, cái gọi là cốt truyện này, chính là một trò lừa bịp!
Một kẻ bất chấp mạng , ích kỷ hiểm độc như ta sao có thể làm chính?
Ta dùng linh lực duy trì sinh mệnh của Trản, lòng đã thầm xé xác Thủy Du Du cả ngàn mảnh. Hại một mình ta chưa đủ, tiểu thuyết, tài nguyên xung quanh nàng ta vô số kể, không biết là cướp đoạt từ ai mà có.
Trản vốn là đứa trẻ từ Thần ra, ở dưỡng thương là tốt nhất, Đào Tốn tự nguyện ở .
Ta Trản thật sâu.
Ta: “Sư huynh, ta sẽ lấy đồ của huynh, bắt ta phải trả giá xứng đáng.”
Đào Tốn đưa ta ra ngoài núi, dặn dò: “Muội phải cẩn thận, kia có điều kỳ lạ, kiếm ý của Trản ngưng thực, mấy lần suýt nữa đã g.i.ế.c c.h.ế.t được , nhưng ta luôn có thể hóa nguy thành an, mỗi lần chúng ta tấn công đều không hiểu sao chệch quỹ đạo.”
Ta gật hiểu rõ.
là hào quang nhân vật chính của ta.
giống như nhảy vực không c.h.ế.t ắt gặp kỳ duyên .
Muốn g.i.ế.c ta e rằng hơi khó.
Nhưng… ai hào quang nhân vật chính chỉ có một?
Ta Phong Tế, đã có kế hoạch sơ bộ.
cứ xem hào quang nhân vật chính mạnh hơn .
Trước khi Ma giới tìm Đại sư huynh, ta quay tông môn một chuyến.
Vừa bước vào kết giới, ta đã Tô Chính Diệp mặt mày khó coi đối với hai .
Một số đó ăn mặc lòe loẹt, trang sức trên cái quý giá vô cùng, là biết giàu có không tả xiết.
còn ta rất quen thuộc, chính là Thủy Du Du.
Chỉ quý phái khoanh tay, ánh sắc bén thẳng Tô Chính Diệp: “Ngươi là của Huyền Linh Tông, chạy Thượng Thanh Tông của chúng ta làm gì? Muốn rình mò bí mật à?”
Tô Chính Diệp nín thở không , Thủy Du Du nhếch môi an ủi quý phái: “Nhược Nhược tỷ, ta sư huynh không với ta chắc chắn có nỗi khổ riêng…”
Chưa xong, ta lạnh giọng ngắt lời.
Ta: “Thủy Du Du, qua quyết đấu.”