Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5AiLYGdHb2

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Tôi và Long Vân liên hôn thương mại.

Anh là tổng tài bá đạo, lạnh lùng cao quý.

Tôi là đại tiểu thư họ Tần, xinh đẹp kiêu sa.

Tôi nghĩ việc sau khi hôn vội vàng, sẽ phải đối mặt một người đàn xa lạ.

Nhưng không ngờ, đối tượng hôn lại không phải là người mà là một con rồng…

Anh là rồng, chuyện này là do tôi dùng khả năng đọc suy nghĩ để nghe lén .

“Đây là phòng tân hôn tôi sắp xếp, biệt thự sân vườn một nghìn mét vuông, diện tích không lớn lắm, cách trang trí có không phải cô thích, tạm thời vậy đi.” Long Vân hờ hững giới thiệu.

Tôi xách túi, nghe thấy lòng đầy vui sướng của anh.

“Một nghìn mét! Tốn của đây không ít tiền, chỉ riêng mấy bông hoa bỏ đi mà Tần thích tốn cả triệu, bố cục cô ấy thích nhất tranh, chắc chắn cô ấy sẽ thích phát điên, sắp yêu tôi phải không?”

Tôi cắn chặt răng, mím môi cúi đầu, cố gắng lắm mới không bật cười.

Long Vân mặc vest dừng bước đứng trước mặt tôi.

Ánh tôi dần dần dời xuống.

Khụ… Anh ta sự là rồng sao?

“Tần , có tạm không, không tôi sẽ nghĩ cách khác.” Long Vân giọng không kiên nhẫn nhưng tôi nghe ra chút căng thẳng.

“Làm sao bây giờ? Cô ấy hình không thích!”

Tôi ngừng suy nghĩ lung tung, ngẩng đầu:

“Long Vân, anh gọi tôi là . ra tôi muốn hỏi anh, tuy rằng ngày mai sẽ hôn, nhưng hôm nay chúng ta mới gặp mặt, ấn tượng đầu tiên của anh về tôi thế nào?”

“Bình thường, không tệ.”

“Anh thích tôi không?”

“Không là thích.”

“Thích! Thích! Thích phát điên! mong chờ đêm tân hôn! Cô ấy chắc chắn sẽ yêu ngay lập tức!”

Tôi vỗ vỗ tai.

Hơi đau.

Tôi tò mò tại sao Long Vân lại có tình cảm cuồng nhiệt tôi vậy.

nữa, anh ta sự là rồng sao?

Về , tôi lên mạng tìm kiếm lâu.

Chỉ có những câu chuyện thần thoại mới có ghi chép về rồng, hô mưa gọi gió, loài rồng hiếm có thần minh, vậy mà lại muốn hôn tôi sao?

nữa sách , rồng có hình dáng giống rắn…

Làm sao bây giờ?

Ngày mai phải hôn .

Tôi sợ.

Long Vân không lạnh lùng vẻ bề , lòng của anh tôi rằng, anh mong chờ đêm tân hôn.

Tôi chắc chắn không , tôi sợ, tôi chỉ là một kẻ vô dụng muốn sống một cuộc đời bình lặng, thuận buồm xuôi gió.

Đêm mai tôi phải làm sao đây?

Điện thoại rung lên, là tin nhắn của Long Vân.

Long Vân: “Em thích hôn lễ hay trời?”

Tôi: “…”

Long Vân: “Em thích kín đáo hay kích thích một chút?”

Tôi: “?”

Giữa thanh thiên bạch nhật, anh có ý ?

Tin nhắn lại : “Tôi chuẩn bị hai hôn lễ, nghi thức hôn lễ khách sạn và nghi thức trời. Nghi thức sẽ theo quy trình tiêu chuẩn , nghi thức trời sẽ có nhiều hoạt động trò chơi, kích thích một chút.”

Tôi cúi đầu gõ chữ: “Không phải hai ngày trước chúng ta mới quyết định hôn sao? Anh chuẩn bị nhanh vậy?”

“Ừ.”

Anh lại gửi tin nhắn : “Vậy em muốn nào?”

Tôi: “Tôi không muốn nào cả, có hoãn hôn lễ lại không?”

Tôi sự sợ.

Long Vân không trả lời tin nhắn.

Tôi tưởng anh giận .

Nửa sau, cửa bị gõ.

Long Vân đứng cửa, sắc mặt trắng bệch, đôi đen láy nhìn tôi chằm chằm: “Tần , em muốn hủy hôn?”

“Cô ấy lại muốn từ chối , cô ấy từ chối một nghìn ba trăm linh năm lần ! Lẽ nào vĩnh viễn không có cô ấy sao?”

“Chỉ vì là nam phụ?”

“Quyển sách nát vậy, đẹp trai thế, sao lại là nam phụ! Tại sao Tần vĩnh viễn không thích !”

Tôi đứng nguyên tại chỗ, nghe một tràng dài lòng của Long Vân, đầu lập tức đầy dấu chấm hỏi.

Cái cơ?

Nam phụ cơ?

“Cái đứa ngu ngốc viết ra quyển sách này, đây nhất định phải ăn thịt hắn!”

lòng của Long Vân càng ngày càng kỳ quái.

“Anh, anh bình tĩnh trước .” Tôi không nhịn lên .

Long Vân hốc đỏ hoe, cố chấp bướng bỉnh mà nghiến răng: “Em không muốn bên tôi?”

“Cô ấy cứ nhất định phải thích Tống Thanh Minh sao? Thằng nam chính chó má đó rốt cuộc tốt điểm nào!”

đầu tôi bắt đầu tìm kiếm, tôi không hề quen biết người tên Tống Thanh Minh này.

“Tên khốn vô ơn bạc nghĩa! Phụ nữ lẽ nào đều thích đàn cặn bã sao?”

“Chẳng qua là thích giả vờ lạnh lùng, tôi ! Còn có “play” giam cầm, tôi !”

“Không không không, anh đợi chút.”

Tôi đưa tay, nắm lấy ngón tay thon dài của Long Vân.

Đối mặt người đàn sắp mất kiểm soát này, an ủi là cách làm thông minh nhất.

Tôi ngẩng đầu nhìn anh: “Tôi không muốn hủy hôn, tôi không không muốn bên anh.”

Vẻ mặt sắp sụp đổ của Long Vân đột nhiên ngây ra, sau đó ánh dời xuống, rơi vào những ngón tay đan xen của chúng tôi khuôn mặt tuấn tú đỏ lên nhanh chóng, ánh hoảng loạn.

Tùy chỉnh
Danh sách chương