Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/AUjruHwPdp

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

“Cho dù trông bài, không đến mức phải mặc thế chứ!”

Tôi cúi đầu nhìn, quả thật dạng mình rất kinh tởm.

Bên đồ xuyên thấu áo , , áo len, len, đôi giày cao gót đế đỏ còn đi kèm với đôi tất ngủ lông xù.

Thực ra tôi còn muốn nhét thêm một cái áo phao, nhưng tiếc không nhét vừa nữa, đồ xuyên thấu sắp bị nứt toạc ra .

lặng lẽ bấm một like, khen tôi cao thủ lách luật.

Tôi tự động chặn , lườm một cái rõ to: “Bà đây thích thế đấy.”

tự nhiên nằm giường cậu , dùng giọng điệu một bậc phụ huynh bình thường trên TV mà mắng: “Tuổi còn nhỏ mà hành kém thế , sau chắc chắn không tương lai. Tối nay tôi giám sát cậu, không làm xong trăm bài toán đừng hòng đi ngủ.”

Sáng hôm sau, phát hiện mục tiêu lược xuất hiện quầng thâm dưới mắt, thể trạng suy nhược, tinh thần mệt mỏi rõ rệt.

Còn tôi suốt đêm độ cơ thể tăng cao, mồ hôi đầm đìa.

Nó phán định rằng đêm qua chúng tôi “vật lộn” quá mệt.

Và tuyên bố tôi hoàn thành nhiệm vụ vượt mức.

Áo len, len, áo , : “Hừ, ai tôi không nói đâu nhé.”

4

nháy mắt, tôi ở cùng con riêng được tuần.

Tôi càng ngày càng lách luật một cách trơn tru, điểm quyến rũ tăng vọt.

Nhưng điều đó ích ?

Tôi ngửa mặt trời than thở: “Đây còn gọi truyện người lớn nữa không? Ngày nào ở nhà lườm nhau với một thằng , dù tôi đẹp như người ngoài hành tinh vô dụng thôi!”

vốn luôn giả chết cuối cùng tiếng: [Đối tượng lược thứ sắp xuất hiện.]

Tôi bật dậy khỏi sofa như một con cá chép: “Bao nhiêu tuổi, thành niên ?”

[Đối tượng lược: Kiều Khanh Trạch, thân phận: Chú con riêng Kiều Trình Dục, năm nay 27 tuổi.]

Tình yêu chồng-chị dâu? Tôi thích.

Tôi hào hứng vào phòng tắm gội rửa thơm tho, đang suy nghĩ xem lần đầu gặp chú út nên mặc để lại ấn tượng tốt đột nhiên ngửi thấy mùi khét nồng nặc.

đeo tạp dề, bưng một đĩa đen thui không rõ thứ từ bếp đi ra, dỗi hờn nói: “Khó quá, không nữa đâu.”

Tôi ghét bỏ dùng khăn ướt kẹp , bảo cậu lau mặt dính đầy khói, kiên nhẫn khuyên bảo: “Cậu không biết nấu món phải nấu món kia. Nếu không sau lớn sẽ không cô gái nào thích cậu đâu, biết ?”

Nhân lúc cậu còn nhỏ, đầu óc thông suốt, tôi tiếp tục dụ dỗ: “Ngoan nào, đi rót cho mẹ kế một cốc sữa. Nhớ phải hâm nóng nhé.”

Cậu ngoan ngoãn mang đến đưa cho tôi, tôi nhận không vững. Toàn sữa đổ người cậu .

tức giận lườm tôi: “Chị cố ý?!”

Tôi không thèm nhấc mí mắt, tiếp tục trang điểm trước gương: “Trượt tay thôi, sắp muộn , mau đi thay áo đi. Anh giao hàng đang đợi dưới lầu đưa cậu đến trường đấy.”

Ngay khi cậu quay người đi, giọng nói vang : [Chúc mừng ký chủ, nhiệm vụ nấu ăn bếp, ướt sũng vì sữa, mức độ mập mờ SSS hoàn thành.]

nhanh chóng quay lại từ phòng, tay còn cầm mấy áo mới cắt mác, tức giận chất vấn tôi: “Tại sao áo tủ lại biến mất hết ?”

“Vứt hết , mấy đồ cũ đó vừa nhăn nhúm, tay áo lại ngắn cũn. Tôi không muốn hàng xóm láng giềng nghĩ rằng mẹ kế ngược đãi cậu.”

“Chị…”

“Đừng lằng nhằng nữa, mau đi đi, trên đường tự mua đó ăn.” Tôi tiện tay nhét mấy tờ một trăm tệ vào cặp sách Ultraman, đuổi thẳng cậu ra khỏi nhà.

Tôi không muốn cuộc hẹn hò ngọt ngào sắp tới bị làm phiền.

5

Tùy chỉnh
Danh sách chương