Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/70BDvXIdgQ

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi lùi lại một bước, những người riêng đã ngà ngà say: “Hôm nay đến đây thôi, em về nhé.”
ngang qua Di Châu, cổ tay tôi đột nhiên anh ta nắm lấy.
Anh ta nắm rất chặt, tôi cố gắng vùng vẫy nhưng không thoát ra được.
“ Du Châu, anh thế?” Tôi hạ giọng.
“Nhu Nhu, anh có cảm giác em đang tránh mặt anh?”
Lời anh ta phảng phất mùi rượu, tôi theo bản năng quay mặt : “Không tránh mặt anh, chẳng lẽ lại ve vãn anh chắc?”
Đã uống rượu rồi thì cứ thẳng: “Anh là người đã có gia đình, cứ đụng chạm , anh muốn tôi thân bại danh liệt hay ?”
Nghe tôi , Du Châu buông lỏng tay, tôi liền hất tay anh ta ra.
“Nhu Nhu nếu anh hôn, em có đồng ý bên anh không?”
Câu giống một tiếng sét, nổ đùng đầu tôi.
Quả không hổ là nam chính, điên rồ hơn tôi tưởng.
“ Du Châu, gia cảnh tôi tốt, thu nhập cũng cao, học vấn hơn anh, anh cảm một người đàn ông đã có vợ anh thì có điểm nào xứng với tôi?”
Ánh trăng sáng một có được biến thành vết m.á.u muỗi.
Hy vọng những lời có thể phá hủy hình tượng tôi lòng anh ta.
Lúc đầu tôi đang thắc mắc, tôi và Đới Tuấn Nguyên vốn không quen biết gì nhau, tại anh ta lại đột nhiên muốn tổ chức tiệc đón gió tôi, giờ xem ra bữa tiệc chắc chắn là do Du Châu xúi giục, hơn nữa là một cái bẫy đã được giăng sẵn.
Anh ta đã có sự chuẩn từ .
Nghĩ đến đây, tôi vội vàng chạy ra khỏi .
nhà vệ sinh, tôi chỉnh trang lại quần áo mình gương, tâm trạng dần dần bình tĩnh lại.
Dường dù tôi có gì thì cốt truyện vẫn đẩy anh ta theo con đường ngoại tình, xem ra tôi có thể giữ khoảng cách với anh ta càng xa càng tốt.
bước ra sảnh, tôi Hoàng đang dìu Du Châu say khướt về phía bên phải.
Hướng đó là hướng khách sạn.
Tôi suy nghĩ vài giây rồi không chút do dự gọi điện thoại Kiều Thanh .
Hoàng luôn có ý đồ xấu với Dụ Châu, xảy ra nhà tôi hôm đó, hôm nay cô ta lại đến tham gia bữa tiệc tôi, xem ra cũng không phải là vì muốn lành với tôi.
Khách sạn là Tống thị, chưa kể đến việc rồi riêng có ai cảnh tôi và Du Châu ban công hay không, nếu Du Châu hôm nay thật sự xảy ra đây, tôi khó mà giải thích rõ ràng được.
Dù thì, vẫn nên để vợ anh ta đến xử lý .
Kiều Thanh đến nơi tôi đã đợi cửa rất lâu.
Cô ấy trông bình tĩnh hơn tôi tưởng nhiều.
đã hiểu rõ đầu đuôi câu , cô ấy khẽ nhíu mày: “Du Châu, anh ấy không đâu.”
“Cô là vợ anh ấy, quyền lựa chọn là cô.”
một hồi đấu tranh nội tâm, Kiều Thanh vẫn quyết định mở cửa .
Tôi ra hiệu người phụ trách , bảo anh ta mở cửa.
Dù đã chuẩn tâm lý từ , nhưng tận mắt chứng kiến cảnh tượng , tôi vẫn không khỏi bàng hoàng.
Người phụ nữ trên giường hét lên một tiếng, vội vàng kéo chăn che kín người.
Du Châu dừng lại động tác, chúng tôi, anh ta c.h.ế.t lặng trên giường.
Mãi lâu , anh ta mới lắp bắp , giọng khàn đặc: “Thanh , em lại đây?”
Rồi anh ta quay đầu người phụ nữ trên giường, hỏi: “Cô là ai?”
Kiều Thanh cảnh tượng mắt choáng váng, sững sờ hồi lâu mới hoàn hồn.
Cô ấy không một lời, quay người chạy ra khỏi .
Tôi sợ cô ấy xảy ra không hay nên vội vàng đuổi theo.
Khách sạn rất lớn, cô ấy ra ngoài đã biến mất dạng, cuối cùng tôi phải đến khu vườn phía mới tìm .
Cô ấy đang ngồi một mình trên ghế dài, ánh trăng phủ xuống người cô ấy, trông giống hình ảnh phản chiếu hư ảo dưới mặt nước.
Tôi đến gần, cô ấy đã khẽ : “Lúc mới quen anh Du Châu, tôi đã nghe mọi người nhắc đến tên cô, thông minh xinh đẹp, rất tài giỏi. Tôi cũng từng nghĩ, nếu có một ngày cô trở về, có lẽ anh ấy rời xa tôi. Nhưng tình cảm anh ấy dành tôi là thật, vì tôi đã ôm một tia hy vọng bước vào cuộc hôn nhân , hy vọng có thể cùng anh ấy vun đắp tương lai.”