Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AKRfthzrAb

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Sau đó chọn một buồng thay đồ, cởi bỏ bộ trang phục lộng lẫy, rườm rà, thay sang bộ đồ thường ngày.
“Phù…”
Cuối cùng tôi cũng thở phào nhẹ nhõm.
Đồ đắt tiền đẹp đấy, vướng víu quá.
Đi ngày, suýt nữa tôi mệt rã rời.
hơi thở này chưa kịp thả lỏng hết, một đám quý bà ăn mặc sang trọng ùn ùn kéo vào.
Bên tai chợt vang lên một nói gay gắt.
“Cái cô ả phô trương lại là bạn gái Tạ Hoài Yến à!”
Ồ?
Lại có người bàn tán về tôi à?
Tôi tò mò, khẽ áp sát vào tấm ván , muốn rõ hơn một chút.
“Suỵt, nói nhỏ thôi. Chị ồn ào quá, ngoài cũng thấy đấy.”
“Trời ơi, có ai đếm được tối nay cô ta mua bao nhiêu đồ không? Cứ như tiền không phải tiêu ấy, đúng là đồ phá gia chi tử.”
“Đúng , hơn nữa từ đi theo Tạ tổng, cô ta cũng không hề lộ diện giới, vừa xuất hiện phô trương như vậy, giác như đang muốn thị uy ta vậy…”
“Chắc là muốn đàn ông ý mình thôi, cố tình ăn mặc lộng lẫy như , hại chồng tôi tối nay cứ nhìn chằm chằm vào cô ta. lòng cô ta chắc sướng rơn!”
“Tạ tổng bên loại phụ nữ này, đúng là nhà tan nát!”
Tôi thấy d.a.o động gì, ngược lại hơi buồn cười.
Không ngờ người chưa từng nói tôi, lại có thể sau lưng gièm pha tôi như vậy.
đời này, thứ tôi không thiếu nhất chính là lời nói xấu sau lưng người khác.
Chỉ cần không gây trở ngại tôi, dù họ có nói gì đi nữa, tôi cũng thèm ý.
là tôi đẩy ra, quay người định rời đi.
đúng lúc này, một nói đặc biệt chói tai vang lên.
“Chỉ có tôi thấy, Tạ Hoài Yến cũng phải loại tốt đẹp gì thôi à?”
thấy ba chữ “Tạ Hoài Yến”, không hiểu sao, bước chân định rời đi tôi bỗng khựng lại.
Người vẫn đang bất bình phân tích: “Cô ta có phải là thiên kim tiểu thư gì đâu, làm gì có tiếng nói? Nói , cô ta làm tối nay, chắc chắn là do cái tên khốn kiếp Tạ Hoài Yến sai khiến!”
“Trước hắn ta hợp tác nhà tôi, vậy chỉ vì tôi thi công không cẩn thận làm hỏng một ngôi làng, liền hủy hợp tác tôi!”
“Đồ con hoang đúng là đồ con hoang, người toát ra cái vẻ đê tiện!”
Lần này, bước chân tôi hoàn toàn dừng lại.
ra, tôi hiểu biết về Tạ Hoài Yến ít ỏi vậy.
cô ta nhắc , tôi biết một nào.
ngày tháng bên cạnh Tạ Hoài Yến, tôi lại có thêm một vài hiểu biết mới về anh.
Anh sẽ băng bó mèo hoang bị thương, sẽ nghiêm túc tiếp đón viện trưởng viện phúc lợi ơn, cũng sẽ vô cùng chiều chuộng tôi dù tôi có làm trò lố lăng.
Từng việc, từng việc, đều khiến tôi thấy, anh không hề đáng sợ như lời hệ thống nói.
Cũng không hề xấu xa như người ngoài nói.
họ mắng tôi, tôi vốn mặt dày từ nhỏ, không hề tâm.
mắng Tạ Hoài Yến, tôi lại bất giác thấy hoang mang, nực cười…
Và sự tức giận lâu không xuất hiện.
Một đám người ngoài đều kinh hãi, vội vàng bịt miệng:
“Trời ơi chị ơi! Tạ Hoài Yến chị cũng dám nói lung tung, bị người ta thấy là xong đời đấy!”
Người phụ nữ bĩu môi: “Xì, sợ gì chứ, lẽ Tạ Hoài Yến người vào phòng thay đồ nữ lén ta chắc…”
“Chào.”
Cô ta chưa nói hết câu, tôi vỗ vai cô ta.
Người phụ nữ lập tức im bặt.
Cô ta từ từ quay đầu nhìn tôi, lớp trang điểm lộng lẫy cũng không che giấu được vẻ mặt trắng bệch đột ngột.
Như thể nhìn thấy ma.
Tôi mỉm cười, nói dịu dàng:
“Các chị đang nói gì , có thể em tham gia được không?”
Không ngờ, đám người này sau lưng bàn tán sôi nổi, gặp người , lại sợ mức nói năng lắp bắp.
“A, đây, đây không phải là người Tạ Hoài Yến…”
“Ôi chao! Em gái cũng là, sao không có động tĩnh gì .”
“Đúng hahaha, chị em đang nói về em, em , là trùng hợp…”
Một đám quý bà gượng cười tiến lại gần, giả vờ thân thiết khoác tay tôi.
tôi mặc kệ họ ôm lấy, nói vẫn ôn hòa:
“Cũng không trùng hợp lắm đâu. Em đây được mười phút rồi mới ra.”
“Hôm nay phá gia chi tử mua một đống đồ, mệt quá. Nên phòng thay đồ nghỉ ngơi hơi lâu một chút, các chị không ý chứ?”
Lần này, mặt ai nấy đều biến sắc, vô cùng đặc sắc.
“Xin lỗi em nhé, các chị uống say rồi, nói lung tung thôi, em đừng bụng nhé… Chị xin phép đi trước!”
“Vậy chị cũng đi trước đây.”
“Hẹn gặp lại!”
Họ chân như mọc gió, từng người một đi giày cao gót chạy nhanh như bay, nháy mắt không một bóng người.
Xem ra là đời này không muốn “gặp lại” tôi nữa rồi.