Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6Ac6wH60WY

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

Ta: “Khu trồng trọt, ngươi là người , cứ trồng 30 mẫu thử xem thực lực thế nào.”

Tương Âm không thể tin nổi chỉ mình.

Tương Âm: “Ta? Trồng trọt?”

Nụ cười của ta hơi nguy hiểm: “Đừng nói với ta là ngươi muốn ăn không ngồi rồi ở đây nhé.”

Tương Âm ôm ngực, dáng vẻ đuối.

Tương Âm: “Âm nhi từ nhỏ đã ốm , e rằng không gánh vác nổi trách nhiệm lớn lao như vậy.”

Ta: “Ta tuy không hiểu y thuật, nhưng ta khá thạo một chút quyền cước.”

Tương Âm: “…”

Chỉ trong ba tháng, bông hoa nhỏ đuối đã có thể không đổi sắc mặt mà đập c.h.ế.t một con lợn rừng.

Hệ thống sau khi hướng dẫn dự án trồng trọt ở Ma giới trở ta, nó than thở không ngừng.

Hệ thống: [Bên nam chính không có tiến triển thôi, bên nữ chính cũng không có động tĩnh gì, ta thật không biết mấy nhân vật chính này rốt cuộc đang làm gì!]

Lúc này ta đang ngậm một cọng cỏ đuôi chó đan giỏ tre, vậy nhướng mày.

Ta: “Có lẽ, hai người họ tâm ý tương thông, đang làm cùng một việc.”

Hệ thống: [Không thể nào, nam chính ngốc thôi, nhưng nữ chính tuyệt đối sẽ không làm mấy chuyện lung tung như hắn.]

Giây tiếp theo, Tương Âm ôm một bó lớn cỏ lợn chậm rãi đi tới, toàn thân nàng cơ bắp săn chắc rất có lực.

Hệ thống cắn hạt dưa bình phẩm.

Hệ thống: [Ký chủ, ngươi trộm người từ đâu vậy? có vẻ lợi hại ghê.]

Ta nhổ cọng cỏ đuôi chó trong miệng ra, giải thích: “Không phải trộm, nàng ấy tự nguyện ở bên Kỳ Anh, còn vì hắn mà phản bội sư môn. Ta đương nhiên thà phá mười ngôi chùa, không hủy một cuộc mối tình đẹp mà.”

cắn hạt dưa của hệ thống dừng lại.

Hệ thống: […Nàng ấy gì?]

Ta nhíu mày: “Hình như là… Tương Âm?”

Tương Âm thấy mình, còn ngẩng đầu đáp lại ta.

Tương Âm: “Hứa sư , gọi ta?”

Ta gật đầu: “Làm tốt lắm, tối nay tăng khẩu phần.”

Tương Âm cười một cái, lộ hàm răng trắng như sứ.

Giọng hệ thống tức giận bắt đầu run rẩy.

Hệ thống: [Vạn Sĩ Hứa sư, ngươi có biết, nàng ấy là nữ chính không?]

Ta: “Ồ, biết rồi, rồi sao nữa?”

Hệ thống bắt đầu vỡ trận: [Ngươi cả ngày chỉ biết trồng trọt, ta đang làm việc ngươi đang trồng trọt, ta đang đau đầu tiến ngươi vẫn đang trồng trọt, ta khắp nơi nam nữ chính, vậy mà ngươi còn bắt họ giúp ngươi trồng trọt???]

Ta không ý đến nó, nó tiếp tục tố cáo.

Hệ thống: [Nếu ngươi còn cứ trơ như đá, vậy chúng ta giải trừ liên kết đi!]

Ta: “…”

Hệ thống cười lạnh: [ rồi sao? xin lỗi ta đi, rồi đưa nam nữ chính đi chỗ khác!]

Ta đặt chiếc giỏ tre đã đan xuống, vác cuốc ra .

Ta: “Đừng ồn ào, ta phải bắt đầu trồng trọt đây.”

Hệ thống: […]

Nó còn muốn nói gì đó, ta giơ ngón tay ra hiệu nó dừng lại.

Ta: “Ngươi hình như chưa hiểu rõ địa vị của mình.”

Hệ thống: “Gì cơ?”

Ta khẽ mỉm cười.

“Một ba tiền nạp thẻ đó, đang nằm trong tay sếp lớn của ngươi đấy.”

Hệ thống: […]

Hỏng rồi, gặp phải đúng người có quan hệ rồi.

Hệ thống sử dụng tuyệt chiêu cuối cùng.

Hệ thống: [Cầu xin ngươi, làm ơn giúp ta tiến một chút thôi được không… đợi ta tiến hai thế giới này ta có thể giúp ngươi hack, như vậy ngươi thoải mái ta cũng thoải mái, được không mà.]

Giọng máy móc lạnh lùng bất ngờ dùng chiêu làm nũng, ngay cả người lạnh lùng như ta cũng hơi khó đỡ.

Ta: “Nói chuyện tử tế đi.”

Hệ thống: [Hức hức.]

Ta: “…”

Ta cả đời không cường quyền, có gan phản nghịch, làm sao có thể bị mấy trò vặt vãnh này dụ dỗ được.

phút sau, ta thu dọn hành lý, kéo nam nữ chính phòng, giọng nặng nề: “Chư vị, kỳ hạn ba đã đến, các ngươi có biết bây giờ chúng ta nên làm gì không?”

Kỳ Anh nhíu mày suy tư.

Tương Âm giơ tay: “Ta biết, nên trồng lúa!”

Kỳ Anh cũng đồng tình: “Gạo sắp hết rồi, không trồng nữa chúng ta sẽ không có lương thực.”

Ta: “…”

Ta hận không thể rèn sắt thành thép: “Hiện giờ thời cuộc hỗn loạn, các ngươi nên ra rèn luyện, con cứu thế.”

Kỳ Anh vậy, đặc biệt đi ra đi hai vòng.

Kỳ Anh: “Gió mát trời quang, thích hợp trồng trọt.”

Ta: “…”

Thấy không thể cậy cách đợi hai người họ tự thông suốt, tai lại cứ văng vẳng kêu than của hệ thống, ta đành nhẫn tâm, giao ruộng đất cho ông cụ hàng xóm, người dẫn hai người lên .

Kỳ Anh: “Tiên , chúng ta đi đâu?”

Ta: “Đi đến bí cảnh mở đoạt bảo.”

Kỳ Anh dường như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn giữ im lặng.

Đi được một đoạn , thấy vẫn chưa đến nơi, ta chống đầu gối thở hổn hển.

Ta: “Thương Vân bí cảnh xa thế sao?”

Kỳ Anh vẻ mặt ngạc nhiên: “Tiên muốn đến Thương Vân bí cảnh sao?”

Ta: “Chứ còn gì nữa?”

Kỳ Anh thuận tay lấy ra một viên đá.

Kỳ Anh: “Chúng ta có trận pháp truyền tống chuyên dụng, có thể đến thẳng bí cảnh.”

Ta: “…Sao không nói sớm?”

Kỳ Anh: “Ta nghĩ tiên làm như vậy, chắc chắn có lý do riêng.”

Ta: “…”

Đến bí cảnh, thấy đông nghịt người, Tương Âm thấy đám đông phía trước, vẻ mặt cứng đờ, sau đó trốn sau lưng ta.

Nhưng hành động của nàng quá chậm, bị người đầu lại thấy rõ ràng.

“Tiểu sư muội?”

Người đó kinh ngạc hét lên.

Lập tức, tất cả mọi người đều đầu phía chúng ta.

Trong đám kia có một người ôm kiếm mỉa mai.

“Tiểu sư muội, biệt lai vô dạng, quả nhiên vẫn ở cùng với kẻ phản đồ này.”

Tương Âm phản bác: “A Anh không phải là phản đồ, huynh ấy bị hãm hại!”

Người ôm kiếm tức cười: “Muội đã nói hắn bị hãm hại, được thôi, vậy ta hỏi muội, tại sao những nay hắn không hề truyền một tin tức nào tông môn? Ngay cả một lời phản bác cũng không có, chẳng lẽ là do làm điều xấu nên không dám lộ mặt!”

Kỳ Anh đột nhiên lên .

Bản dịch được đăng trên kênh MonkeyD Thế Giới Tiểu Thuyết.

Ta: “Khu trồng trọt, ngươi là người , cứ trồng 30 mẫu thử xem thực lực thế nào.”
Tương Âm không thể tin nổi chỉ mình.
Tương Âm: “Ta? Trồng trọt?”
Nụ cười của ta hơi nguy hiểm: “Đừng nói với ta là ngươi muốn ăn không ngồi rồi ở đây nhé.”
Tương Âm ôm ngực, dáng vẻ đuối.
Tương Âm: “Âm nhi từ nhỏ đã ốm , e rằng không gánh vác nổi trách nhiệm lớn lao như vậy.”
Ta: “Ta tuy không hiểu y thuật, nhưng ta khá thạo một chút quyền cước.”
Tương Âm: “…”
Chỉ trong ba tháng, bông hoa nhỏ đuối đã có thể không đổi sắc mặt mà đập c.h.ế.t một con lợn rừng.
Hệ thống sau khi hướng dẫn dự án trồng trọt ở Ma giới trở ta, nó than thở không ngừng.
Hệ thống: [Bên nam chính không có tiến triển thôi, bên nữ chính cũng không có động tĩnh gì, ta thật không biết mấy nhân vật chính này rốt cuộc đang làm gì!]
Lúc này ta đang ngậm một cọng cỏ đuôi chó đan giỏ tre, vậy nhướng mày.
Ta: “Có lẽ, hai người họ tâm ý tương thông, đang làm cùng một việc.”
Hệ thống: [Không thể nào, nam chính ngốc thôi, nhưng nữ chính tuyệt đối sẽ không làm mấy chuyện lung tung như hắn.]
Giây tiếp theo, Tương Âm ôm một bó lớn cỏ lợn chậm rãi đi tới, toàn thân nàng cơ bắp săn chắc rất có lực.
Hệ thống cắn hạt dưa bình phẩm.
Hệ thống: [Ký chủ, ngươi trộm người từ đâu vậy? có vẻ lợi hại ghê.]
Ta nhổ cọng cỏ đuôi chó trong miệng ra, giải thích: “Không phải trộm, nàng ấy tự nguyện ở bên Kỳ Anh, còn vì hắn mà phản bội sư môn. Ta đương nhiên thà phá mười ngôi chùa, không hủy một cuộc mối tình đẹp mà.”
cắn hạt dưa của hệ thống dừng lại.
Hệ thống: […Nàng ấy gì?]
Ta nhíu mày: “Hình như là… Tương Âm?”
Tương Âm thấy mình, còn ngẩng đầu đáp lại ta.
Tương Âm: “Hứa sư , gọi ta?”
Ta gật đầu: “Làm tốt lắm, tối nay tăng khẩu phần.”
Tương Âm cười một cái, lộ hàm răng trắng như sứ.
Giọng hệ thống tức giận bắt đầu run rẩy.
Hệ thống: [Vạn Sĩ Hứa sư, ngươi có biết, nàng ấy là nữ chính không?]
Ta: “Ồ, biết rồi, rồi sao nữa?”
Hệ thống bắt đầu vỡ trận: [Ngươi cả ngày chỉ biết trồng trọt, ta đang làm việc ngươi đang trồng trọt, ta đang đau đầu tiến ngươi vẫn đang trồng trọt, ta khắp nơi nam nữ chính, vậy mà ngươi còn bắt họ giúp ngươi trồng trọt???]
Ta không ý đến nó, nó tiếp tục tố cáo.
Hệ thống: [Nếu ngươi còn cứ trơ như đá, vậy chúng ta giải trừ liên kết đi!]
Ta: “…”
Hệ thống cười lạnh: [ rồi sao? xin lỗi ta đi, rồi đưa nam nữ chính đi chỗ khác!]
Ta đặt chiếc giỏ tre đã đan xuống, vác cuốc ra .
Ta: “Đừng ồn ào, ta phải bắt đầu trồng trọt đây.”
Hệ thống: […]
Nó còn muốn nói gì đó, ta giơ ngón tay ra hiệu nó dừng lại.
Ta: “Ngươi hình như chưa hiểu rõ địa vị của mình.”
Hệ thống: “Gì cơ?”
Ta khẽ mỉm cười.
“Một ba tiền nạp thẻ đó, đang nằm trong tay sếp lớn của ngươi đấy.”
Hệ thống: […]
Hỏng rồi, gặp phải đúng người có quan hệ rồi.
Hệ thống sử dụng tuyệt chiêu cuối cùng.
Hệ thống: [Cầu xin ngươi, làm ơn giúp ta tiến một chút thôi được không… đợi ta tiến hai thế giới này ta có thể giúp ngươi hack, như vậy ngươi thoải mái ta cũng thoải mái, được không mà.]
Giọng máy móc lạnh lùng bất ngờ dùng chiêu làm nũng, ngay cả người lạnh lùng như ta cũng hơi khó đỡ.
Ta: “Nói chuyện tử tế đi.”
Hệ thống: [Hức hức.]
Ta: “…”
Ta cả đời không cường quyền, có gan phản nghịch, làm sao có thể bị mấy trò vặt vãnh này dụ dỗ được.
phút sau, ta thu dọn hành lý, kéo nam nữ chính phòng, giọng nặng nề: “Chư vị, kỳ hạn ba đã đến, các ngươi có biết bây giờ chúng ta nên làm gì không?”
Kỳ Anh nhíu mày suy tư.
Tương Âm giơ tay: “Ta biết, nên trồng lúa!”
Kỳ Anh cũng đồng tình: “Gạo sắp hết rồi, không trồng nữa chúng ta sẽ không có lương thực.”
Ta: “…”
Ta hận không thể rèn sắt thành thép: “Hiện giờ thời cuộc hỗn loạn, các ngươi nên ra rèn luyện, con cứu thế.”
Kỳ Anh vậy, đặc biệt đi ra đi hai vòng.
Kỳ Anh: “Gió mát trời quang, thích hợp trồng trọt.”
Ta: “…”
Thấy không thể cậy cách đợi hai người họ tự thông suốt, tai lại cứ văng vẳng kêu than của hệ thống, ta đành nhẫn tâm, giao ruộng đất cho ông cụ hàng xóm, người dẫn hai người lên .
Kỳ Anh: “Tiên , chúng ta đi đâu?”
Ta: “Đi đến bí cảnh mở đoạt bảo.”
Kỳ Anh dường như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn giữ im lặng.
Đi được một đoạn , thấy vẫn chưa đến nơi, ta chống đầu gối thở hổn hển.
Ta: “Thương Vân bí cảnh xa thế sao?”
Kỳ Anh vẻ mặt ngạc nhiên: “Tiên muốn đến Thương Vân bí cảnh sao?”
Ta: “Chứ còn gì nữa?”
Kỳ Anh thuận tay lấy ra một viên đá.
Kỳ Anh: “Chúng ta có trận pháp truyền tống chuyên dụng, có thể đến thẳng bí cảnh.”
Ta: “…Sao không nói sớm?”
Kỳ Anh: “Ta nghĩ tiên làm như vậy, chắc chắn có lý do riêng.”
Ta: “…”
Đến bí cảnh, thấy đông nghịt người, Tương Âm thấy đám đông phía trước, vẻ mặt cứng đờ, sau đó trốn sau lưng ta.
Nhưng hành động của nàng quá chậm, bị người đầu lại thấy rõ ràng.
“Tiểu sư muội?”
Người đó kinh ngạc hét lên.
Lập tức, tất cả mọi người đều đầu phía chúng ta.
Trong đám kia có một người ôm kiếm mỉa mai.
“Tiểu sư muội, biệt lai vô dạng, quả nhiên vẫn ở cùng với kẻ phản đồ này.”
Tương Âm phản bác: “A Anh không phải là phản đồ, huynh ấy bị hãm hại!”
Người ôm kiếm tức cười: “Muội đã nói hắn bị hãm hại, được thôi, vậy ta hỏi muội, tại sao những nay hắn không hề truyền một tin tức nào tông môn? Ngay cả một lời phản bác cũng không có, chẳng lẽ là do làm điều xấu nên không dám lộ mặt!”
Kỳ Anh đột nhiên lên .
Bản dịch được đăng trên kênh MonkeyD Thế Giới Tiểu Thuyết.

Tùy chỉnh
Danh sách chương