Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/7pkKv9dhwI

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 8

Mẹ tôi nhìn mà kinh ngạc, tôi lại kể chuyện tối qua, đảm bảo sẽ không sao, bà lúc này mới cho tôi vào núi.

Ở lối vào núi, cô gái Miêu tộc đó còn đuổi theo, nói sợ tôi lạc đường, muốn dẫn tôi vào núi.

Kim Nghiêu nói bên tai tôi, đừng để cô ấy đi theo, tránh cho lắm lễ nghi, động một tí là quỳ lạy, anh ta hơi phiền.

Cô gái Miêu tộc nghe tôi nói vậy, Kim Nghiêu ở trong túi tôi, lập tức quỳ xuống túi tôi, lại quỳ lạy một hồi.

Tôi đột nhiên hiểu tại sao Kim Nghiêu lại không thích hiện thân, chắc là thực sự không chịu nổi.

Sau khi vào núi, Kim Nghiêu hóa thành hình người, dẫn tôi đi vào trong, nói là đến động cốt tìm bố tôi và chú hai.

Có Kim Nghiêu, dọc đường đi rất thuận lợi.

Đến nơi, bố tôi và chú hai, bị những đó trói lại, vây quanh ở giữa, hình đang bàn bạc xem phải làm sao.

Kim Nghiêu không thích xuất hiện mặt người khác, đã sớm trốn vào túi tôi rồi.

Đợi tôi vội vàng chạy đến, thấy trong động cốt một mảnh hỗn độn.

Không bao nhiêu hũ vàng bị vỡ, mảnh vỡ của hũ và cốt màu xám, vương vãi khắp nơi.

Thấy tôi đến, tất cả trừng mắt nhìn tôi.

Bố tôi vội vàng xua tay: “Không liên quan gì đến con bé!”

Chú hai lại lạnh lùng nói: “Chẳng qua là mấy , vỡ rồi nhặt lại là được! Nó là một đứa trẻ, các người tìm trong núi cả ngày cả đêm cũng không tìm thấy, còn để nó lật tung những hũ này, chẳng phải là các người vô dụng sao!”

hôm qua tìm khắp núi, không tìm thấy Thần, lại sợ cậu ta ban đêm đến động cốt, tối qua canh giữ bên ngoài động cốt.

Kết quả không Thần từ đâu chui vào, trực tiếp bê hũ vàng của bà , đập vào tất cả những hũ vàng chất đống.

Những hũ vàng này được xếp chồng lên nhau, căn bản không cần đập từng một, bên dưới đổ, bên sẽ không giữ được mà lăn xuống.

đã quá lâu năm, bản thân đã nứt nẻ, cậu ta vừa đập, hơn phân nửa hũ vàng trong động cốt bị vỡ.

Mọi người lo lắng đi đỡ và nhặt hũ vàng, nhất thời sơ suất, lại để Thần chạy mất.

Chú hai còn ăn nói hàm hồ, nói chẳng qua là mấy khúc mục, bây giờ bên ngoài thịnh hành hỏa táng, thủy táng, c.h.ế.t rồi rắc tro cốt là được rồi.

Những đó tối qua trực tiếp trói lại, nếu không phải vì dọn dẹp những hũ vàng tạm thời còn nguyên vẹn trong động cốt, thì đã sớm đưa xử lý rồi.

Tôi vừa đến, chú hai lại vậy.

Người dẫn đường và những người khác không nhịn được nữa, trực tiếp định bỏ chú hai và bố tôi trong núi, để quỷ cân cốt xử lý.

Đang tranh cãi, may mà Kim Nghiêu xuất hiện.

Những đó lập tức quỳ xuống, Kim Nghiêu lại khó có được lúc không cho đứng dậy, đứng động cốt nhìn một lúc, phẩy tay nói: “Chuyện này ta đã , đứng dậy đi. Các ngươi đi, ta dẫn Tinh đi tìm t.h.i t.h.ể vào núi!”

Anh ta nói xong, lại chui vào túi tôi.

Có thần ếch lên tiếng, những người Miêu này, cũng không làm khó bố tôi và chú hai nữa.

Tôi vội vàng cởi trói cho , chú hai còn chưa t.h.i t.h.ể vào núi là gì, lập tức liếc nhìn những người này, cười khẩy nói: “Bây giờ không còn cứng rắn nữa à? Thấy Tinh chẳng phải quỳ sao!”

Ông ta và dì hai, thực sự là không phải người một nhà, không vào một cửa.

Tôi lười để ý đến ông ta, nói với bố tôi chuyện ông mất.

Bố tôi sắc mặt u ám, cười khổ với tôi: “Tối qua bố đã rồi.”

Sau đó tay phía một cột sóng điện thoại ở xa, nói với giọng chua xót: “Lúc tìm kiếm núi, thỉnh thoảng có sóng, có điện thoại gọi đến.”

Ông là sáng hôm qua, lúc đi tập dục buổi sáng, bị xe tông.

Ông sống ở khu tập c.á.n bộ, bình thường rất an toàn.

Gần đây, công viên cũ được cải tạo mở rộng, ban đêm lúc thi công, có xe đá đi.

giờ ông ngoài lúc sáu giờ sáng, tối hôm kia cũng giống chúng tôi, nghe thấy có người hát, thế nào cũng không ngủ được.

Hơn năm giờ sáng mặc bộ đồ luyện công màu trắng ngoài đến công viên, lúc đó xe còn đang làm việc.

Bố tôi nhận được video giám sát gửi đến, ông mặc áo trắng, hai chân thẳng đuỗn, ánh mắt trống rỗng đi giữa đường, trông giống hệt ma.

Thấy xe đến, ông cũng không né tránh, còn ngẩng đầu cười quỷ dị với tài xế, giống hệt ma!

Tài xế xe gặp phải thứ này, nào còn dám dừng xe, trực tiếp nhấn ga đ.â.m thẳng vào.

Theo lời bố tôi nói, lúc tài xế lái xe qua, còn nghe thấy tiếng cốt g.ã.y răng rắc, lúc này mới phản ứng lại là đ.â.m phải người.

Muốn đạp phanh, chiếc xe thế nào cũng không điều khiển được, mấy bánh xe lớn phía sau cứ thế c.á.n qua.

Xe đầy đá, rất nặng, ông bị c.á.n đến mức t.h.ị.t n.á.t vụn.

kỳ lạ là, cốt bị c.á.n ngoài rồi, còn lại một bãi t.h.ị.t dính mặt đường, phải dùng xẻng nhỏ xúc từng chút một.

nam rút hồn

Nghĩ đến đây, tôi không khỏi sờ sờ Kim Nghiêu trong túi, nói với bố tôi và chú hai: “Có thần ếch, con vào núi tìm Thần, hai người lo liệu tang lễ của ông .”

chú hai nào chịu, ồn ào nói dì hai mất rồi, ông ấy nhất định phải tìm thấy Thần, nếu không ông ấy cũng không sống nữa, còn muốn đốt động cốt c.h.ế.t tiệt này.

Lời này vừa nói , lửa giận của những Miêu vừa mới lắng xuống vì Kim Nghiêu, lập tức bùng lên.

là tôi bất đắc dĩ nói: “T.h.i t.h.ể dì hai cũng vào núi rồi, vậy chú cũng tìm cùng luôn đi.”

Lúc này ông ta mới , t.h.i t.h.ể vào núi, chính là dì hai.

tôi kéo bố tôi một bên, kể chuyện tối qua mẹ tôi suýt bị bài hát cân cốt mê hoặc, bảo ông ấy ở bên cạnh mẹ tôi.

Liên tục khẳng định, có thần ếch, tôi sẽ không sao.

Bố tôi cũng hết sức đau lòng vì chú hai, gật đầu với tôi, bảo tôi cẩn thận, .

Một nửa trong giống Kim Nghiêu nói, nói là phải chuẩn bị, cùng bố tôi trở .

Một nửa vì Kim Nghiêu, bảo vệ tôi và chú hai vào núi.

Có Kim Nghiêu dẫn đường, vòng qua một ngọn núi, tìm thấy dì hai bên cạnh hốc cây của một cây cổ thụ.

Quần áo người bà ta còn nguyên vẹn, cũng nằm mềm oặt mặt .

đủ loại cỏ dại, mọc từ dưới da bà ta, miệng bà ta đang hé mở, còn có mắt mũi, và vết thương bị r.ạ.c.h c.á.nh tay, cỏ mọc nở hoa.

Giống hệt bù nhìn rơm mọc đầy cỏ.

Tùy chỉnh
Danh sách chương